-Nào, đứng đầu của pháp sư yếu ớt, các ngươi dám xúc phạm đến sự tồn tại của ta. Ta sẽ cho các ngươi thấy thế nào là thứ không nên quên.
Phi Linh cười. Cậu đưa tay phải lên, ngón trỏ hướng lên phía bầu trời. Một quả cầu lửa dần dần xuất hiện, nó luân chuyển liên tục và từ từ to lớn lên. Ánh hào quang chói rực phát ra từ quả cầu lửa soi sáng cả một khu vực trong học viện Mahora, ánh lửa cháy ngập trời sáng lên trên khuôn mặt mỗi pháp sư đang hiện một vẻ không thể tin nổi ngoại trừ Takahata, kể cả trong đôi mặt của mỗi người còn hiện lên vầng sáng đỏ rực kia.
-Lượng ma lực khủng bố này là thật hay sao?
Một trong những pháp sư giáo viên run rẩy giọng nói. Takahata có vẻ không mấy sợ hãi trước cái ma lực áp bách mà Phi Linh cố tình phô bày ra. Cậu cũng rất bất ngờ, Takahata có thể sẽ mạnh hơn so với những pháp sư thông thường khác, hơn nữa cậu cũng có nghe qua một số pháp sư khác đồn là biệt danh của Takahata là “Tử Thần Bốn Mắt”, đã có biệt danh thiên hạ đặt như vậy không phải hạng xoàng.
Và tiếp theo, Phi Linh hoàn tất việc ngưng tụ quả cầu lửa khổng lồ ở ngay trên đầu mình. Phi Linh thắc mắc là khi nào Eriserine mới chạy đến nữa, nhỡ cậu quá tay thì cả khu vực này cũng đi tông mất.
-Xem ra các ngươi chỉ biết sợ hãi nhỉ? Những tên như các ngươi nên chết hết đi.
Phi Linh lạnh giọng nói, sau đó hướng quỹ đạo của cầu lửa lơ lửng trên không trung về phía học viện Mahora.
-(Eri ơi, em còn không ra là anh bị hố thật đấy.)
Phi Linh thầm khóc, không lẽ tính cách kia của Eriserine lại lên cơn rồi chơi cậu sao.
Ầm.
-!!!!
Phi Linh vừa lơ là một chút sau khi ném quả cầu lửa đi, cậu lại chợt cảm một luồng lực lượng mạnh mẽ tuôn trào phía bên dưới học viện, chính xác hơn là nó phát ra từ trong những pháp sư đứng tập trung. Rồi ngày sau đó, một lỗ thủng ngay tại trung tâm của quả cầu lửa cấu thành toàn bộ từ ma lực. Nó làm Phi Linh hết sức bất ngờ, không thể tả được nếu chỉ nhìn qua mắt thường.
-(Không tầm thường chút nào, Takahata.)
Phi Linh trong lòng thưởng thực lực của Takahata, dĩ nhiên lực lượng mạnh mẽ kia chính là của Takahata, người từ nãy đến giờ luôn cho cả hai tay mình vào trong túi quần.
Tuy rằng phá tan được quả cầu lửa làm bằng ma lực của Phi Linh, nhưng đòn tấn công kia không đi đến đâu cả, đơn thuần là ngăn đợt công kích mang tính hủy diệt diện rộng đó lại.
-(Anh ta làm thế nào tạo ra đòn đánh đó nhỉ?)
Phi Linh băn khoăn, nhưng không có dừng lại khi đòn tấn công của mình bị phá bỏ như thế, cậu cười với Takahata và nói:
-Đòn phòng thủ của mi khá đấy, tên chỉ huy. Ta có lời khen dành cho mi. Nhưng như thế thì không có khả năng cùng ta chơi đùa đâu.
Tách!
Phi Linh búng tay một cái, vòng tròn Phép Thuật hiện ra, chúng đồng nhất một màu tím, chỉ với một lần khẽ quắc tay, hàng loạt vòng tròn bắt đầu xoay chuyển và nhả ra những tia beam màu tím liên tiếp hướng đến Takahata.
-Các cậu mau tản ra, một số dựng kết giới với bên ngoài, một số khác chớp thời cơ yểm trợ tôi.
Takahata phía hạ giọng nói đủ nghe với những pháp sư khác, những người khác gật đầu và tản ra ngay.
Thoáng một lúc nhắc nhở, luồng sáng màu tím đã tiến đến phía trước Takahata.
Ầm ầm ầm…..
Lần lượt những thanh âm vỡ vụn của mặt đất vang lên, khói bụi như bị hất tung lên khoảng không đêm tối. Những pháp sư khác lo lắng nhìn vào đám khói, nơi Takahata đứng lúc nãy, mặt khác, Phi Linh phía trên nhận ra rằng Takahata đã tránh được đòn đó.
-(Anh ta giấu nghề cũng ghê thật.)
Phi Linh thầm nghĩ, sau đó cậu lại tiếp tục bắn những tia beam không ngừng về phía cậu cảm nhận nguồn năng lượng của Takahata, thứ mà cậu cảm nhận trong cơ thể Takahata là hai thứ năng lượng chứ không như các pháp sư khác chỉ có ma lực, Ki của phương Đông, ma lực của phương tây, Takahata đều có cả hai.
-Mi chỉ biết chạy nhảy như một con nai thế thôi sao?
Phi Linh khịt mũi nói. Chạy ra một bên từ trong đám khói, Takahata với hai bàn tay đặt trong túi quần, anh ta nhìn lên và nói với Phi Linh:
-Ngươi nghĩ mình bay như thế thì ai mà đánh cho được?
-Thế sao? Thế để ta cho mi chút công bằng vậy.
Mặc dù Takahata nói thế chỉ là ý định kéo Phi Linh xuống mặt đất, nhưng cậu cũng không quan tâm âm mưu của Takahata là gì. Phi Linh giảm độ của mình xuống và tiếp đất một cách nhẹ nhàng.
-Thế này được rồi nhỉ?
Phi Linh nhìn Takahata, cười nói. Tiếp đến cậu thêm vào:
-Bắt đầu đi. Làm cho ta vui một ch….!!!
Ngay thời điểm sắp hết lời, một cơn áp bách đập thẳng vào mặt cậu, tuy cậu có cảm nhận được, nhưng nó như một thanh katana được rút ra khỏi bao kiếm vậy, chỉ trong chớp mắt đánh ra chiêu thức. Phi Linh ngay lập tức nghiêng đầu né đòn tấn công khiếp vía đó.
Phía sau của cậu không bị ảnh hưởng, có lẽ Takahata đã điều chỉnh rất hợp lý sức tấn công và khoảng cách sao cho không phá vỡ thứ gì trước mặt ngoài Phi Linh.
-Ra tay rất dứt khoát, mi lại làm ta bất ngờ rồi.
Phi Linh cười hờ. Nhưng trong người cậu đang sôi trào ham muốn chiến đấu. Như đã từng nói, Phi Linh ham muốn chính là chiến đấu cùng những người mạnh mẽ. Vì thế, Takahata có chiêu thức lạ khiến cậu thèm khát giao đấu.
Tiện thể nói một chuyện, thèm khát của Phi Linh chính là sao chép kỹ thuật. Phi Linh có khả năng sao chép bất cứ võ thuật nào cậu nhìn qua một lần, vì thế trong quá khứ, cậu mới có cái mác đập trên cả giới võ thuật.
Phi Linh dồn lực dậm mạnh xuống mặt đất để lấy đà phóng tới Takahata, lực đạo cũng chỉ là vừa phải khiến mặt đất xuất hiện một chút vết nứt, vì với cơ thể tạm thời này, dù Phi Linh có là gì, Thần hay Quỷ cũng chỉ là có sức mạnh của Nhân Loại mà thôi, có sử dụng được ma lực cũng là nhờ câu thông với Chén Thánh trong người Illyasviel.
Thấy Phi Linh phóng tới phía mình, Takahata không hạ thấp cảnh giác của mình, anh ta hạ thấp người xuống một chút, hai chân giang ra khoảng bằng vai một chút.
Ầm.
Phi Linh đang chạy đến tốc độ đều, khi nhìn thấy Takahata chuẩn bị như vậy, cười khẽ. Và tiếp theo đó, một cột sáng đánh xuống từ phía trên đầu cậu. Cột sáng đó nhấn chìm Phi Linh phía dưới, làm cho người đứng ngoài xem là những pháp sư khó thở thay cho Phi Linh.
Thơi điểm cột sáng nhấn chìm Phi Linh dần dần tan biến ngay sau khi đã giáng một đòn làm cho Phi Linh nằm ấp xuống như đã đo ván, cơ thể Phi Linh bật lên mặt đất theo lẽ tự nhiên lại hóa thành một màu hắc sắc rồi tan biến. Takahata trông thấy liền đảo mất nhiều nơi xem xét tình hình.
-Nhìn đi đâu thế?
Phi Linh như ma một dạng hiện ra phía sau Takahata và cách anh ta khoảng chừng m. Takahata nương theo giọng nói mà nhìn lại, trông thấy Phi Linh cầm trên tay trái một thanh kiếm katana bao gồm bao kiếm, nhìn trông cứ như một thanh katana thông thường, nhưng mà chỉ những người ở gần nó, mới thấy được thứ gì đó đang bên trong chử không còn bình thường đâu.
Takahata thấy Phi Linh định dùng cái gì đó để diệt anh ta, anh ta nhanh chóng nhảy lùi về sau, đồng thời một cột sáng giáng xuống trên đầu Phi Linh như lúc nãy, Phi Linh nào có lần thứ hai chịu đòn, lúc nãy hình nhân kia là do cậu sử dụng năng lực hắc ám của thanh kiếm katana này mà tạo ra.
Đây là thanh Yamato, trong loạt game Devil May Cry, năng lực chắc khỏi phải chê với kỹ năng của Phi Linh thì việc nắm bắt cùng sai khiến được thanh quỷ kiếm này là không thành vấn đề.
Phi Linh nhày về phía sau, đồng thời tay phải đặt và nắm lấy cán kiếm.
-[Phá Hư Trảm]
Phi Linh khẽ quát, tay phải cậu nắm lấy cán kiếm, thậm chí nhìn bằng mắt thường cậu không làm gì, nói đúng hơn là Phi Linh chỉ rút thanh kiếm ra chỉ khoảng cm thì tra nó lại vào vỏ.
Chỉ sau giây khi Phi Linh tra kiếm vào vỏ, mười mấy đường chém không biết từ đâu ra, không có một quỹ đạo xác định, chúng đều xém xuống và cắm vào mặt đất, chúng như phá nát cả không gian mà chúng đi qua. Takahata xém tí nữa đã thành thịt bầm bên trong mười mấy cái lát chém tử thần kia.
Takahata đáp xuống đất khi đã thực hiện động tác lùi lại lúc nãy. Nhìn lên phía Phi Linh đứng nhưng không thấy cậu ta đâu.
-Ngươi lại mất cảnh giác rồi.
Không biết tự lúc nào Phi Linh đã đứng ngay kế bên Takahata một lần nữa, Takahata đảo mắt qua ngay lập tức.
-Mi đánh xa rất mạnh, chiêu thức ấy là Kankaho phải không? Thêm việc mi sử dụng túi quần của mình như một vỏ bao và sử dụng kỹ thuật xuất kiếm của katana. Chiêu thức khá sáng tạo, nhưng mà, điểm yếu của mi là cận chiến chứ nhỉ?
Phi Linh cười nói. Cậu hoàn toàn nhìn ra chiêu thức của Takahata sau vài lần anh ta sử dụng nó rồi, nếu nói bây giờ cậu thực hiện lại thì cậu còn lại uy lực hơn cả Takahata nữa.
Nhận ra Phi Linh so sánh với những con quỷ mà anh từng tiêu diệt vô số lần khác không phải chỉ là suy nghĩ có thể gán ghép, Takahata từ từ lui về phía sau, kéo giản khoảng cách với Phi Linh, tạo thuận lợi câu thời gian và cơ hội cho những người khác.
Phi Linh nhìn thấy Takahata muốn tách khỏi cậu, cậu rút thanh kiếm Yamto từ trong vỏ ra, rồi cậu múa máy lung tung, nhưng rất điêu luyện và ảo diệu, đường kiếm không hề có gãy khúc, Phi Linh không hề di chuyển tay của mình, duy chỉ có cổ tay cậu là luân chuyển liên tục.
Múa máy lung tung một hồi, Takahata thật không hiểu Phi Linh làm cái gì, chỉ múa máy như vậy thật không hề làm gì tới được anh ta.
Cho đến khi Phi Linh tra kiếm vào vỏ, kiếm đã vào lại vỏ. Phi Linh mở mắt ra nhìn Takahata, một bộ dạng chán trường lại nhiều lắm, tưởng tượng Takahata có thể giúp cậu một lần nữa chiến đấu thoải mái, lúc này cậu lại nhớ đối thủ trước của mình là Artoria, khiến cậu tận dụng những chiêu thức tốc độ để ứng phó đúng là rất vui.
Takahata khi thấy Phi Linh mở mắt ra, không thẹn mà lùi về sau một bước. Nhưng ngay khi lui về sau, quần áo màu xám của anh ta chợt rất mềm mại mà rách ra khá là nhiều nơi. Takahata khi để ý lại bộ đồ của mình gần như bị rách rưới, anh đã biết rằng, Phi Linh đã có thể giết mình chỉ trong chiêu đó.
Phi Linh sau đó bỏ mặc Takahata và hướng lên không trung bay lên.
-Takahata-san!
Gandolfini chạy lại và hỏi thăm. Takahata thấy Phi Linh rời đi cũng thở phào tiêu tan căng thẳng.
-Xem ra chẳng có ai giúp ta giải trí một chút cả. Nếu như vậy, coi như noi này có biến mất cũng không có gì không ổn nhỉ?
Phi Linh tạo ra một vòng tròn Phép Thuật khuếch đại giọng nói của mình.
-Ngươi nghĩ ngươi có thể sao?
Giọng nói êm dịu của Eriserine vang lên tại phía xa xa, Phi Linh chợt mừng muốn chết, cậu đóng vai người xấu quả là mệt chết mà.
Các pháp sư kể cả Takahata nhìn về phía sân thượng của nơi mà mọi người thường hay dạy học. Nhân vật chính của màn kịch đã lên tiếng khi coi kịch vui thỏa mãn. Eriserine mỉm cười thỏa mãn với Phi Linh. Phi Linh thở dài.