Theo Tiêu Tiêu đến một căn phòng. Phi Linh quan sát Tiêu Tiêu gõ cửa.
Cánh cửa mở ra. Vương Đông là người bước ra.
-A, Vương Đông. Mình là Tiêu Tiêu, chung lớp với cậu. Phi Linh học trưởng lúc nãy có nhờ mình chuyển cái này cho cậu.
Tiêu Tiêu vừa nói tay vừa lấy chiếc hộp Phi Linh đưa ra cho Vương Đông.
Vương Đông thấy thế cũng cầm chiếc hộp, suy nghĩ một hồi sau đó lạnh lùng nói:
-Cảm ơn.
Sau đó quay người đóng cửa lại. Để lại cho Tiêu Tiêu cảm giác như bị người khác khinh thường vậy. Tiêu Tiêu bặm môi lại suy nghĩ gì đó.
-Hừ, cậu cứ đợi đấy mình sẽ cho cậu thấy cậu không nên xem thường khác như thế.
Tiêu Tiêu có vẽ bất mãn trước thái độ của Vương Đông. Phi Linh thấy thế cũng thở dài. Cậu bước lại gần Tiêu Tiêu. Tay khẽ chạm lên đầu nàng.
-Nha!
Bị bất ngờ, Tiêu Tiêu quay lại nhìn thấy Phi Linh.
-A, Phi Linh học trưởng. Sao ngươi lại ở đây? Đồ ngươi giao cho ta, ta đã cho Vương Đông rồi.
Tiêu Tiêu bất ngờ khi thấy Phi Linh ở đây mà không quay về.
-Haizz, Tiêu học muôi. Ngươi cùng đừng có oán trách gì cô bé… à nhầm tên nhóc Vương Đông. Nó tuy có chút thô lỗ nhưng là người bạn tốt. Sau này các ngươi sẽ có dịp tiếp cận nhau. Đừng thù địch gì nhau mà hãy hòa đồng nhé.
Phi Linh xoa xoa đầu Tiêu Tiêu mỉm cười nói.
-Không có đâu. Ta nào oán hận Vương Đông. Ta chỉ muốn kết giao một chút với hắn mà thôi.
Tiêu Tiêu vội vàng phủ định lời nói của Phi Linh.
-Mà mà, nếu không nghĩ tiêu cực là tốt rồi. Mong sau này còn gặp lại nhau. Ta đi đây.
Nói xong, Phi Linh xoay người, nhẹ nhàng bước đi. Tiêu Tiêu nhìn bóng lưng của Phi Linh cũng mỉm cười một chút rồi cũng xoay người đi về hướng phòng của mình.
Sau khi Phi Linh vượt qua Hải Thần hồ, quay lại Hãi Thần đảo. Phi Linh đáp xuống bờ. Cậu thấy Ngôn Thiếu Triết đang đứng gần đó.
-Ồ, viện trưởng. Ngươi đang tìm gì sao?
-!!! Phi Linh à. Ta đang tìm ngươi.
-Tìm ta? Tìm ta có chuyện gì?
-Còn chuyện gì nữa chuyện của Tiểu Đào nàng…Ngày hôm qua ta cảm nhận được ba động hồn lực của Tiểu Đào vô cùng dữ dội có lẽ phát tác. Ngươi ở kế bên không lẽ không cảm nhận được?
-Cái này thì ta có chữa cho nàng rồi nhưng để xem thích nghi với huyết mạch phượng hoàng thuần khiết ra sao đã.
-Hả? Phượng hoàng thuần khiết? Ý ngươi là tà hỏa của nàng đã triệt để dập tán rồi sao?
-Ân, nhưng sau này nàng có thể tiến hóa lên cực chí chi hỏa hay không, phải tùy thuộc vào tạo hóa cùng đại cơ duyên của chính nàng.
-Ừm… mà khoan ngươi nói huyết mạch phượng hoàng. Làm sao ngươi có được huyết mạch phượng hoàng? Không phải phượng hoàng gần như tuyệt chủng sao?
-Há, cần gì bọn chúng. Bản thân ta cũng là huyết mạch thần thú Chu Tước mà.
-…
Nghe Phi Linh nói về huyết mạch Chu Tước của mình. Ngôn Thiết Triết cũng há hốc mồm. Hắn nghĩ hắn đã hiểu rõ đôi chút về Phi Linh. Nào ngờ đâu lại lòi ra thêm cái Chu Tước thần thú sự tình. Lắc đầu, Ngôn Thiếu Triết ngày càng thấy Phi Linh vô cùng thần bí.
Phi Linh thấy Ngôn Thiếu Triết trầm ngâm cũng không nói gì, phất tay chào tạm biệt quay về phòng mình.
Quay về phòng, Phi Linh thấy Mã Tiểu Đào đứng trước cửa phòng đợi mình.
-Y…Yo, Tiểu Đào ngươi tìm ta sao?
Phi Linh nghĩ tới ngày hôm qua mình tự tiện có phần hơi thấp thỏm.
-Hừ, tìm ngươi thì thế nào. Nói cho ta biết hôm qua tại sao ngươi không rời đi.
-Ồ, cái này thì ta chỉ canh chừng thôi mà. Mà cơ thể ngươi đã ổn định rồi chứ?
-Cái này ta cũng muốn hỏi ngươi, hôm qua ngươi cho ta uống máu ngươi, rồi chuyện sau đó mơ hồ quá ta không nhớ, kể lại cho ta nghe.
-Ách, có cần thiết không?
-Tất nhiên.
Mã Tiểu Đào trừng mắt liếc Phi Linh nói.
-Hừm, xem nào. Xét về việc tà hỏa của ngươi, đó vốn là biến dị võ hồn mà sinh ra, khi đến một cực hạn , tà hỏa trong cơ thể ngươi sẽ phá bỏ cái áp chế ngươi đặt ra, khiến ngươi đánh mất ý thức. Từ đó sinh ra võ hồn mới mang theo thuộc tính cực chí chi hỏa.
-!!! Thế cái đó khá tốt mà.
-Ta nói ngươi nghe này. Mất ý thức không hay ho gì. Liệu ngươi muốn quên hết mọi thứ sao? Haizz, Thực ra võ hồn phượng hoàng của ngươi cũng đã có chút lĩnh ngộ cực chí chi hỏa. Sau này có trở thành hay không cực chí chi hỏa đều dựa vào ngươi thôi.
-Hả? Ngươi nói gì thế? Ta có cảm nhận được thứ gì đâu, ngoại trừ cơ thể không còn khó chịu như trước.
-Đấy là chưa đến lúc.
Phi Linh cũng chỉ lắc đầu mà trả lời câu hỏi ngớ ngẩn của Mã Tiểu Đào.
-Thôi, ngươi cứ từ từ mà lĩnh hội võ hồn mới của mình đi. Ta đi nghỉ đây.
-Ô, ừm.
Nói Xong Phi Linh xoay người mở cửa bước vào phòng mình. Mã Tiểu Đào thì nhìn Phi Linh, miệng mỉm cười. Trong lòng nàng có chút cảm xúc phức tạp. Nhưng nó là vô cùng mờ nhạt. Phi Linh giúp nàng, nàng có chút cám kích. Đó là chuyện thường tình. Mã Tiểu Đào nghĩ như thế.
Thế là ba tháng lại qua đi. Trong thời gian này, Phi Linh cũng không ngừng khôi phục tu vi, phá dần cái phong ấn trong cơ thể. Nay đã đạt cấp , về năng lực Phi Linh chưa hề động tới, đó là AbiStole trong con mắt. Phi Linh nghĩ nếu có dịp cậu cũng phải thử nghiệm nó.
Mã Tiểu Đào và Phi Linh cũng thường xuyên nói chuyện với nhau hơn. Mã Tiểu Đào cũng giới thiệu với Phi Linh các thành viên của Sử Lai Khắc Thất Quái. Phi Linh cũng chào hỏi một chút từng thành viên. Đái Thược Hành, Lăng Lạc Thần, Tây Tây, Diêu Hạo Hiên, Công Dương Mặc, Trần Tử Phong. Nhưng Phi Linh chưa có ý định thân thiết với những người này cho lắm.
Về phần Hoắc Vũ Hạo, từ khi sử dụng đan mà Bối Bối và Phi Linh cho thì có vẻ hồn lực đã đột phá đáng kể, đạt cấp .
Mã Tiểu Đào trong thời gian này cũng hay kéo Phi Linh ra cùng thí luyện nhưng kế quả là Phi Linh không có ý định thắng nên nhường cô nàng háo chiến này. Mã Tiểu Đào thấy Phi Linh không đánh toàn lực cũng tức giận mắng Phi Linh vài lần rồi lại nói chuyện như ngày thường.
-----------
Người thừa kế: Phi Linh
Tuổi: tuổi
Cấp:
EXP: ../...
Chủng tộc: nhân loại
Thuộc tính hồn khí: Hệ Thần Kinh
Thuộc tính ma pháp: Vô Thượng Ma Thể
Độ kiếp: Tiên nhân cấp trung kỳ
Huyết mạch: Chu Tước
Thăng tiên: Địa tiên kỳ
Công pháp: Thiên thần thôn phệ quyết (tầng sáu: Thượng Thiên)
Kỹ năng chủ động:
Vectơ thao túng Lv ( kích hoạt): có khả năng điều khiển phương hướng của các vectơ động năng, nhiệt năng, điện năng,… bất cứ thứ gì chuyển động hoặc có lực tác dụng.
Ngự kiếm thuật: sử dụng kiếm thuật điêu luyện chém ra luồng kiếm khí gia tăng sát thương %.
Hải quân lục thức: thể thuật vượt giới hạn của nhân loại.
Tạo tác thần thuật ( chưa kích hoạt): sáng tạo mọi vật nhờ tưởng tượng và điều động ma lực trong cơ thể. Người dùng có thể tạo ra bất kì vật gì nếu đã nắm giữ được cấu tạo và cơ chế. Vật phẩm tạo ra giới hạn vĩnh viễn.
Thôn Phệ: Công pháp nhận được. Hấp thụ vạn vật chuyển hóa % năng lượng thành năng lương của bản thân.
Thiên thần quang: Công pháp nhận được. Chữa thương cho bất kì sinh linh.
Phong ám quyền: Quyền pháp cao cấp. tụ hội phong nguyên tố từ xung quanh tạo thành lực công kích bạo phát. Tăng % sát thương.
Nguyên Tố Lĩnh Vực: tự thân lĩnh ngộ. Trải rộng vùng chưởng khống của thân. Có thể kết hợp với các nguyên tố khác tạo thành tân tấn lĩnh vực.
Tàng kinh các: -Kiếm Linh: Hỗn độn trấn áp.
-Phi Vũ: Vô trùng sinh hữu.
-Võ Thánh: Bội thủy nhất chiến.
Kỹ năng bị động:
Lĩnh ngộ võ đạo: tăng % sát thương cho bất kì vũ khí nào mà người dùng sử dụng.
Lĩnh ngộ thần cách: lĩnh hội tinh hoa trong thiên địa từ đó thao túng thiên địa. Sau khi lĩnh hội % người dùng chính thức có thần cách nửa bước thành thần. Tiến độ: %
Tự chữa thương: Công pháp nhận được. Khả năng tự hồi phục mạnh mẽ giúp người dùng hồi phục bất kì vết thương, miễn dịch bất kì hiệu ứng nào.
Hỏa võ hồn: tăng sát thương hỏa hệ. Kỹ năng pháp tắc: Thiên hỏa bùng cháy.
Thổ võ hồn: tăng sát thương thổ hệ. Kỹ năng pháp tắc: Vẫn thạch liệt địa.
Kim võ hồn: tăng sát thương vật lý. Kỹ năng pháp tắc: Kim quân nộ kích.
Thủy võ hồn: tăng sát thương thủy hệ. Kỹ năng pháp tắc: Thủy mộ thiên hoa.
Mộc võ hồn: tăng sát thương mộc hệ. Kỹ năng pháp tắc: Diệp vũ phi nhẫn.
Phong võ hồn: tăng sát thương phong hệ. Kỹ năng pháp tắc: Phong Quyển Tàn Vân.
Võ:
Kỹ:
Phép: