Thần Tọa

chương 1033: phân ra (1)

Truyện Chữ
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ

- Không sai, chúng ta đến hiện tại còn chưa gặp phải yêu ma Tiên Đạo cảnh chú ý, chỉ có thể coi là vận khí của chúng ta. Chỉ cần có một đầu yêu ma tới đây, chúng ta cũng sẽ toàn quân bị diệt. Hơn nữa cho dù là Lâm sư đệ ngươi cũng không thể nào là đối thủ của một đầu yêu ma Tiên Đạo cảnh. Làm như vậy quá nguy hiểm.

Hai người cố gắng khuyên giải Lâm Hi.

Địa ngục đại thế giới tiến hành đại quy mô xâm lấn Vị Diện chinh chiến chi địa, đây cũng không phải là trò đùa. Đừng nhìn Lâm Hi có thực lực Bát quả Thánh Vương, nhưng ở chỗ này đồng dạng cũng không có lực tự vệ.

- Đúng a, sư huynh. Căn cứ thời không hiện tại còn không rõ, tỷ lệ xuất hiện của cao đẳng yêu ma lại càng lớn. Chỉ sợ đối với sư huynh ngươi cũng là nguy hiểm trọng trọng.

- Mặc dù chúng ta cũng hi vọng có thể đem các sư huynh đệ khác cùng nhau cứu ra, trở về Thần Tiêu sơn. Nhưng khoảng thời gian bộc phát chuyện này đã hơn mười ngày rồi, dựa theo tình huống bây giờ, bọn họ rất có thể đã không có hi vọng còn sống. Cái gọi là còn sống cũng chỉ là chúng ta hi vọng mà thôi, không thể vì cái hi vọng xa vời này liền đem mình hãm nhập hiểm địa a.

... ... Những đệ tử Thần Tiêu tông khác cũng cố gắng khuyên giải Lâm Hi. Trng khoảng thời gian ở chung này, Lâm Hi ở trong lòng bọn họ đã thành lập nên uy vọng cực cao.

Thành thật mà nói, nếu như không phải là có Lâm Hi, không phải bởi vì hắn mang theo đại lượng đan dược, còn có chân khí hùng hậu cùng với hai đầu ma sủng mạnh mẽ, lần cứu viện này có tỷ lệ toàn quân bị diệt rất lớn.

Từ nội tâm xuất phát, rất nhiều người đều hi vọng Lâm Hi cùng mình rời đi với nhau, trở về Thần Tiêu tông.

- A, yên tâm đi.

Lâm Hi cười cười, nói:

- Ta biết chính mình làm cái gì. Mặc dù không vì cấp một tia hi vọng cho người khác, ta cũng chuẩn bị kết thúc lần hành động này trước đi căn cứ thời không xem một chút.

- Ta và các ngươi không giống nhau. 500 ở chung một chỗ, mục tiêu quá lớn, rất dễ dàng bị chú ý, nhưng một người một ngựa mà nói..., liền không giống rồi. Hơn nữa mặc dù gặp gỡ yêu ma Tiên Đạo cảnh ta cũng có Tứ Cực Đại Uyển, mặc dù đánh không lại nhưng trốn là vẫn có thể chạy thoát.

Lâm Hi thản nhiên nói.

Mọi người liếc nhìn nhau, lúc này mới nhớ tới Lâm Hi quả thật còn có một đầu kỳ thú tuyệt tích thượng cổ Tứ Cực Đại Uyển. Thực lực của hắn vượt xa mọi người, chiến thắng có lẽ không đủ nhưng tự vệ hẳn là vẫn có.

- Lâm sư huynh, nếu như ngươi muốn lưu lại mà nói..., để cho ta đi cùng với ngươi. Nhiều thêm một người thì nhiều thêm một phần lực lượng.

- Không sai, cũng tính ta một người.

- Còn có ta...

... ... Trong đám người, mấy tên đệ tử Thần Tiêu tông đột nhiên mở miệng nói.

- Ha ha, tốt lắm, tâm ý của mọi người ta đã biết rồi. Tứ Cực Đại Uyển có lớn hơn nữa cũng không ngồi được quá nhiều người. Thật có vấn đề, một con ngựa cũng ngồi không đủ.

Lâm Hi cười nói.

- Ha ha...

Mọi người nghe vậy cũng nở nụ cười khổ. Đề nghị này vô hình trung cũng là bị hắn cự tuyệt rồi.

- Lâm sư đệ, thực lực của ngươi so với chúng ta người nào cũng cao hơn. Cơ mẫn, phản ứng cũng không thành vấn đề. Một người hành động, tính linh hoạt tốt, nhiều người ngược lại là bất tiện, ngươi nếu quyết định lưu lại chúng ta cũng không khuyên ngươi nữa rồi. Bất quá vô luận như thế nào nhất định phải cẩn thận.

Hồng Cẩm nhìn Lâm Hi, lên tiếng nói.

Một đường chiến đấu tới đây, Hồng Cẩm đối với 'sư đệ' trước kia không biết gì cả này sinh ra hảo cảm cùng khâm phục rất nhiều.

Thực lực của Lâm Hi cường đại cố nhiên khiến người ta hâm mộ, nhưng tâm tính cùng phẩm chất của hắn lại khiến người ta khâm phục cùng kính ngưỡng. Là một đệ tử Thần Tiêu tông, Hồng Cẩm là hi vọng Thập Thánh Vương như vậy càng nhiêu càng tốt.

- Ừ, ta biết rồi.

Lâm Hi cười nói.

- Binh quý thần tốc, bất luận là đi hay ở chúng ta đều phải hành động nhanh chóng. Tiểu sư đệ, ngươi đã quyết định lưu lại, ta cũng không khuyên nhiều nữa, hảo hảo bảo trọng. Mặt khác, chúng ta một khi trở về Thần Tiêu tông liền lập tức báo cáo cho chư vị trưởng lão trong tông, để cho bọn họ nghĩ biện pháp tiếp ứng ngươi.

Bàng Hồng cũng nói.

Ở nơi này chính là loạn cục, trưởng lão xuất thủ hiển nhiên so với bọn hắn xuất thủ thì tác dụng lớn hơn nhiều lắm.

- Ừ.

Lâm Hi gật đầu:

- Chúng ta thảo luận một chút vấn đề rút lui đi, mau làm ra quyết định.

Kế tiếp, mọi người hợp mưu hợp sức ở trên Vi súc sa bàn thảo luận vấn đề rút lui.

Đám người Lâm Hi đánh dấu vị trí của điểm truyền tống, sau đó mọi người nhanh chóng thương lượng tìm ra một con đường ngắn nhất.

- Hồng sư huynh, Bàng sư huynh, chỗ này của ta có chút đan dược, các ngươi trên đường mang theo, đề phòng bất cứ tình huống nào. Mặt khác, Ma Đồ, ngươi dẫn dắt đại quân đi theo đám người Hồng sư huynh cùng nhau hành động, trợ giúp bọn họ trở về Thần Tiêu sơn.

Lâm Hi liếc nhìn địa ngục Ma Long ở bên cạnh nói.

- A! Ta?

Địa ngục Ma Long mở to hai mắt nhìn, chỉ một cái móng vuốt vào chính mình.

Mệnh lệnh này của Lâm Hi đột nhiên xuất hiện, địa ngục Ma Long hoàn toàn không ngờ đến, bất quá nó rất nhanh kịp phản ứng lại, ủy khuất kêu loạn lên, bộ dạng kia như nước mắt chực trào ra:

- Lão đại, không nên a, không nên đuổi ta đi a!

Lâm Hi dở khóc dở cười:

- Ngươi gia hỏa này, đủ rồi! Chúng ta nơi này chỉ có ngươi có thể đủ thống ngự đại quân ác ma, chuyện này ngược lại chỉ có ngươi có thể hỗ trợ. Chờ ngươi đưa bọn họ đến điểm truyền tống liền tính cho ngươi lập một đại công. Đợi sau khi trở về tự nhiên không thể thiếu chỗ tốt của ngươi.

Trên đường trở về, ác ma liên tục không ngừng, nếu như không có địa ngục Ma Long hỗ trợ, chân khí bổ sung rất thành vấn đề. Cho dù Lâm Hi cung cấp đại lượng đan dược cũng giống như vậy.

Chuyện này còn chỉ có thể là Ma Đồ đi làm.

- Y!

Ma Đồ thoáng cái mặt mày hớn hở, hoan hô nhảy nhót:

- Hắc hắc, lão đại, ngươi cũng cảm giác ta lợi hại đi. Lão đại, ngươi yên tâm, ta nhất định đem bọn họ đưa đến điểm truyền tống.

Kiệt kiệt, Long đại gia ta quả nhiên không phải là dùng để trưng cho đẹp, ngay cả lão đại đều cảm thấy ta lợi hại!

Trong lòng địa ngục Ma Long dương dương đắc ý, còn là khoe khoang liếc Hấp Huyết nữ vương đang huyền phù giữa không trung hai cái.

- Chủ nhân, ta đây thì sao?

Tạp Mễ Lạp bất động thanh sắc nói.

- Ngươi theo ta cùng nhau hành động. Hành động lần này ta còn cần mượn đến năng lực phân thân của ngươi. Đúng rồi, Ma Đồ, sau khi ngươi tới điểm truyền tống sẽ theo đám người Bàng sư huynh cùng nhau phản hồi Thần Tiêu sơn. Nơi này quá nguy hiểm, ngươi không cần lưu lại.

Lâm Hi nói.

- A!!

Khuôn mặt của Ma Đồ thoáng cái suy sụp rồi. Chỉ mang theo Tạp Mễ Lạp đi, không mang theo nó, không công bằng a!

- Ha ha ha...

Thấy bộ dạng của Ma Đồ, mọi người cũng nở nụ cười.

Truyện Chữ
logoLẤY MÃ NGAY
logo
Truyện ChữTruyện Audio