Thần Tọa

chương 1312: phục kích

Truyện Chữ
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ

Ngày đó cướp đoạt một pháp khí Lôi hệ cũng suýt nữa tới tay, huống chi bây giờ còn là một tiên khí. Thái Nguyên Cung với những tiên khí có thể tăng thực lực tông phái lên nhanh rất chú ý, dù là những chuẩn tiên khí cũng ẩn chứa phù chú cường đại, chỉ có người của Thái Nguyên Cung mới có thể điều khiển, vì phòng ngừa chúng rơi vào tay của người khác.

Dù sao người chết còn có thể bồi dưỡng ra, nhưng mà muốn chế tạo ra tiên khí quá khó khăn.

Lâm Hi cũng không bắt buộc, Thái Mộng trưởng lão nổ tung xuất hiện "Túi không gian", trực tiếp rơi vào trong "Diêm Ma Thiên Tử Chu", sau đó xé rách không gian chui vào trong đó biến mất không thấy.

Dùng một đánh năm thì Lâm Hi là tuyệt đối không làm. Cho dù thực lực tăng vọt cũng vậy.

Thái Xuyên, Thái Loan, Thái Phong, Thái Băng, Thái Tâm năm đại cường giả thời không cảnh lực lượng không dưới "Thái Mộng trưởng lão", năm người liên thủ thì Lâm Hi chẳng thắng nổi.

- Mơ tưởng!

- Trốn chỗ nào!

- Hỗn đản, để mạng lại!

...

Thái Xuyên, Thái Loan, Thái Phong, Thái Băng, Thái Tâm năm đại trưởng lão không nghĩ tới Lâm Hi có thể trong thời gian ngắn tiêu diệt một trưởng lão, nhìn thấy Lâm Hi chạy trốn thì quả thực tức nổ phổi.

- Hắn đi Địa Ngục Đại Thế Giới!

- Truy!

Năm người không chút do dự nhanh như thiểm điện, mở thông đạo đuổi theo Lâm Hi.

...

Địa Ngục Đại Thế Giới, thế núi phập phồng, ma nhật trên cao, yêu ma vô tận đang gào thét.

Ông!

Đột nhiên bầu trời xuất hiện vòng xoáy, một đạo nhân ảnh khí tức bàng bạc đột nhiên từ trong đi ra, chính là Thái Băng trưởng lão, tiếp theo là thứ hai, thứ ba..., tất cả mọi vừa mới đi ra khỏi thông đạo không gian, lập tức vô ý thức đuổi theo.

Nhưng mà "Thái Tâm trưởng lão" thứ năm vừa đi ra khỏi thông đạo thì dị biến nổi lên.

- Chính là lúc này!

Hai mắt Lâm Hi tỏa ánh sáng, lập tức triệu khôi lỗi ra và quát lên:

- Bạch Nguyên sư huynh, Hải sư huynh, khí sư huynh, còn có Dao Tuyết, các ngươi toàn lực trợ giúp ta.

Lâm Hi nói chuyện và trong "Thứ Nguyên Tiểu Tiên Đại" có một tiếng ầm vang, "Lục dương hải thủy" bàng bạc như hồng thủy tiến vào hạch tâm của "Diêm Ma Thiên Tử Chu".

Siêu cấp đại hung khí này cuồng bạo!

- Ầm!

Chỉ nghe mọt tiếng nổ kinh thiên động địa, tầng mây dày đặc, chiến thuyền khổng lồ lôi quang thiểm thước tựa như một đầu kình ngư nhanh chóng đánh ra, hướng lối ra thông đạo đụng tới.

Một sát na này, thời gian đều phảng phất như chậm lại.

Thái Xuyên trưởng lão cầm đầu trong lúc bất chợt lòng có cảm giác, đột nhiên quay đầu lại, nhìn qua liền thấy một màn này.

- Sư đệ, cẩn thận!

Một tiếng quát này kinh thiên động địa, chỉ tiếc hữu tâm tính toán vô tâm, hết thảy đều đã chậm rồi.

Giống như là một loại kịch bản nào đó, Diêm Ma Thiên Tử Chu lóe ra quang mang dữ tợn, lúc xuất hiện ở lối ra thông đạo, một nhân ảnh khác vừa vặn từ chỗ sâu không gian lướt ra ngoài, là Thái Phong trưởng lão.

Lúc hắn phát hiện ra, đã chậm.

- Sư đệ!

Thái Tâm trưởng lão hai mắt huyết hồng, giống như nhỏ ra máy, đột nhiên đánh trở lại, cố gắng ngăn cản Diêm Ma Thiên Tử Chu.

- Sư đệ, không nên!

Thái Xuyên trưởng lão trơ mắt nhìn một màn này, tâm cũng muốn tan nát.

- Ầm!

Liền dưới sự chú thị của một đôi ánh mắt, chỉ một kích, Thái Phong trưởng lão liền bị Diêm Ma Thiên Tử Chu đụng đến chia năm xẻ bảy.

Tập hợp năng lượng của Lâm Hi, Bạch Nguyên, Hải Thánh Vương, Thượng Quan Dao Tuyết cộng thêm một túi nước biển Lục Dương, thậm chí còn có lực lượng của hai đại ma sủng Cổ Lỗ cùng Ma Đồ, uy lực của một kích kia đã vượt qua trình độ bình thường của Lâm Hi.

Cho dù là loại Thời Không cảnh trưởng lão như Thái Phong trưởng lão cũng bị nghiền ép đến chết.

Diêm Ma Thiên Tử Chu giờ phút này tái hiện lại uy lực Thượng cổ siêu cấp binh khí của nó, chính là lúc cao nhất, Lâm Hi thay đổi mũi thuyền, trực tiếp va chạm với, đã làm là làm cho trót, lại đem Thái Tâm trưởng lão ở phía dưới đụng chết.

Bảo tàng của hai tên trưởng lão toàn bộ bị đại thủ của Lâm Hi thu vào trong khoang thuyền.

Cho đến lúc này năng lượng một kích kia của Lâm Hi mới hoàn toàn tiêu trừ.

- Oanh!

Lâm Hi một kích đắc thủ, không ngừng lại chút nào, như chim ưng xé thiên, lần nữa xé rách không gian tiến vào trong hư không mênh mông, biến mất vô ảnh.

- Súc sinh!

Mấy tên trưởng lão trong lòng chảy máu, liền muốn có gắng đuổi theo.

Dừng lại!

Thái Xuyên trưởng lão gầm lên giận dữ, quát bảo ngưng lại:

- Đã chết nhiều người như vậy còn chưa đủ sao? Các ngươi còn muốn giống như vừa rồi, chết nhiều người hơn nữa sao?

Một trận mắng nhức đầu này để cho hai gã trưởng lão khác nhất thời thanh tỉnh không ít.

- Sư huynh, chúng ta đã chết nhiều người như vậy, chẳng lẽ cứ như vậy bỏ qua sao?

Thái Loan trưởng lão đỏ mắt, phảng phất như một đầu dã thú điên cuồng.

Ba tên trưởng lão tông phái Thời Không cảnh bị giết, đây đối với cả Thái Nguyên cung mà nói cũng là một đòn nghiêm trọng đau thấu tâm can.

- Bỏ qua? Làm sao có thể bỏ qua? Toàn bộ thiên hạ không người nào dám động thủ với Thái Nguyên cung chúng ta, bất kể là ai, giết một người của chúng ta sẽ phải để cho bọn họ trả giá gấp mười lần, gấp trăm lần!

Thái Xuyên trưởng lão cầm đầu lạnh giọng nói, thanh âm thay đổi:

- Nhưng mà tình huống vừa rồi các ngươi cũng nhìn thấy. Chúng ta coi thường tên tiểu bối này, hắn thậm chí ngay cả loại chuyện này cũng tính toán, tâm cơ thật quá sâu. Chúng ta mặc dù ba người liên thủ đủ để trấn áp hắn nhưng mà các ngươi người nào dám cam đoan hắn sẽ không giống như mới vừa rồi, ở một bên khác phục kích chúng ta?

Hai tên trưởng lão trầm mặc.

Mặc dù tức giận nhưng lý trí không mất, nhớ tới tình huống vừa rồ, bất cứ người nào đều sẽ cảm thấy trong lòng phát lạnh.

Bọn họ chưa từng thấy qua địch nhân đáng sợ như vậy, không phải là tu vi cùng thực lực của hắn, mà là tâm cơ thâm trầm cùng với nắm chặt và năng lực sáng tạo chiến đấu.

Người như thế quả thực tựa như một thanh hung kiếm ra khỏi vỏ, tùy thời chờ uống máu người!

Thái Xuyên trưởng lão hít một hơi sâu, biết mình đã khuyên được mọi người.

- Chuyện lần này đều là lỗi của Thái Mộng sư huynh. Hắn ngay cả địch nhân cũng không biết rõ liền đem chúng ta kéo qua. Bất quá dù sai thế nào cũng là sư huynh đệ, là người của Thái Nguyên cung chúng ta. Chuyện nơi này báo lên cho tông môn, để cho người ở phía trên tông môn ra mặt xử lý đi.

Thái Xuyên trưởng lão nói.

- Chỉ có thể như vậy rồi.

Mọi người gật đầu.

Giờ khắc này, bọn hắn đối với chiếc thuyền lớn đen nhánh cùng với những người trong thuyền kia sinh ra kiêng kỵ thật sâu!

Một cuộc 'đuổi giết', kết quả diễn biến thành 'bị săn giết', đây đúng là vô cùng nhục nhã.

Nhưng mà không phục cũng không được, thực lực của Lâm Hi quá mạnh mẽ, hơn nữa ba người mơ hồ cảm giác được Không gian quy tắc của Lâm Hi đã cường đại đến trình độ áp chế bọn họ. Nếu không mà nói, bọn họ không thể nào trước đó không phát hiện được.

Mà vừa vặn chính là cái này mới để cho Lâm Hi nhất của đánh chết hai gã trưởng lão Thời Không cảnh!

Truyện Chữ
logoLẤY MÃ NGAY
logo
Truyện ChữTruyện Audio