Thần Tọa

chương 1362: phong thần đại giới

Truyện Chữ
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ

Ông!

Nháy mắt, trong tiếng kim loại bang bang, đại cầu khép kín, bên trong một phiến Hắc Ám.

Giờ khắc này, Lâm Hi không ra được, người ở bên ngoài cũng không thể vào được.

Ầm ầm!

Thiên dao địa chấn, công kích do "Ám Ngục Đại Tiên Thuật" của Tôn Quân Bình đánh lên "Diêm Ma Thiên Tử Châu", phát ra một tiếng nổ vang kinh thiên động địa, kích phát ra một hồi vầng sáng năm màu, lập tức tiêu đi vô hình.

Đây là hiệu quả của "Bất Động Như Sơn"!

Trừ phi thực lực của Tôn Quân Bình có thể tồi khô "U Minh thần thiết" dùng cứng rắn để trứ danh vào thời Thượng Cổ, bằng không căn bản không có khả năng xúc phạm tới Lâm Hi.

- Cái gì!

"Ám Ngục Đại Tiên Thuật" chẳng những không công mà lui, ngược lại có một cổ lực phản chấn bắn lại khiến cho Tôn Quân Bình phải chấn động.

Thực lực Lâm Hi chênh lệch cực lớn với hắn, dù là tăng thêm phòng ngự của Diêm Ma Thiên Tử Châu cũng vậy, theo đạo lý tuyệt đối không có khả năng ngăn tiếp được một kích này của hắn. "Ám Ngục Đại Tiên Thuật" của hắn ngay cả cường giả cấp Ma Hoàng cũng từng đánh chết qua chứ đừng nói gì đến Lâm Hi mới Tiên Đạo ngũ trọng.

- Hừ! Ta Tôn Quân Bình muốn giết người, tuyệt đối không thể thoát được. Ta cũng không tin, cái đại xác kim loại này có thể bảo hộ được ngươi!

Khiếp sợ và ngoài ý muốn lúc đầu qua đi, Tôn Quân Bình hừ lạnh một tiếng, rất nhanh bình tĩnh lại.

Dưới gầm trời này không có phòng ngự không công phá được, chênh lệch giữa hắn và Lâm Hi vẫn còn đó, Tôn Quân Bình không tin mình lại không làm gì được Lâm Hi.

Hô!

Tôn Quân Bình hai cánh vừa thu lại, hào quang lóe lên, liền lại khôi phục thân người, từ không trung rơi xuống.

Thần sắc của hắn lạnh như băng, ánh mắt nhìn chằm chằm vào viên cầu kim loại cực lớn trong hư không, đột nhiên lại đánh ra một quyền ra ngoài, lực lượng hủy diệt Thiên Địa lại va chạm với cầu kim loại, lần nữa dẫn phát một cổ lực phản chấn cường đại.

Lúc này càng thêm rõ ràng, Tôn Quân Bình cẩn thận cảm thụ một chút, rõ ràng từ trong lực phản chấn cảm nhận được vài luồng khí tức cổ xưa, bao la mờ mịt. Đó cũng không phải lực lượng của Lâm Hi, mà là một loại lực lượng khác, mặc dù đã vượt qua tuế nguyệt, nhưng vẫn từ cổ chí kim trường tồn, vận chuyển không ngớt.

- Lực lượng của cường giả Thượng Cổ...

Tôn Quân Bình sắc mặt đột biến, đó cũng không phải là một cường giả Thượng Cổ, mà là mấy tên cường giả Thượng Cổ thực lực cường hoành liên thủ lập ra trận pháp và lực lượng cấm chế trên Diêm Ma Thiên Tử Châu.

Tôn Quân Bình một kích kia, chẳng khác gì bị bảy tám tên cường giả Thượng Cổ thực lực cường hoành, vượt xa hắn chống cự lại.

Tôn Quân Bình thậm chí có thể cảm giác được, cường giả Thượng Cổ lập ra loại trận pháp kia cảnh giới thậm chí còn vượt xa hắn, ít nhất cũng là cường giả Tiên Đạo thập trọng, cô đọng Tiên Dương.

- Tiểu tử này, rõ ràng có vận khí như vậy!

Tôn Quân Bình trong nội tâm phập phồng, khó mà bình tĩnh lại.

Tâm tư hắn linh mẫn, trong đầu hơi động niệm liền hiểu được, đây chỉ sợ là do "cường giả Thượng Cổ" trong quá trình chế tạo đã khắc lên tàu.

Vài tên cường giả Tiên Đạo thập trọng liên thủ, cấm chế lưu lại quả thực khủng bố. Nếu không phải thời gian dài dằng dặc, trải qua thời gian hơn vạn năm, hơn nữa cảnh giới Lâm Hi có hạn, xa xa không đạt tới cảnh giới của cường giả Thượng Cổ chế tạo ra thuyền này thì chỉ riêng lực lượng phản chấn thôi đã đủ khiến hắn bị thương rồi.

Đã minh bạch nhân quả trong đó, Tôn Quân Bình lập tức biết rõ mình dù công kích thế nào, cũng khó có thể vượt qua đạo phòng ngự này để đánh chết Lâm Hi.

Lúc Tôn Quân Bình thử viên cầu kim loại kia thì Lâm Hi cũng ở trong đó chăm chú nghe, đợi đến lúc Tôn Quân Bình mấy lần công kích cũng không thể công phá phòng ngự của "Đại Địa Diêm Ma" thì hắn mới nhẹ nhàng thở ra.

- Không cần uổng phí sức mạnh, ngươi là Thái Nguyên Cung phải không, chiếc thuyền lớn này ngươi không công phá được đâu!

Lâm Hi lên tiếng nói.

- Ha ha, tiểu tử, ngươi quả nhiên giảo hoạt như hồ, cũng trách không được những lão gia hỏa kia năm người liên thủ cũng bại trong tay ngươi. Cũng có chút thủ đoạn.

Tôn Quân Bình lông mày dài khẽ nhếch, thản nhiên cười, nói:

- Ta thừa nhận, ta không phá được mấy đạo Thượng Cổ cấm chế trên thân thuyền này. Bất quá, muốn đối phó ngươi cũng không cần phá vỡ mai rùa đen này làm gì. Trong tông phái chỉ bảo người đi đối phó ngươi, có thể bắt giữ là tốt nhất, giết không chết cũng không có sao. Đến lúc đó đưa đến trong tông phái, ngươi cũng chỉ có đường chết -- Phong Thần Đại Giới, thu!

Tôn Quân Bình bàn tay kết ấn, một cổ thời không chấn động mãnh liệt phóng xuất ra, sau đó không gian sụp xuống, nháy mắt, viên cầu kim loại cực lớn, kể cả hư không chung quanh đều hóa thành một đoàn, rơi vào trong chưởng của Tôn Quân Bình.

- Ngươi chính là một nhân tài mới xuất hiện, giết nhiều trưởng lão Thái Nguyên Cung chúng ta như vậy mà còn có thể sống đến bây giờ, cũng là Tạo Hóa. Ta cũng không giết ngươi, để ngươi sống lâu chút đi, đợi xong xuôi xong việc lại mang ngươi về lại trong tông, cho ngươi cái chết tâm phục khẩu phục.

Cười lạnh một tiếng, Tôn Quân Bình ném viên cầu kim loại đã bị phong ấn vào trong "Không Gian Đại", tung người rời đi.

Lâm Hi ở trong viên cầu kim loại nghe được rõ ràng, thực lực "Tôn Quân Bình" mạnh xa tưởng tượng, bản thân Diêm Ma Thiên Tử Châu cũng ẩn chứa không gian chi lực, nhưng vẫn bị hắn phong ấn.

- Trốn lâu như vậy vẫn không trốn được, nên đến vẫn phải đến. Thực lực của hắn quá mạnh mẽ, trừ phi tấn thăng đến Tiên Đạo lục trọng, nếu không ta một chút cơ hội cũng không có.

Một khi tiến vào Thái Nguyên Cung thì quả thật chỉ còn đường chết!

Lâm Hi trong lòng hiểu rõ, hắn xông ra vô số đại họa, Thái Nguyên Cung đã sớm coi hắn như cái đinh trong mắt. Nếu thật sự bị người này mang về Thái Nguyên Cung thì dù có số mệnh nghịch thiên cũng chỉ còn đường chết.

"Thái Nguyên Cung" là Tiên Đạo đại phái đệ nhất, thực lực hùng hậu, cao thủ vượt xa Tiên Đạo Cảnh không biết có bao nhiêu người. "Diêm Ma Thiên Tử Châu" tuy rằng lợi hại, nhưng chỉ sợ Thái Nguyên Cung không thiếu thủ đoạn phá giải.

- Cũng may hắn dường như muốn làm chuyện gì đó, cuối cùng vẫn còn một đường sinh cơ, chỉ là thời gian không nhiều lắm, ta phải mau chóng tăng lên thực lực của mình, bằng không tuyệt đối khó sống!

Lâm Hi trong đầu chuyển qua từng đạo ý niệm, rất nhanh hiểu rõ đây là sinh lộ duy nhất của mình. Dùng thực lực của "Tôn Quân Bình", bất kể làm chuyện gì, tuyệt đối sẽ không trì hoãn quá lâu.

Sự đáo lâm đầu, Lâm Hi ngược lại bình tĩnh trở lại, đây cũng không phải lần đầu hắn đọ sức với người Thái Nguyên Cung, tâm tính sớm đã ma luyện cực kỳ cứng cỏi rồi.

Hơi hít một hơi, Lâm Hi khoanh chân ngồi xuống, bắt đầu lặng yên vận huyền công.

Một cổ nguyên thần lực cường đại lưu động trong cơ thể Lâm Hi, đây là nguyên thần lực bị nghiền nát của Vạn Thú Đại Đế rải rác trong cơ thể Lâm Hi.

- Mặc kệ có thể đào thoát không, đây cũng là cơ hội cuối cùng của ta rồi!

Trong nội tâm Lâm Hi xẹt qua một đạo ý niệm, rất nhanh tiến vào nhập định.

Truyện Chữ
logoLẤY MÃ NGAY
logo
Truyện ChữTruyện Audio