Nói đến hai chữ "Chiếu cố" thì âm thanh của Long Băng Nhan tăng thêm, dung nhan xinh đẹp hiện ra nét tàn nhẫn.
Lý Vô Ky khẽ giật mình, lập tức vẻ mặt kinh hãi:
- Sư tỷ yên tâm, ta biết phải làm sao! Hắc hắc, ta nhất định sẽ "chiếu cố" tiểu tử kia thật tốt.
- Vô Ky, không nên làm cho ta thất vọng! ta bận rộn nhiều việc, không muốn vì chuyện nhỏ nhặt này làm ta quan tâm nhiều.
Long Băng Nhan nhìn qua Lý Vô Ky:
- Gần đây áp lực từ các thần phi khác tăng lên. Ta phải mau chóng xử lý các người này, làm cho bọn họ an phận một chút. Lần sau báo cáo tin tức về Lâm Hi ta không hi vọng nghe được các tin tức ngoài ý muốn.
- Sư tỷ yên tâm. Sẽ không nhìn thấy tiểu tử kia. Lần này ta sẽ đích thân xử lý. Nhất định sẽ không cho Lâm Hi có bất kỳ cơ hội nào cả.
Lý Vô Ky vẻ mặt thành thật nói.
- Ân. Vậy là tốt nhất.
Long Băng Nhan gật gật đầu, thần sắc trầm xuống. Ống tay áo phất một cái, sau đó đi ra ngoài, đi hai bước thì dừng lại.
- Lâm Hi không phải mới có tu vi Võ Đạo thập trọng sao? Nếu hắn muốn nhanh chóng bước vào Luyện Khí Cảnh, nhất định sẽ nghĩ biện pháp đi Nhiệm Vụ đại điện tiếp nhận nhiệm vụ tông phái, nghĩ biện pháp làm khó ở phương diện này đi.
Lý Vô Ky nghe vậy trong nội tâm kịch chấn, lập tức trong nội tâm hiện ra cảm giác vui lòng phục vụ, tự đáy lòng nói:
- Sư tỷ quả nhiên anh minh, sư tỷ quả nhiên quá tốt.
Long Băng Nhan lúc này mới gật gật đầu, thân hình nhoáng một cái hóa thành một đạo cầu vòng biến mất vô tung.
...
Một bản Đại thế giới Tiên đạo, Lâm Hi đọc xong là tới chạng vạng tối.
- Thật sự là một khi đốn ngộ giải thích nghi hoặc mười năm ah.
Lâm Hi tay nâng Đại thế giới Tiên đạo chậc chậc tán thưởng, quả thực yêu thích không buông tay. Cái bản Đại thế giới Tiên đạo này ở mức nào đó Lâm Hi đã xem qua một lần, nhưng đọc lại vẫn trầm mê vào trong đó.
Thượng Quan Dao Tuyết cho hắn mượn bản Đại thế giới Tiên đạo này, có thể so sánh với bản thiếu hắn có được từ Xích Luyện Tông nguyên vẹn nhiều, cũng kỹ càng nhiều.
Tiên đạo có rất nhiều đồ vật từng nhìn thấy không hiểu, khi đọc bản Đại thế giới Tiên đạo này trong lòng Lâm Hi nghi hoặc đã hiểu rõ, lộ ra một góc của sự thật, cảm thấy vô cùng khoáng đạt.
- Vốn thế giới này còn có nhiều vĩ độ, có nhiều thứ nguyên, vị diện, không gian. Hơn nữa còn có thần, yêu, ma.
Trong nội tâm Lâm Hi tán thưởng không thôi.
Loại thế giới này mới là thứ hắn hướng tới. Thế giới phong phú như vậy, sinh hoạt phong phú như thế, mạo hiểm mới là chuyện đương nhiên, có nơi hướng tới.
Không uổng khi tới thế giới này.
- Xem hết? Bạn đang đọc chuyện tại TruyenFull.vn
Nữ Vương Hấp Huyết Tạp Mễ Lạp truyền âm tới.
- Ân.
Lâm Hi đứng dậy.
- Ngươi muốn đi ra ngoài?
Tạp Mễ Lạp ngạc nhiên.
- Ân. Đi chuyến Đại điện Phúc Đức!
Lâm Hi nói.
Đại thế giới Tiên đạo hắn đọc xong, Lâm Hi đạt được là bản của Thần Tiêu Tông. Giới thiệu trong sách tự nhiên không có khả năng không nói tới Thần Tiêu Tông.
Làm đệ tử Thần Tiêu Tông có mấy nơi phải nhớ kỹ.
Một là Lộc Đức đại điện, đây là nơi ghi chép hoàn thành thương vụ của tông môn, đạt được công huân cũng chính là tòa đại điện xanh đen mà Lâm Hi đã đi qua; thứ nhì là Đại điện Phúc Đức, đây là nơi hối đoái phần thưởng, là nơi có nhiều đệ tử nhất; thứ ba là Đan Đỉnh đại điện, đây là nơi phát dược cho các đệ tử hằng ngày, cuối cùng chính là Nhiệm Vụ đại điện, đây là nơi tiếp nhận nhiệm vụ tông môn.
Mấy nơi này Lộc Đức đại điện đã đi qua, chính là tòa đại điện xanh đen, Đan Đỉnh đại điện chỉ có đệ tử chính thức mới có phúc phận đi vào, loại đệ tử ký danh như Lâm Hi không có quan hệ tới nơi này. Chỉ có Đại điện Phúc Đức cùng Nhiệm Vụ đại điện còn chưa từng đi.
Lâm Hi ngẫm lại vẫn nên đi tới Đại điện Phúc Đức nhìn xem. Nhưng hắn không có quên chính mình nhận lấy Lộc Đức Bài có ba mươi sáu điểm công huân.
- Không biết công huân giết ba mươi sáu đầu Yêu Nữ Hấp Huyết đổi được thứ gì.
Lâm Hi nghĩ đến, ra khỏi phòng.
...
Cả Thần Tiêu Sơn là do vô số ngọn núi lớn nhỏ tạo thành.
Đại điện Phúc Đức tọa lạc ở hướng tây nam, vòng ngoài tầng thứ hai. Cả Thần Tiêu Tông có bốn tòa Đại điện Phúc Đức, chia làm khu đồ vật, tây nam, tây bắc, đông bắc bốn tòa.
Lâm Hi thuộc về khu tây nam phương.
- Vị sư huynh này, ta là tân tấn đệ tử, hy vọng tra nhìn một chút, Đại điện Phúc Đức có thể hoái đối phần thường gì.
Lâm Hi nói xong đem Lộc Đức Bài đưa tới.
- Ngươi là đệ tử ký danh!
Đệ tử canh giữ bên ngoài Phúc Đức Điện thái độ phi thường hiền lành, liếc mắt nhìn quần áo và trang sức của Lâm Hi thì nhận ra thân phận của hắn.
- Không tệ ah! Mới vừa thông qua khảo hạch, rõ ràng đã có ba mươi sáu điểm công huân. Năm nay xem như là tư chất cao nhất trong hàng đệ tử. Bên trên có công huân cao nhất là hai mươi tám. Đó là hoàng tử của Hoàng triều Thánh Thụ, có được hoàng thất ủng hộ, thực lực kinh người. Không nghĩ tới ngươi còn cao hơn cả hắn.
Ánh mắt đệ tử Phúc Đức Điện hiện ra một tia kinh dị. Làm đệ tử chấp chưởng Đại điện Phúc Đức có quyền hạn xem xét công huân của người khác. Nhưng hắn nhìn ra được đệ tử ký danh trước mặt căn bản không có địa vị gì lớn. Thậm chí so với rất nhiều đệ tử khảo hạch còn yếu hơn nhiều.
Dùng thân phận và bối cảnh có thể áp qua hoàng tử Hoàng triều Thánh Thụ lấy được công huân cao như vậy thì thực lực kinh người.
- Hoàng tử của Hoàng triều Thánh Thụ?
Hào quang trong mắt Lâm Hi chớp lên một cái, trong đầu ẩn hiện mấy thân ảnh người, cuối cùng dừng lại ở một bóng người:
- Xem ra lần này trong khảo hạch tiên đạo cũng có không ít cao thủ.
Lâm Hi lờ mờ nhớ đến lần này trước khi lên núi gặp được người trẻ tuổi thân mặc hoàng bào, bên người có vài tên cao thủ Luyện Khí Cảnh đi cùng, địa vị bất phàm.
- Tông phái ban thưởng nhiều như biển, không có khả năng thoáng cái nhớ toàn bộ. Tất cả căn cứ vào công huân mà hiện ra. Giá trị công huân không cao xem cũng vô dụng. Dựa theo giá trị công huân của ngươi có thể xem xét công huân chỉ là mấy thứ này.
Đệ tử Phúc Đức Điện nói xong, ống tay áo phất một cái, Lâm Hi cầm Lộc Đức Bài lập tức bay ra ngoài, rơi vào trong lỗ khảm của Đại điện Phúc Đức. Sau đó hàn quang lóe lên, trước Đại điện Phúc Đức lập tức hiện ra màn sáng.
Lâm Hi xem qua Đại thế giới Tiên đạo, biết rõ màn sáng này do trận pháp và chân khí tạo thành. Chỉ thấy trên màn sáng có nhiều dòng chữ hiện ra, đều là những thứ có giá trị công huân và phần thưởng của tông phái hiện ra trước mắt Lâm Hi.
- Tiên Hoàn Đan, một trăm giá trị công huân...
Lâm Hi cẩn thận xem kỹ một chút, phát hiện mình có thể nhìn thấy ban thưởng đều là thứ có giá trị một trăm công huân. Lập tức trong lòng biết rõ đây là hạn mức cao nhất mà mình có thể nhìn.
Lâm Hi tổng cộng mới có ba mươi sau giá trị công huân, cho nên những thứ có giá trị cao hơn năm mươi tự nhiên loại bỏ. Cũng do hắn không có khả năng có đủ điểm tiêu dùng.