Thần Tọa

chương 408: tiến vào băng sương chi tinh

Truyện Chữ
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ

- Ba!

Một cánh tay tái nhợt đầy gân xanh không có chút huyết sắc nào thò tay bắt lấy pháp phù. Sau đó con mắt yêu dị chậm rãi mở ra. Đây là đôi mắt xanh âm lãnh của loài rắn. Sau lưng của hắn yêu khí đằng đằng, tầng tầng lớp lớp, ẩn ẩn hiện ra hư ảnh của thế giới,

Yêu tộc Đại Thế Giới nghe đồn rằng chính là thế giới yêu tộc sinh hoạt.

Cơ hồ cường giả yêu tộc tới Luyện Khí tầng thứ bảy đều có thể thông qua Yêu tộc Đại Thế Giới hấp thu bổn mạng yêu khí.

Mà đây là một trong bát tiên của yêu tộc, phó cung chủ Băng Sương Cung.

- Hừ! Tại Bắc Băng Nguyên là Yêu Hoàng thống lĩnh, không ngờ dám tàn sát yêu tộc. Giết yêu tộc còn dám chạy vào trong Băng Sương Cung của chúng ta, quả nhiên là lớn mật không sợ chết mà.

Bản thể Thi yêu Đạo Căn Kỳ yêu tộc đứng dậy. Sát cơ trong mắt hiện ra.

Trong yêu tộc thì Thi yêu là tộc đặc thù nhất, dưới tình huống đặc thù đã tạo thành thi yêu.

Đại bộ phận Thi yêu đều có huyết thống nhân loại, hơn nữa thân thể Thi yêu cường đại sinh ra biến dị. Thân hình thường thường vô cùng rắn chắc, cũng vượt qua đại bộ phận yêu tộc ngang cấp.

- Vương Thạch, đi ra. Đi với ta giết người!

Mí mắt Thi yêu đóng mở, lập tức ý thức cường đại truyền vào trong gian mật thất khác.

- Ah? Biết rõ!

Âm thanh già nua vang lên, chính là người vừa tiếp Huyền Băng thánh tử không lâu, chính phó cung chủ Băng Sương Cung, đồng thời cũng là tán tu tà đạo.

Phanh!

Chỉ qua mấy hô hấp cường giả Đạo Căn Kỳ đã rời phòng.

...

Trong phòng Lâm Hi khoanh chân mà ngồi, yên lặng suy nghĩ.

- Sản lượng một tháng là ba ngàn vạn cân, số lượng này cũng quá lớn nha.

Trong đầu Lâm Hi hiện ra nhiều suy nghĩ.

Nhiệm vụ của chấp pháp trưởng lão chính là thu một ngàn vạn cân Băng Sương Ma Thiết, về phần thủ đoạn chính là vấn đề của Lâm Hi. Băng Sương Cung một tháng mới có ba trăm vạn, Lâm Hi cần thì ít hơn gấp ba lần.

- Giá trị đan dược trên người của ta cộng thêm tám viên Thuần Dương Tiên Đan đổi ra chỉ được hai vạn Tiên La Đan. Cho dù mua sắm của Băng Sương Cung cũng chỉ đủ mua một trăm vạn cân Băng Sương Ma Thiết, thật sự làm người ta đau đầu ah, như vậy lựa chọn của ta còn lại không còn nhiều.

Lâm Hi nhíu mày, đau khổ suy nghĩ.

Chỉ tính toán thì Lâm Hi muốn gom góp một ngàn vạn cân Băng Sương Ma Thiết, trừ phi bản thân hắn đi thu thập mới có khả năng.

Đáng ăn mừng duy nhất là hai tên Hư Tiên đại yêu của Băng Sương Cung đã rời đi, tạm thời đi tiếp kiến Yêu giới Yêu Hoàng, xưng thần tiến cống. Nếu không có hai tên Hư Tiên, và tám tên cao thủ Đạo Căn Kỳ thì nhiệm vụ trưởng lão này không thể hoàn thành được.

- Xem ra chỉ có biện pháp này, tư sự thể đại, phải chuẩn bị kế hoạch mà thôi.

Trong mắt Lâm Hi hiện ra thần sắc suy nghĩ.

Ầm ầm!

Đột nhiên lúc này tiếng vang thật lớn vang lên, từ bên cạnh truyền ra tiếng hét to.

- Các ngươi làm cái gì? Các ngươi dám ra tay đối phó chúng ta?

- Hừ! Giết chính là ngươi. Tại Cực Địa Băng Nguyên dám giết Yêu tộc của chúng ta, đó là con đường chết. Động thủ!

Âm thanh băng hàn từ ngoài cửa truyền tới.

- Phanh!

Trong sát na vách tường bên cạnh Lâm Hi bị chấn vỡ, lộ ra một lổ thủng lớn. Một đạo khí kình bàng bạc bắn ra, mảnh vỡ bay tán loạn.

- Là hắn!

Chân khí trong người Lâm Hi phát ra ngoài, ngăn cản mảnh vỡ bắn tới.

Ánh mắt của hắn lập loè, vừa nhìn đã nhận ra tên áo đen, dáng người khôi ngô râu quai nón, hắn chính là tên luyện khí sĩ ma đạo chiếm phòng của mình.

Gương mặt của hắn tràn ngập hoảng sợ, mê hoặc và quá khiếp sợ. Hiển nhiên còn đang mê mang mình trước kia đã làm cái gì?

Nhưng mà người bên ngoài hiển nhiên không cho hắn cơ hội này.

Ầm ầm!

Trong nháy mắt yêu khí bàng bạc như vạn mã bôn đằng quét ngang tất cả. Tên tráng hán ma đạo này hiển nhiên chính là người của Vạn Ma Lĩnh, tính tình phần lớn bất thường, một lời không hợp có thể rút đao ra chém giết.

Đột nhiên bị công kích nổi giần gầm lên, thiên ma khí bộc phát ra ngoài.

Ầm ầm!

Chân khí nổ tung, sau đó chỉ nghe tiếng hét giận dữ chấn động Mục Mã Phong, tên cường giả Vạn Ma Lĩnh hóa thành bóng đen bay ra khỏi nóc nhà, chui vào trong màn đêm.

- Chạy đi đâu!

Mấy đạo khí tức cường hoành đuổi theo!

Gian phòng của Lâm Hi biến thành phế tích, nhưng không có người nào chú ý tới hắn. Người của Băng Sương Cung đuổi giết tên tráng hán kia.

Song phương giao thủ vô cùng mạnh mẽ, người bình thường chỉ sợ đã sớm bị thương. Nhưng mà Lâm Hi không có bị thương.

- Người này...Ở phòng của ta...Người mà Băng Sương Cung tìm là ta!

Con mắt Lâm Hi nhắm lại, trong đầu hiện ra nhiều suy nghĩ, lập tức hiểu ra chân tướng.

Tên cao thủ Vạn Ma Lĩnh trong mắt mê mang, không phải là làm bộ, hiển nhiên là chẳng biết gì.

- Lâm Hi, nhanh rời khỏi chỗ đó. Người Băng Sương Cung tìm là ngươi đấy!

Nhưng vào lúc này một âm thanh nhỏ như mũi kêu truyền vào trong tai Lâm Hi.

- Huyền Băng thánh tử!

Trong nội tâm Lâm Hi run lên, lập tức phân biệt ra được âm thanh của Huyền Băng thánh tử.

Thì ra hắn đã sớm biết lai lịch của ta!

Trong mắt Lâm Hi lập loè, trong đầu hiện ra nhiều ý niệm. Nhưng mà lúc này không quan tâm chuyện khác. Thân hình nhoáng một cái lao đi như thiểm điện.

Lúc này trong Băng Sương Cung đã dẫn phát hỗn loạn. Ngược lại cũng không có ai chú ý Lâm Hi.

- Thừa dịp hỗn loạn vừa vặn áp dụng kế hoạch.

Trong nội tâm Lâm Hi khẽ động, lập tức thay đổi phương hướng lao nhanh đi.

Người của Vạn Ma Lĩnh cuồng vọng tự đại, chiếm gian phòng của Lâm Hi là chịu tội thay, cũng xem như tự làm tự chịu. Băng Sương Cung hung ác ác độc cũng không phải là bình thường.

Nếu không thì trời xui đất khiến người Vạn Ma Lĩnh đổi gian phòng. Lâm Hi lúc này chỉ sợ đã bị đánh lén, sau đó lâm vào trong khổ chiến. Kết quả chiến đấu còn không nói trước được, ít nhất Lâm Hi còn phải thu hoạch một ngàn vạn cân Băng Sương Ma Thiết, nhiệm vụ trưởng lão bị sanh non.

Hai phe này Lâm Hi đều không có hảo cảm, cho nên cũng cho phép bọn họ chó cắn chó.

Chiến đấu cũng không tiếp tục quá lâu, Mục Mã Phong phái năm tên phó cung chủ Băng Sương Cung ra tay cũng đã biết rõ kết cục tên cao thủ Vạn Ma Lĩnh.

Phanh!

Âm thanh vật nặng rơi xuống, chiến đấu trong Băng Sương Cung nhanh chóng chấm dứt.

Tên tráng hán kia bị trọng thương, rất nhanh bị bắt lại như chó chết. Tuy trong miệng của hắn không ngừng nói các ngươi bắt lầm rồi nhưng trừ Lâm Hi không ai hiểu lời của hắn nói.

- Đi!

Thân hình Lâm Hi nhoáng một cái lập tức biến mất trong bóng đêm.

...

Phong ba trong Băng Sương Cung nhanh chóng bình thường lại, tất cả như trước.

Vào đêm chính là lúc Băng Sương Cung tổ chức bán đấu giá, tiêu thụ Băng Sương Ma Thiết.

- Ầm ầm!

Một tiếng vang thật lớn, trong Băng sương chi tinh có một đạo thân ảnh phóng lên trời. Dưới thân hắn hào quang lập lòe hiện ra hào quang năm màu, càng ẩn ẩn hiện ra một tia lôi hỏa yếu ớt.

- Rốt cục cũng đi ra.

Trong tiếng than thở là một tên áo đen, một đạo nhân xuất hiện trên hư không.

Khí tức trên người của hắn như thủy triều, bên ngoài cơ thể hiện ra đạo bào tử kim hoa lệ, hào quang thậm chí còn chói mắt hơn pháp khí của hắn.

- Không sai biệt lắm. Đại hội đấu giá sắp bắt đầu!

Ánh mắt đạo nhân như điện, phân biệt một gian phòng sau đó hóa thành thiểm điện lao đi.

Hô!

Sau khi đạo nhân biến mất không lâu hào quang lóe lên, một đạo bóng đen xuất hiện bên cạnh cái giếng.

- Chính là lúc này.

Thân hình Lâm Hi giống như diều hâu vậy, chui vào Băng sương chi tinh.

Ngày mười lăm mỗi tháng là lúc phó cung chủ Băng Sương Cung đi ra khỏi Băng sương chi tinh, bắt đầu thanh lý Băng Sương Ma Thiết. Lâm Hi muốn thu thập đầy đủ Băng Sương Ma Thiết chỉ có thể đổi được một ít mà thôi.

Ông!

Chỉ trong một sát na Lâm Hi đã biến mất trong Băng sương chi tinh.

...

- Hô!

Cuồng phong gào thét, một đạo khí lạnh thổi vào mặt giống như rơi quất lên người.

Trong Băng sương chi tinh có không khí lạnh vô hình bắn ra bốn phía, vô khổng bất nhập, giông như biến hắn thành băng vậy.

- Lạnh quá!

Lâm Hi đánh rùng mình. Băng sương chi tinh này quả thực là núi đao rừng kiếm.

Luyện Khí Sĩ dưới thất trọng đi vào trong này quả thực chính là muốn chết.

- Cửu Hỏa Chân Long Tráo!

Trong nội tâm Lâm Hi quát lên một tiếng, tế thượng phẩm pháp khí Cửu Hỏa Chân Long Tráo.

Phanh!

Một đoàn hỏa diễm hiện ra, Cửu Hỏa Chân Long Tráo lập tức bao phủ Lâm Hi và ngăn cách khí lạnh ra ngoài. Dưới tác dụng của Cửu Hỏa Chân Long Tráo thì Lâm Hi lập tức hóa thành vẫn thạch rơi thẳng xuống.

Nhiệt độ hạ thấp tới mức không tưởng tượng nổi, dùng tu vi cảm giác của Lâm Hi vẫn cố hết sức mới được.

Trong Băng sương chi tinh nguy hiểm không phải như bên ngoài suy nghĩ. Chưa từng có người nào tu vi không đủ mà đi vào chịu chết.

Cho dù là Luyện Khí sĩ băng hệ cũng vô cùng có khả năng bị đống kết chân khí, rớt xuống Băng sương chi tinh cuối cùng là tìm chết.

- Ông!

Cửu Hỏa Chân Long Tráo chấn động mạnh, nhiệt độ hạ thấp thật nhanh và mặt ngoài của Cửu Hỏa Chân Long Tráo nhanh chóng xuất hiện khối băng lớn, băng cứng dày đặc. Rất nhiều băng cứng thậm chí từ trên Cửu Hỏa Chân Long Tráo rơi xuống.

Lâm Hi cực lực duy trì nhưng mà Cửu Hỏa Chân Long Tráo bởi vì lạnh lẽo quá độ vận chuyển không linh hoạt.

Hô!

Gió lớn gào thét, nhiệt độ hạ thấp cực nhanh.

Hai ngàn trượng, ba ngàn trượng, bốn ngàn trượng... Thời điểm hạ xuống năm ngàn trượng thì ánh mắt Lâm Hi ánh mắt lóe lên, thình lình nhìn thấy ở biên giới có một cái bình đài.

- Là nơi Băng Sương Cung thu thập Băng Sương Ma Thiết!

Trong đầu Lâm Hi hiện ra ý niệm này.

Truyện Chữ
logoLẤY MÃ NGAY
logo
Truyện ChữTruyện Audio