Thần Tọa

chương 425: lâm sư huynh, còn có ta

Truyện Chữ
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ

- Làm sao có thể?

- Hắn làm sao có thể đối kháng một gã Hư Tiên!

Hai gã Hư Tiên của Thần Tiêu Tông cảm thấy rung động thật lớn.

Đây là chuyện không thể nào phát sinh được!

Đặng Dương cũng không phải là loại Hư Tiên chỉ cần ba tên Thánh tử đỉnh phong là đánh bại, truyền thừa chính thống của Thái A Tông không phải kém cỏi, đây nhất định là một tên Hư Tiên mạnh mẽ.

Nhưng mà Lâm Hi trước mặt lại đánh bại hắn, Lâm Hi không có chút tiên khí nào cả, Cả Phong bạo chi môn bây giờ không ai nghĩ tới Lâm Hi lại mạnh mẽ như thế này.

Lâm Hi đến bây giờ trên phương diện lực lượng đủ đánh bại hai tên Hư Tiên, chính là Phúc Thiên Hư Tiên cùng Trấn Địa Hư Tiên của Mục Mã Phong.

Nhưng mà trên Mục Mã Phong có hai đầu đại yêu nhưng trong Hư Tiên cũng là nhân vật tiếng tăm lừng lẫy.

Yêu tộc dựa vào tuổi thọ lâu dài cho nên có thực lực rất mạnh, hai đại yêu này dựa vào Băng sương chi tinh thu thập đan dược tiến vào Hư Tiên mấy trăm năm và căn cơ rất vững chắc.

Huống chi sau lưng của bọn họ là Yêu Hoàng tới từ Yêu tộc Đại Thế Giới.

Mặc dù là trong Hư Tiên cũng không ai nguyện ý đi trêu chọc hai con đại yêu này cả. Thực lực của chúng có thể so sánh được với mười hai tên Thánh tử tông phái, đủ giúp hai đại yêu này trong Mục Mã Phong đánh chạy rất nhiều Hư Tiên.

Nếu như cân nhắc Phong ấn Yêu Hoàng thì cường giả Đạo Căn Kỳ cũng không dám trêu chọc chúng. Cũng chỉ có Lâm Hi là nghé con không sợ cọp mới dám đi làm thôi.

Lâm Hi một thân Pháp lực hùng hậu, đã tiếp cận cấp bậc Mười tên Thánh tử, mặc dù không có đánh bại toàn bộ Hư Tiên nhưng hắn có Liệt Dương Chân Hỏa cấp bậc đại viên mãn và Vạn Hoàng Đồ.

Tuy chiến thắng hai con đại yêu bối cảnh hùng hậu trên Mục Mã Phong, nhưng mà một con đại yêu đó lại dư sức đánh bại tên Hư Tiên Thái A Tông có thực lực tám Thánh tử này là dư xài.

- Hiện tại còn có kẻ nào cho rằng ta là đệ tử nội môn không có tư cách nhúng tay vào chuyện này không?

Âm thanh lạnh lùng của Lâm Hi vang lên.

Ánh mắt của hắn nhìn qua đệ tử ba phái đối diện, trên người tỏa ra khí thế nhiếp người.

Thái Nguyên, Đâu Suất, Thái A tĩnh mịch, cả đám khiếp sợ nhìn qua Lâm Hi. Lâm Hi vừa xuất hiện trước mặt đệ tử ba phái có lẽ bọn họ chỉ xem hắn là kẻ huyết mạch sôi trào, không thức thời vụ, nhưng mà hiện tại không ai dám xem nhẹ hắn.

- Ngươi rốt cuộc là ai?

Đệ tử Đâu Suất Cung đứng trước tiên có tu vi Luyện Khí đệ bát trọng Hư Tiên Trần Động Thiên nhìn chằm chằm vào Lâm Hi, sắc mặt âm tình bất định:

- Có thực lực như vậy thì ngươi trong Thần Tiêu Tông chắc chắn không phải kẻ vô danh.

Ánh mắt của hắn vô cùng âm lãnh, vô cùng sắc bén, như đao như kiếm muốn phanh thây Lâm Hi.

Thực lực Lâm Hi quá mức kinh người, Trần Động Thiên nói ra lời này cũng hỏi nghi hoặc của vô số người.

Dùng tu vi Pháp Lực Kỳ đối kháng Hư Tiên của Thái A Tông.

Người như vậy chắc chắn không phải kẻ vô danh.

Trong đêm tối im ắng, vô số ánh mắt tập trung lên người Lâm Hi.

- Ta biết rõ!

Đột nhiên trong trận doanh Đâu Suất Cung có người kinh hô.

Một gã đệ tử Đâu Suất Cung trừng to mắt, mặt mũi tràn đầy hoảng sợ lui ra phía sau.

Thần sắc của hắn tràn ngập kinh hãi.

- Hắn là Lâm Hi! Hắn là kẻ do Thanh Vi trưởng lão truy nã, chính là Thần Tiêu Tông Lâm Hi!

Âm thanh mang theo run rẩy, sợ hãi mà bất an giống như nhìn thấy quỷ thần.

- Cái gì! Lại là hắn!

Hai chữ Lâm Hi này giống như có ma lực cực lớn, oanh, đệ tử ba phái và những người chung quanh vô cùng hoảng sợ.

Nhân khẩu trong thiên hạ không biết bao nhiêu mà kể, trùng tên trùng họ cũng nhiều vô cùng. Nhưng mà cái tên Lâm Hi xuất hiện trong thế giới tiên đạo có liên hệ trực tiếp tới Thanh Vi Tông trưởng lão, nếu không có thì nó không có ý nghĩa.

- Thì ra là ngươi, thì là là đệ tử Thần Tiêu Tông trong lời đồn?

- Không thể ngờ lại gặp hắn ở chỗ này!

- Trách không được có đảm lượng như thế, không ngờ còn quá trẻ nha!

...

Một đám đệ tử tông phái tiên đạo ánh mắt lộ ra thần sắc kỳ dị. Sau khi biết rõ thân phận của Lâm Hi thì trên người của hắn dường như có thể hào quang sáng ngời. Hắn đại biểu cho Thần Tiêu Tông, cũng là đệ tử truyền kỳ trong thời gian gần đây.

- Các ngươi nói là ai? Thiếu niên Thần Tiêu Tông này là người thế nào?

Tuy có không ít người biết chuyện của Lâm Hi, nhưng mà người ngoài lại không biết gì về Lâm Hi cả. Biết rõ Lâm Hi chính là những đệ tử tông phái, về phần tông phái hải ngoại, người trong ma đạo thì chẳng biết nhiều.

Rất nhanh sau khi nghe giải thích thì thanh danh của Lâm Hi thông qua những đệ tử tông phái truyền cho người khác. Trong đám người nhanh chóng kinh hô lên.

Cùng lúc đó trận doanh Đâu Suất Cung, Trần Động Thiên đôi mắt co rút lại, trong đầu hiện ra linh quang như thiểm điện.

- Lâm Hi!

Tâm niệm Trần Động Thiên vừa động, hắn như nhớ tới cái gì đó, sau đó hắn tìm tòi trong Thứ Nguyên Tiểu Tiên Đại lấy ra một bức họa truy nã.

Nhìn qua bức họa trên tờ truy nã và nhìn qua Lâm Hi, trong nháy mắt tên Hư Tiên này đã hiểu gì đó.

Rốt cuộc vì cái gì khi hắn vừa nhìn thấy bộ dáng của Lâm Hi thì cảm thấy quen thuộc, nhưng mà không nhớ nổi.

- Chính là ngươi!

Sắc mặt Trần Động Thiên phát lạnh, hoắc ngẩng đầu lên và như một con dã thú.

Oan gia ngõ hẹp!

Đây mới thực là oan gia ngõ hẹp!

Lệnh truy nã của Lâm Hi từ cấp bậc Luyện Khí đệ tam trọng đã có rồi. Chênh lệch với Hư Tiên năm cấp bậc. Đệ tử Hư Tiên địa vị cao như Trần Động Thiên là hoàn toàn không cần quan tâm tới lệnh truy nã cấp thấp như thế.

Hơn nữa ba phái lùng bắt tâm tư đặt lên người đệ tử Thần Tiêu Tông, cho nên trong thời gian rất lâu còn không ai nhận ra Lâm Hi.

Trần Động Thiên cũng không ngờ rằng Lâm Hi chính là đối tượng Đâu Suất Cung đuổi giết không quan tâm sinh tử, hiện giờ người như vậy lại nghênh ngang xuất hiện trước mặt bọn họ.

Đây mới thật sự là oan gia ngõ hẹp.

- Đúng là đạp phá thiết hài vô mịch xử nha. Lâm Hi, ngươi nhiều lần đối nghịch với phái của ta, xem ra hiện giờ lại muốn đối nghịch với ba phái sao?

Ánh mắt Trần Động Thiên co rút lại, trong mắt hiện ra hàn quang.

- Hừ! Thì thế nào?

Tay áo Lâm Hi phất một cái, trừng mắt qua làm rung động toàn trường.

- Hảo hảo hảo! Ta đúng là muốn nhìn chỉ bằng một người như ngươi đối kháng với Thái Nguyên, Đâu Suất, Thái A.

Âm thanh Trần Động Thiên cười dữ tợn.

- Không, Lâm sư huynh không phải một người!

Đột nhiên tiếng hét từ trong người sau lưng Lâm Hi truyền tới.

Mọi người nhìn theo tiếng kêu, chỉ thấy một tên đệ tử Luyện Khí đệ tứ trọng Thần Tiêu Tông trầm mặc một lúc rốt cục mãnh liệt ngẩng đầu lên. Ánh mắt của hắn giãy dụa hiển nhiên đang xung đột tư tưởng, hắn rốt cuộc đã kiên định lại:

- Lâm sư huynh không chỉ có một mình, còn có ta!

Đám đệ tử Thần Tiêu Tông từ phía sau đi tới, đứng ở sau lưng Lâm Hi. Hắn nghe xong cũng thở ra một hơi giống như trút được gánh nặng, thần thái sáng ngời.

Bỗng nhiên Trần Động Thiên biến sắc, vừa định nói chuyện thì có người nói tiếp.

- Không! Còn có ta!

Ở phương hướng khác có một gã đệ tử Luyện Khí đệ ngũ trọng thần sắc hiện ra nét kiên định, bỗng nhiên từ trong đám người đi ra đứng sau lưng Lâm Hi.

- Lâm sư huynh, còn có ta!...

- Còn có ta! ...

- Còn có ta! ...

...

Có người đầu tiên thì có người thứ hai, thứ ba, không ngừng có đệ tử Thần Tiêu Tông đi ra sau lưng Lâm Hi.

Đám người tụ tập càng nhiều, càng ngày càng khổng lồ. Cuối cùng cơ hồ toàn bộ đệ tử Thần Tiêu Tông đứng sau lưng Lâm Hi.

Những người này có lẽ bàng hoàng, có lẽ thương cảm, có lẽ lạnh lùng, nhưng mà bọn họ với đồng môn không phải là không có tình cảm. Nhưng mà cảm tình này bị đại nghĩa tông phái và Hộ Pháp Điện áp chế quá mạnh mà thôi.

Bọn họ đã từng bất mãn với sách lược của Hộ Pháp Điện; bọn họ đã từng tức giận bất bình vì tông phái khác uy hiếp qua, xung đột qua, từng đánh trả qua, nhưng mà theo thời gian trôi qua trước mặt sự tàn khốc thì con thoi cũng bị mài bằng, biến thành thờ ơ cùng lạnh lùng.

Mà bây giờ loại tình cảm sâu trong lạnh lùng rốt cuộc bị Lâm Hi kêu gọi và thức tỉnh.

Đúng vậy!

Hôm nay người ba phái đuổi giết người khác, ngày mai bọn chúng có thể đuổi giết mình.

Đối đãi với đồng môn còn rét lạnh như thế thì tới lúc mình gặp nạn còn hy vọng vào ai đứng ra giúp mình? Tông phái như vậy có ý nghĩa gì?

- Lâm sư huynh, thực xin lỗi...

Sau lưng Lâm Hi có một tên đệ tử Thần Tiêu Tông ngẩng đầu lên, trong mắt hiện ra áy náy.

Lâm Hi quay người trở lại nhìn qua tên đệ tử Thần Tiêu Tông sau lưng, trên mặt rốt cục tươi cười vừa lòng.

Thần Tiêu Tông bị Hộ Pháp Điện cùng chính sách áp chế của Lý Trọng Đạo bị chén ép quá nghiêm trọng, bây giờ đã có khởi sắc rồi.

Hôm nay ở Phong bạo chi môn tuyệt đối không phải ngẫu nhiên, cũng không phải là hiện tượng. Đệ tử Thần Tiêu Tông lạnh lùng đã xâm nhập vào nhân tâm.

Hôm nay chính mình hành động có thể ảnh hưởng một ít trả giá vì mình đã có ý nghĩa.

- Thần Tiêu Tông tuyệt đối không nên bị Hộ Pháp Điện và Lý Trọng Đạo khống chế.

Giờ khắc này trong nội tâm Lâm Hi sinh ra cảm giác nguy cơ mãnh liệt.

Hộ Pháp Điện có chính sách Thỏa hiệp nhượng bộ không chỉ hủy diệt đệ tử, càng hủy diệt tông phái.

...

Ở bên khác Trần Động Thiên cùng Đặng Dương nhìn thấy sau lưng Lâm Hi tụ tập càng nhiều đệ tử Thần Tiêu Tông thì gương mặt đại biến.

- Đông Phương Nghi, Lưu Hân! Đây là ý của các ngươi sao?

Trần Động Thiên nghiêm nghị chỉ trích.

Cả trận doanh Thần Tiêu Tông duy nhất còn chưa tỏ thái độ chính là Đông Phương Nghi cùng Lưu Hân.

Hai người bọn họ phân lượng cũng nặng nhất.

Truyện Chữ
logoLẤY MÃ NGAY
logo
Truyện ChữTruyện Audio