Thần Tọa

chương 486: trường sinh đế tử (2)

Truyện Chữ
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ

Ầm ầm!

Đất rung núi chuyển, một đạo tinh quang từ trên trời giáng xuống, hạ xuống ngọn núi đóng quân của mọi người. Từ trong hào quang vô tận một đạo thân ảnh như đế vương, kim quang lập loè tỏa ra áp lực khôn cùng giống như dãy núi sừng sững đứng ở bên cạnh Dương

Huyền Hoàng, Lý Hồng Hoang.

- Tham kiến Đế tử!

Thần sắc Dương Huyền Hoàng, Lý Hồng Hoang biến đổi, lập tức song song khom mình hành lễ, eo cong chín mươi độ. Thần thái tất cung tất kính, giống như đệ tử ngoại môn bình thường gặp được đệ tử nội môn vậy!

Hai người đều là "Bảy quả Thánh Vương", thực lực cường đại cùng cấp bậc với "Hải Thánh Vương". Nhưng mà bị khí thế của Đế tử Thái Nguyên Cung đè áp thật sâu.

Trong Thái Nguyên Cung "Tứ đại Đế tử" đại biểu cho cực hạn của Luyện Khí Cảnh, có được địa vị tuyệt đối.

Bốn người đại biểu cho bốn môn tuyệt học Luyện Khí Cảnh cường đại nhất của Thái Nguyên Cung. Càng đại biểu tồn tại ưu tú nhất trong Luyện Khí Cảnh của Thái Nguyên Cung, ưu tú nhất tồn tại không chỉ có thực lực, còn có thiên phú, trí tuệ, thực lực các phương diện!

Chỉ có đệ tử Thái Nguyên Cung mới biết được thân phận "Tứ đại Đế tử" thân chính là một vạn chọn một, ưu tú nhất, kiệt xuất nhất, dùng ưu thế tuyệt đối đánh bại đệ tử khác, sau khi thắng lợi hoàn mỹ mới có tư cách kế thừa thân phận này, cùng với tuyệt học tương xứng với thân phận!

Bọn họ trước khi trở thành "Đế tử" cũng đã dùng thực lực tuyệt đối chứng tỏ mình ưu tú.

Mỗi người bọn họ có lai lịch bất phàm, trừ bốn đại tuyệt học tông phái thì mỗi người đều có nội tình và kỳ ngộ kinh người! Đối với bọn họ mà nói trở thành "Đệ tử chân truyền" đã không phải là là chuyện đáng cân nhắc, mà chính là ngày sau làm thế nào đạt được tư cách kế thừa "Chưởng môn nhân", trở thành "Chân truyền đại đệ tử"!

Trong Thái Nguyên Cung mỗi chưởng môn, Đại trưởng lão, cùng với Thái Thượng trưởng lão của các thời đại đều xuất thân từ Tứ đại Đế tử.

Thân phận "Tứ đại Đế tử" hiển hách có thể nghĩ.

Thân phận đại biểu trong tương lai là chuyện đệ tử khác không dám nghĩ tới!

- Tham kiến Đế tử!

Đệ tử ba phái trúng độc trên mặt đất cũng tiếp tục rên rỉ, có ít người giãy dụa muốn đứng dậy. Những đệ tử này trúng độc sâu nhưng trong lòng còn có kính sợ không dám thất lễ.

- Không cần đa lễ!

"Trường Sinh Đế tử" phất tay một cái, một đạo tiên khí trường sinh phá chưởng mà ra, hô một tiếng giống như cuồng phong khuếch tán ra ngoài.

Rầm rầm rầm!

Tiên khí lướt qua những yêu khí kịch độc phá thể ra ngoài. Yêu khí kịch độc khiến Dương Huyền Hoàng cùng Lý Hồng Hoang thúc thủ vô sách trong cùng thời gian này bay ra khỏi cơ thể đệ tử ba phái.

Bản thân trúng kịch độc, ngổn ngang lộn xộn nằm trên mặt đất, những đệ tử ba phái này cách cái chết không xa, trong nháy mắt độc khí bay ra ngoài, công lực toàn thân khôi phục, sinh long hoạt hổ.

- Đa tạ Đế tử!

- Đa tạ Đế tử!

- Đa tạ Đế tử!

...

Mọi người đại hỷ nghiêng người nhảy qua, quỳ lạy trên mặt đất, lòng cảm kích dạt dào.

- Đứng lên đi! Chuyện nơi này đã chấm dứt, trong chốc lát các ngươi rời khỏi đây quay về núi đi.

"Trường Sinh Đế tử" ngạo nghễ đứng trên cao, toàn thân kim quang giống như một mặt trời sáng ngời. Âm thanh to lớn của hắn vang vọng thiên địa.

- Vâng!

Mọi người ầm ầm hưởng ứng giống như nghe thánh chỉ.

Yêu tộc trong "Vương Quan đại vị diện" còn chưa diệt trừ nhưng mà "Trường Sinh đế tử" nói một câu không có người nào dị nghị, vui lòng phục tùng, giống như yêu tộc ở Vương Quan đại vị diện đã bị tiêu diệt vậy.

Phần uy thế này tồn tại, cho dù là "Dương Huyền Hoàng" cùng "Lý Hồng Hoang" là Luyện Khí thập trọng cũng kém xa rất nhiều.

Lý Huyền Hoàng cùng Lý Hồng Hoang vẫn không nhúc nhích, không có bất kỳ dị nghị.

Thân hình Trường Sinh Đế tử gập lại nhìn qua hai người. Tiên khí trên người của hắn mênh mông cuồn cuộn, kim quang tràn ngập thậm chí không thấy gương mặt.

- Pháp phù của các ngươi ta đã thu rồi. Chuyện lần này không quan hệ tới các ngươi. Trưởng lão sẽ do ta giải thích.

Trường Sinh Đế tử nhìn qua hai người thản nhiên nói một câu.

Thân hình hai người chấn động, rốt cục thở ra một hơi như trút được gánh nặng.

- Đa tạ sư huynh!

- Không cần. Hành động lần này có ẩn tình khác. Các ngươi chỉ cần biết rõ không phải liên quan tới đệ tử Thần Tiêu Tông là được...

Trường Sinh Đế tử đứng chắp tay, thản nhiên nói.

- Ah!

Dương Huyền Hoàng cùng Lý Hồng Hoang đưa mắt nhìn nhau, hai người đều nhìn thấy nét kinh ngạc khó dấu trong mắt của nhau. Chuyện trong "Phong Bạo Chi Môn" vốn do hai người phụ trách đấy.

Nhưng mà "Tứ đại Đế tử" đột nhiên hoành nhúng một tay tiếp nhận quyền lợi trong tay của hai người. Lúc ấy xem ra dường như nội cung đột nhiên xem trọng Lâm Hi nhưng thật sự có thêm ẩn tình khác.

- Minh tu sạn đạo, ám độ trần thương!

Trong đầu hai người hiện ra ý niệm này. Nhưng mà cho dù hai người là thế hệ thông minh trong khoảng thời gian ngắn cũng khó có thể hiểu đã xảy ra chuyện gì, rõ ràng làm "Tứ đại Đế tử" coi trọng như vậy.

Hơn nữa thân phận hai người không phải bình thường, chỉ dưới "Tứ đại Đế tử" mà thôi, nhưng rõ ràng không có tư cách biết chuyện này.

- Các ngươi chỉ cần biết rõ chuyện này liên quan tới ma đạo là được. Mặt khác không cần hỏi nhiều.

Trường Sinh Đế tử dường như biết nghi vấn trong lòng hai người, một câu phá hỏng cơ hội dò hỏi của bọn họ.

- Còn có chuyện khác ta thông tri với các ngươi. Con đại yêu có thể hóa thân thành thượng cổ Tương Liễu không cần các ngươi quản. -- "Ngọc Hoàng Đế tử" đã tiếp nhận. Các ngươi không cần làm gì cả.

Nghe được tên "Ngọc Hoàng Đế tử" thì hai người chấn động, trong mắt khó dấu kinh hãi, nhưng mà không nói thêm cái gì, trong con mắt hiện ra sợ hãi thật sâu.

"Ngọc Hoàng Đế tử" chính là đứng đầu trong "Tứ đại Đế tử", địa vị còn trên cả Trường Sinh Đế tử.

Thái Nguyên Cung lịch đại "Chưởng môn" cùng "Chân truyền đại đệ tử" cơ hồ đều xuất thân từ thân phận "Ngọc Hoàng Đế tử"!

Thân phận "Ngọc Hoàng Đế tử" phi phàm, cho dù là trưởng lão cũng không dám làm quá phận.

Đệ tử ba phái trong Phong Bạo Chi Môn tổn thất thảm trọng, Dương Huyền Hoàng, Lý Hồng Hoang khó thoát khỏi tội trạng. Chẳng qua nếu như có "Ngọc Hoàng Đế tử" ra mặt thì chuyện này hoàn toàn không giống.

"Ngọc Hoàng Đế tử" có thân phận đặc thù, hắn không thích có người nào nghi vấn quyết định của hắn, thậm chí cho dù hỏi một câu cũng không được, cho nên trong lòng hai người tuy có nghi hoặc nhưng liên quan đến "Ngọc Hoàng Đế tử" cũng không dám hỏi nhiều.

- Sư huynh, lần này còn có một việc, chỉ sợ phải phiền toái đến sư huynh. Chính là Càn Thiên sư đệ!

Ánh mắt Lý Hồng Hoang nhìn qua phía sau, nhìn qua "Lý Càn Thiên" nằm không nhúc nhích, một thanh pháp kiếm đâm vào mắt của hắn xuyên qua cái ót cực kỳ chói mắt. So với hai "Bảy quả Thánh Vương" tâm thần bất định, Trường Sinh Đế tử nhìn qua lạnh nhạt hơn nhiều.

- Pháp kiếm này tuy xuyên qua đại não, loại tình huống này các ngươi căn bản không nên cầu ta. Cho dù là tới chưởng môn cũng như vậy. Chẳng lẽ các ngươi cho rằng ta có thể khởi tử hồi sinh sao?

Trường Sinh Đế tử thản nhiên nói.

Truyện Chữ
logoLẤY MÃ NGAY
logo
Truyện ChữTruyện Audio