Thần Tọa

chương 491: biến nguy thành an (2)

Truyện Chữ
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ

Trong mấy ngày này, Lâm Hi phát huy tác dụng, cùng người khác cùng nhìn. Nếu như không phải Lâm Hi kế hoạch, người trong tiên đạo binh hợp nhất chỗ, Vương Quan đại vị diện Yêu tộc chỉ sợ tổn thất thảm trọng, tại hiện tại mấy lần đã ngoài, thậm chí trực tiếp rơi vào tay giặc đều là khả năng.

Chớ nói chi là Lâm Hi cuối cùng còn giúp trợ "Phổ Lạc Tư", trực tiếp, gián tiếp đối phó tu sĩ tiên đạo, tạo thành tổn thất cực lớn.

Nói Lâm Hi là gian tế, lũ yêu càng muốn tin tưởng cách nói của Lâm Hi hơn, hắn lập quá nhiều công lao, khiến cho những tu sĩ kia ghét hận, muốn dùng loại tư thái này đối phó hắn.

- Hừ!

"Phổ Lạc Tư" chỉ là hừ lạnh một tiếng, một đạo uy áp vô hình bao phủ đại điện.

- Ta cho ngươi thêm một cơ hội, thừa nhận hay phủ nhận!

"Phổ Lạc Tư" trầm giọng nói, ánh mắt của hắn lạnh lùng nhìn chằm chằm vào Lâm Hi, băng hàn rét lạnh thấu xương.

Lâm Hi ngẩng đầu và không chút né tránh, trấn định nhìn qua "Phổ Lạc Tư", và lắc đầu.

Lúc này cho dù như thế nào hắn cũng không thừa nhận. Nếu không hắn chỉ có đường chết.

- Hừ! Còn không thừa nhận!

Ánh mắt "Phổ Lạc Tư" sát cơ lạnh như băng, âm thanh lạnh lẽo nói:

- Ta hỏi ngươi. Nếu bọn chúng không tới đây vì ngươi, vậy tại sao ngay cả tiểu tu sĩ của nhân loại cũng biết tên của ngươi? Thanh danh của ngươi quá hiển hách nha?

- Răng rắc!

Âm thanh khớp xương giòn tan vang lên.

Thân thể Phổ Lạc Tư có chút nghiêng về phía trước, nắm đấm của hắn xiết chặt ghế dựa phát ra từng đạo sát cơ kinh người. Lâm Hi cảm giác được sát khí bao phủ trên thân thể đậm đặc như thực chất, còn đậm đặc hơn trước kia quá nhiều.

Giờ khắc này "Phổ Lạc Tư" giống như mũi tên vận sức chờ phát động, phát ra một kích hủy diệt lôi đình.

Trong lòng Lâm Hi biết hiện tại chính là mấu chốt.

Tên của Lâm Hi đệ tử ba phái đều biết rõ. Lâm Hi ngụy trang thành yêu tộc thì đây chính là sơ hở lớn nhất.

Người khác còn chưa hiểu chuyện gì xảy ra. Nhưng Lâm Hi lại biết chuyện này chỉ sợ là ngẫu nhiên, còn không phải Dương Huyền Hoàng, Lý Hồng Hoang bài mưu hãm hại hắn.

Bởi vì trên thực tế bọn họ căn bản không xác định hắn có phải liên hợp với Yêu tộc hay không.

Hơn nữa dùng tính cách cao ngạo của Dương Huyền Hoàng, Lý Hồng Hoang thì không cần sử dụng loại phương pháp này. Hai người càng có khả năng biết vị trí của Lâm Hi sau đó dùng phương pháp cùng xông lên một loạt bắt lấy Lâm Hi.

Chuyện xảy ra trong đại điện này hoàn toàn ngoài ý muốn mà thôi.

Bởi vì nguyên nhân không đoán trước nào đó, "Phổ Lạc Tư" bắt được một tu sĩ nhân loại và biết được tin tức này. Tên tu sĩ này có khả năng không biết Lâm Hi ở đâu, nhưng mà lúc hắn nói ra cái tên "Lâm Hi" thì lập tức khiến Phổ Lạc Tư liên tưởng nhiều chuyện.

- Duy nhất may mắn chính là yêu tộc không có thói quen bắt giữ tù binh!

Lâm Hi cơ hồ tám phần khẳng định "Phổ Lạc Tư" bắt được tên tu sĩ kia đã chết. Nếu không cũng không cần hắn đối chất làm gì!

Lâm Hi nhìn qua "Phổ Lạc Tư" trong đại điện, nhưng trong nội tâm hiện tại đang suy nghĩ tình cảnh sinh tử tồn vong trước mặt, nếu như không thể giải thích nghi vấn trong lòng "Phổ Lạc Tư" thì Phổ Lạc Tư sẽ lập tức ra tay, tuyệt đối sẽ không lưu tình chút nào, cho dù Lâm Hi từng cứu mạng của hắn.

Ở phương diện này mới là bản tính của yêu tộc. Một khi xác nhận là địch nhân thì không chút do dự ra tay chém giết, cho dù đó là bằng hữu!

- Ta không biết!

Lâm Hi bình tĩnh nói, hắn nhìn rõ đồng tử của "Phổ Lạc Tư" co rụt lại, một đạo sát cơ lạnh lẽo bao phủ cả đại điện này, thời điểm "Phổ Lạc Tư" sắp ra tay thì Lâm Hi nói một câu.

- Tuy ta không biết đại nhân bắt được tên tu sĩ nhân loại kia làm sao biết được tên của ta. Nhưng mấy ngày nay ta nói ra tên của mình thì chỉ có lúc trước khi ra tay cứu đại nhân giết chết tên cường giả Đạo Quả.

- Theo ta được biết tên cường giả Đạo Quả này có danh vọng cực cao trong nhân loại, rất được đám đệ tử cấp thấp xem trọng. Chỉ có hắn trước khi chết kêu tên của ta ra mà thôi!

Điểm ấy những người ở đây có thể làm chứng.

Lâm Hi đúng là đang "Thả con tép, bắt con tôm", quả nhiên đã khiến người khác chú ý và phối hợp với Lâm Hi, chính là đám đại yêu hư tiên vây giết "Lý Càn Thiên" cũng nhớ lại.

Ở chuyện này bọn họ đều là người trong cuộc. Cũng có quyền lên tiếng nhất.

- Đúng vậy! Điểm này ta có thể làm chứng!

- Tên kia quá mạnh mẽ, giết người của chúng ta quá nhiều. Căn bản không thể ngăn cản hắn được.

- Nếu như không phải Lâm Hi nghĩ biện pháp dụ hắn xâm nhập, sau đó xếp đặt thiết kế chém giết thì chỉ sợ chúng ta đã chết sạch rồi!

- Tên kia đúng là có địa vị cao. Trước khi hắn chết ta thấy hai tên cường giả nhân loại kia rất quan tâm tới hắn, đều lộ ra vẻ lo lắng.

- Đại Vương! Ta tuyệt không tin hắn là gian tế.

...

Hơn mười người đại yêu hư tiên cùng liên thủ với Lâm Hi đánh chết Lý Càn Thiên nhao nhao kích động lên. Chuyện "Lý Càn Thiên" chúng là người tham dự chính, trước trước sau sau biết rõ rành mạch, ở phương diện này lời của chúng rất có trọng lượng.

- Đại Vương! Lâm Hi lập nhiều đại công, đánh chết tên cường giả Đạo Quả, lại cứu đại Vương, trực tiếp thay đổi chiến cuộc. Nhân loại ghét hắn là đương nhiên rồi. Ngàn vạn không thể bởi vì những lời của nhân loại không đáng tin mà giết huynh đệ của mình.

Một đại yêu hư tiên nói.

- Vậy cũng qua rồi!

Trong nội tâm Lâm Hi thở phào, nói thầm.

Nếu không phải Lý Càn Thiên nhận ra thân phận của hắn, trước khi "Sắp chết" cao giọng kêu tên của hắn. Chuyện ngày hôm nay đúng là quá khó giải thích rồi.

Lúc này trên đại điện còn trầm mặc chính là vài tên "Yêu tộc lãnh chúa". Vài tên này ánh mắt lập lòe nhìn qua "Phổ Lạc Tư", như có điều suy nghĩ.

- Đại ca!

Một tên lãnh chúa lên tiếng:

- Tuy ta không cách nào xác định thật giả của chuyện này, nhưng theo ý ta chuyện này nên cân nhắc cẩn thận, những lời đồn của nhân loại thời gian gần đây không đáng tin đâu.

Chuyện đã phát triển tới mức này rồi, lập tức xuất hiện chuyển biến mới. Lâm Hi trần thuật và những đại yêu Hư tiên phối họp lập tức khiến những điểm đáng ngờ kia biến thành khả nghi.

Dù sao Lâm Hi nói không đáng tin, nhưng mà đám đại yêu Hư tiên nói thì không giả được. Cũng không có lý do gì trợ giúp Lâm Hi.

Trên mặt "Phổ Lạc Tư" vẫn lạnh lùng, ai cũng nhìn không ra suy nghĩ chính thức của hắn.

- Ngươi thật sự không thừa nhận sao?

"Phổ Lạc Tư" không nhìn qua hai bên, chỉ lạnh lùng nhìn chằm chằm vào Lâm Hi, ánh mắt của hắn như lợi kiếm ra khỏi vỏ.

Lâm Hi trấn định nhìn qua "Phổ Lạc Tư", sau đó kiên định lắc đầu.

- Thực không thừa nhận?

Đồng tử "Phổ Lạc Tư" co rúm lại, ánh mắt sắc bén làm cho người bên cạnh cũng phải hoảng sợ.

Lâm Hi lần nữa lắc đầu.

Trong đại điện này im lặng, dường như đang có hai con quái vật đang giằng co với nhau.

Đây là một loại đọ sức khác.

Hào khí lần này phi thường khẩn trương!

Thời gian chậm rãi trôi qua, ánh mắt của hai người nhìn chằm chằm vào nhau, không thèm quan tâm mà đấu trí với nhau.

Truyện Chữ
logoLẤY MÃ NGAY
logo
Truyện ChữTruyện Audio