- Sư đệ, ngươi có khả năng không rõ. Ngay chạy vào trong Phong bạo chi môn, chuyện ở Phong bạo chi môn đã truyền ra khắp toàn bộ Tiên Đạo Đại Thế Giới rồi. Chuyện này đã gây ra chấn động lớn trong tông môn. Nghe nói cao tầng trong tông cũng chú ý tới chuyện này, đều cãi nhau mà trở mặt. Nhưng mà có một điểm nhất trí hiếm thấy. Chính là phải mang ngươi quay về.
Hải Thánh vương trầm giọng nói, bản thân hắn là Thập Thánh vương, địa vị cao thượng, chuyện hắn biết rõ còn nhiều hơn Lâm Hi. Thậm chí có một ít tin tức cao tầng đệ tử nội môn không biết hắn cũng biết.
- Trưởng lão trong tông đã thành lập truyền tống trận cỡ lớn, trong chốc lát sẽ nhanh chóng truyền tống ngươi quay về Thần Tiêu Tông, bên kia cũng có cao thủ hộ tống. Mặt khác sư đệ quay về không cần lo lắng, căn cứ tin tức ta nhận được thì trưởng lão Thần Tiêu Tông đang giằng co với Thái Nguyên, Đâu Suất, Thái A ba phái, chỉ cần trưởng lão bọn họ dám liều mạng ra tay đối phó ngươi, trưởng lão của chúng ta sẽ ra tay chặn đường.
- Ngươi bây giờ khả năng còn cảm giác không thấy. Nhưng trên thực tế
Hải Thánh vương chỉa chỉa lên đầu:
- Đã có trưởng lão đang bảo hộ chúng ta, nhưng nếu trưởng lão ra tay với đệ tử ba phái là không được, để tránh bị ba phái tìm cớ gây sự. Đây cũng là nguyên nhân chúng ta nóng lòng như thế. Dù sao nơi này không quá an toàn, Thái Nguyên, Đâu Suất, Thái A ba phái vẫn có khả năng nhúng tay vào nơi đây.
- Ân.
Lâm Hi gật gật đầu. Thần sắc Hải Thánh vương ngưng trọng, lơ đãng chuyện này thế nào.
Lâm Hi vô ý thức ngẩng đầu nhìn lên bầu trời, bầu trời không có gì. Nhưng mà nhớ tới Hải Thánh vương nói thì trong lòng Lâm Hi có cảm giác không rõ ràng, giống như có đôi mắt vô hình đang quan sát mình trên hư không.
Cường giả Tiên Đạo Cảnh, thủ đoạn của bọn họ không phải đệ tử Luyện Khí Cảnh có thể tưởng tượng. Nhấc tay cũng có uy năng bài sơn đảo hải, cầm tinh trích nguyệt cũng không phải chuyện khó.
Hiện tại khả năng còn không nhìn ra, nhưng sau một khắc rất có thể là long trời lở đất, chấn động tứ phương. Khống chế không gian trong phạm vi mấy vạn dặm với trưởng lão mà nói cũng không phải vấn đề quá lớn.
Một người ảnh hưởng tới bốn phía là chưa từng có. Thật giống như con sư tử đang tuần tra quanh con kiến. Cảm giác nói không rõ ràng.
- Sư huynh dẫn đường a.
Lâm Hi lẩm bẩm nói.
Trong mắt hắn hiện ra nhiều ý niệm, trong đầu suy nghĩ miên man.
Chuyện ở Phong bạo chi môn đã chấm dứt gần bốn mươi ngày, Lâm Hi cũng thành công trốn ra ngoài. Nhưng mà theo lời của Hải Thánh vương thì Lâm Hi cũng nghe ra được ảnh hưởng của chuyện này chỉ mới bắt đầu mà thôi.
Trong nội tâm Lâm Hi ẩn ẩn có loại dự cảm trở lại trong tông chỉ sợ còn có chiến đấu gian nan đang chờ hắn.
Đát!
Một bàn tay khoan hậu khoác lên vai của Lâm Hi, Lâm Hi ngẩng đầu lên nhìn thấy gương mặt của Hải Thánh vương xuất hiện trong tầm mắt, mang theo mỉm cười, vẻ mặt ân cần.
- Sư đệ, đừng nghĩ nhiều.
Hải Thánh vương nói chuyện chính là suy nghĩ trong lòng của Lâm Hi.
- Chuyện ở Phong bạo chi môn cái khác ta không dám nói. Nhưng mà chúng ta vẫn là đồng môn, cũng sẽ có người đứng bên cạnh ngươi mà.
- Đúng vậy, Lâm sư huynh, chúng ta sẽ đứng chung với ngươi!
- Hải sư huynh nói không sai, chúng ta tuyệt đối ủng hộ ngươi!
...
Âm thanh đệ tử Thần Tiêu Tông truyền vào trong tai mọi người.
Lâm Hi nhìn qua gương mặt mọi người, trong nội tâm xuất hiện cảm giác ôn nhu.
- Các vị sư huynh, đa tạ.
Lâm Hi đè tâm tư xuống, quay đầu nói với Hải Thánh vương:
- Sư huynh, dẫn đường đi!
- Ân.
Hải Thánh vương cười gật gật đầu.
Cách nơi không xa, rốt cuộc Lâm Hi nhìn qua Cổng truyền tống lớn cách đó không xa.
Đây là cổng truyền tống năm sáu mươi trượng, giống như một cự nhân đang đứng trên mặt đất.
Cổng truyền tống này giống như "Thời không thông đạo", không ngừng có hào quang năm màu phun ra ngoài, mê ly mờ ảo.
"Cổng truyền tống" loại nhỏ kém xa "Cổng truyền tống" siêu xa, dùng đường kính mà so sánh thì hình thành một vòng hào quang hoàng kim to lớn, trong đó lơ lững rất nhiều phù văn phong cách cổ xưa, mang cho mọi người cảm giác thần bí.
- Chính là chỗ này, vào đi thôi!
Hải Thánh Vương đứng trước cổng truyền tống bình tĩnh nói.
Lâm Hi lần này không có chần chờ cái gì.
- Hải sư huynh, chúng ta quay về Thần Tiêu Tông thôi!
- Ân. Thuận buồm xuôi gió.
Hải Thánh Vương mỉm cười gật gật đầu.
- Ông!
Từng đạo hào quang bắn ra ngoài, Lâm Hi mang theo Địa Ngục Ma Long thu nhỏ thân hình bước vào trong "Cổng truyền tống", trong ánh mắt mọi người thân ảnh của Lâm Hi biến mất như bọt biển, chậm rãi biến mất, hòa tan trong đó.
Lâm Hi vừa biến mất cả cổng truyền tống biến mất.
- Chúng ta cũng đi thôi.
Hải Thánh Vương nhìn Lâm Hi rời đi, phất phất tay, lập tức mang theo nhữn người khác xuyên qua vị trí của "Cổng truyền tống" lúc trước đi về hướng nam!
...
Khoảng cách mấy vạn dặm, sông núi sừng sững núi lừng chập trùng.
Trong khu hoang dã này có thể nhìn thấy bệ đá màu đen to lớn. Rất nhiều người mặc đạo bào bận rộn chung quanh. Mà bệ đá trung ương tạo thành một cổng truyền tống, đứng sừng sững bắn ra hào quang sáng ngời.
Ông!
Hào quang lóe lên, Lâm Hi mang theo Địa Ngục Ma Long trống rỗng xuất trong bệ đá này!
Phanh!
Hai chân Lâm Hi vừa mới chạm xuống đất, sau lưng liền truyền tới âm thanh nổ vang.
- Ah!
Nhìn thấy cổng truyền tống biến mất, đột nhiên Lâm Hi cả kinh.
Nhưng vào lúc này.
- Lâm Hi?
Âm thanh đạm mạc vang lên.
Hô!
Tiếng gió rung động, một thanh niên mặc đạo bào màu đen và hai người khác xuất hiện trên bệ đá. Người thanh niên này chừng ba mươi tuổi, thần sắc đờ đẫn, trên mặt nhìn không ra biểu lộ gì.
Trên đỉnh đầu của hắn có ba đoàn mặt trời sáng ngời, chính là cường giả ba quả. Là "Ba quả Thánh Vương"!
Phía sau hắn là hai người cũng vẻ mặt đờ đẫn, nhưng mà khí tức của hắn vô cùng cường đại, ít nhất đều là Luyện Khí đệ cửu trọng, hơn nữa ngoài cao thủ "Ba quả chi cảnh".
- Bái kiến mấy vị sư huynh.
Nhìn thấy ba người, Lâm Hi nhanh chóng tiến lên phía trước, thi lễ, sau đó nói:
- Mấy vị sư huynh, xin hỏi cổng truyền tống này xảy ra chuyện gì? Tại sao đột nhiên sụp đổ? Đằng sau còn có đệ tử bổn môn nữa.
"Ba quả Thánh Vương" nhìn qua Lâm Hi, mặt không biểu lộ nói:
- Chúng ta phụng mệnh làm việc. Chuyện khác không biết. Nhưng mà có một điểm ta có thể nói cho ngươi biết. Ngươi thông qua cổng truyền tống này chỉ là cổng truyền tống thiết lập tạm thời, nếu có người đi qua thì cổng truyền tống biến mất.
- Cổng truyền tống tạm thời phi thường hao phí năng lượng, mỗi lần truyền tống một người cần hao phí nhiều năng lượng. Về phần ngươi nói đệ tử bổn môn lưu lại... Tuy ta không rõ xảy ra chuyện gì. Nhưng chuyện này đã có trưởng lão lo, tự mình an bài. Nếu trưởng lão đã an bài thì những đồng môn đồng hành với ngươi nhất định không có gì đâu.
Thánh Vương áo đen thản nhiên nói.
Gương mặt ba người đạm mạc không có chuyện gì, mặc dù Thánh Vương áo đen này nói chuyện thì hai người khác cũng nhìn qua phía trước, không có biểu lộ gì, cho người ta cảm giác cự người ngàn dặm, rất khó có thể thân cận.