Thần Tọa

chương 848: ta muốn thêm một câu (2)

Truyện Chữ
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ

- Đã xong...

Tiên Không trưởng lão thở dài một tiếng, nhắm mắt lại.

• "Lược Ảnh Đại Pháp" quá cường đại, cái này căn bản không phải chiến đấu, là sân khấu của một mình Lý Tranh Phong. Đây hoàn toàn là hành hạ Lâm Hi đến chết.

Hô!

Hào quang lóe lên, Lý Tranh Phong trống rỗng xuất hiện, sau khi chấm dứt một kích cũng đình chỉ đuổi giết. Thân hình nhoáng một cái, bay bổng đáp xuống mặt đất. Ánh mắt của hắn lãnh khốc, mang theo thần sắc mỉa mai, dùng một loại tư thái từ trên cao nhìn xuống quan sát Lâm Hi.

- Hừ! Lâm Hi, một mực nhớ kỹ giờ khắc này a! Nhớ kỹ giờ khắc ngươi hèn mọn vô lực này. Chút vốn liếng để ngươi cuồng vọng kia, ở trước mặt ta căn bản không đáng nhắc tới.

Lý Tranh Phong lạnh lùng nói. Hắn đứng chắp tay, ánh mắt như điện, đột nhiên rời khỏi người Lâm Hi đảo qua toàn bộ khán đài:

- Không chỉ Lâm Hi, Kim Vương Tôn, còn đám các ngươi nữa, đều nghe cho kỹ đây. Trên cái thế giới này, chỉ có một thiên tài, đó chính là ta. Mà nơi có thể sinh ra đời loại thiên tài như ta, chỉ có một, đó chính là Thái Nguyên Cung! Bất kỳ người nào khiêu chiến Thái Nguyên Cung, đều là tự rước tử lộ. Mà Lâm Hi, chính là tấm gương!

Thanh âm điên cuồng mà lãnh khốc, ù ù như sấm, vang vọng khắp toàn trường.

Toàn bộ hội trường hoàn toàn yên tĩnh, mỗi người đều minh bạch, Lý Tranh Phong thật ra mượn cơ hội này để tuyên dương sự uy phong của Thái Nguyên Cung. Nhưng tất cả mọi người đều im lặng, lặng ngắt như tờ, không ai mở miệng nói chuyện.

Mặc dù là Tam đại trưởng lão Tiên La Phái, cũng chỉ cau mày, nhưng cũng không nói gì thêm.

Một tên Lý Tranh Phong không đủ gây sợ, nhưng quái vật khổng lồ Thái Nguyên Cung đứng sau hắn mới khiến người khác khiếp sợ. Mọi người Tiên La Phái lúc này mới cảm giác được, Tiên La Phái muốn đặt chút tâm tư vào trận đấu này, nhưng Thái Nguyên Cung sao lại không muốn mượn trận đấu này để chấn nhiếp bọn hắn chứ!

Sự kiện "Phong Bạo Chi Môn", dã tâm của tam phái liên minh người qua đường đều biết.

Sau chuyện đó, nhân tâm tư động, mặt ngoài tuy rằng còn bình tĩnh, nhưng mạch nước ngầm đã rất mãnh liệt rồi.

Thái Nguyên Cung đúng là mượn miệng tên cao thủ đệ nhất lớp trẻ Lý Tranh Phong này để biểu hiện ra tư thái của mình, mượn đó giết gà dọa khỉ, dọa tông phái bọn hắn.

Mà ý của Thái Nguyên Cung, tổng kết lại chỉ có một câu:

-- Thái Nguyên Cung vẫn rất cường đại, bất luận hành vi có ý đối kháng nào cũng đều là không biết tự lượng sức mình, tự tìm diệt vong!

- Aizz!

Tiên Mộng trưởng lão thở dài một tiếng, hắn ngẩng đầu nhìn thoáng qua bầu trời, cặp cự nhãn màu xanh kia đã không thấy nữa. Ai cũng không biết hắn đang suy nghĩ gì.

- Làm tốt lắm!

Trong trận doanh Thái Nguyên Cung, trưởng lão Thái Nguyên Cung râu tóc bạc trắng trong nội tâm nhếch lên ngón tay cái, một mảnh đắc ý.

Đứa nhỏ này, thật sự làm quá tuyệt vời.

Những tông phái này bí mật đánh chủ ý, còn tưởng rằng Thái Nguyên Cung không biết. Muốn đối nghịch với Thái Nguyên Cung, quả thực là bọ ngựa đấu xe, không biết tự lượng sức mình!

Tiếng gió yên tĩnh, lá rụng có thể nghe.

- Ha ha ha...

Lúc mọi người ở đây đang sợ hãi uy nghiêm của Thái Nguyên Cung, nguyên một đám câm như hến thì một hồi tiếng cười to đột nhiên từ trong đấu trường vang lên. Vào lúc lặng ngắt như tờ này, lộ ra cực kỳ chói mắt.

- Ngươi cười cái gì!

Lý Tranh Phong bỗng nhiên quay đầu, vẻ mặt lành lạnh.

Nơi cách Lý Tranh Phong không xa, tới gần biên giới đấu trường, trên quần áo Lâm Hi vết máu loang lổ, một đầu đường máu, trực tiếp đi thông đến chỗ hắn đứng, tất cả máu đều là của hắn cả.

Trong lần giao thủ vừa rồi, Lâm Hi bại hoàn toàn. Nhưng hắn cũng chưa chết, "Vạn Hoàng Đồ" có thể chống cự hơn phân nửa công kích, "Cửu Hỏa Chân Long Tráo" là tầng phòng ngự thứ hai, mà A Tu La Quả Thực Lâm Hi ăn vào, cũng như các đồ vật cường kiện thân thể khác, khiến cho thể chất của hắn, cường đại hơn xa Luyện Khí Sĩ bình thường.

Đủ loại thứ kết hợp cùng một chỗ, khiến cho Lâm Hi dưới luồng công kích như mưa rào đầu tiên cũng không bị thương nặng như Lý Tranh Phong nghĩ.

- Lý Tranh Phong, ta cũng chưa ngã xuống. Ngươi từ lúc nào đã trở thành thiên tài duy nhất trên thế giới này rồi thế?

Lâm Hi từ trên mặt đất chậm rãi đứng dậy, bỗng nhúc nhích thân thể, cười lạnh nói:

- Đối với lời ngươi vừa nói, ta không muốn phản đối, chỉ có điều, ta muốn tăng thêm vào sau một câu.

- Ân?

Lý Tranh Phong đồng tử co rút lại, ánh mắt phát lạnh.

- Hắc, trên cái thế giới này, còn có một nơi, có thể sinh ra thiên tài càng mạnh hơn Thái Nguyên Cung -- đó chính là Thần Tiêu Tông! !

Lâm Hi thản nhiên nói, thanh âm chém đinh chặt sắt.

Oanh!

Giống như một quả boom nổ tung vậy, đám người thoáng cái sôi trào. Đám Tiên Đạo đệ tử xôn xao đứng lên, ánh mắt sáng như tuyết, đều nhìn phía Lâm Hi.

- Khí phách a! Đây là tuyên chiến với Thái Nguyên Cung rồi!

- Loại lời này, chúng ta không dám nói, cũng chỉ có Thần Tiêu Tông mới dám nói như vậy.

- Đủ khí phách, ta bắt đầu có chút ưa thích người này rồi!

- Cũng không biết, hắn có thể đánh thắng Lý Tranh Phong không nữa!

... ...

Đám Tiên Đạo đệ tử nghị luận nhao nhao. Loại lời này bọn hắn vốn không dám nói, nhưng đã có Lâm Hi dẫn đầu thì không giống nữa.

Luận xuất thân, Tiên Đạo Đại Thế Giới có "Thập Đại Tông Phái", số lượng tự cho mình siêu phàm cũng không ít. Nhưng sau khi Lý Tranh Phong ở trước mặt mọi người nói ra loại uy hiếp kia, không ai dám can đảm nói ra lời đó cả.

Cái này không chỉ cần thực lực, còn cần khí phách nữa!

Lời nói của Lâm Hi lời tựa như nói thay lời tận đáy lòng mà mọi người không dám nói ra vậy!

- Lâm Hi, ngươi muốn tìm cái chết, ta sẽ thành toàn ngươi!

Gương mặt Lý Tranh Phong lập tức trở nên tái nhợt, hắn lạnh lùng âm hiểm nhìn Lâm Hi, toàn thân tản mát ra một cổ sát cơ dày đặc.

Đát!

Lý Tranh Phong giẫm chận tại chỗ tiến lên, từng bước một đi về phía Lâm Hi. Trên người của hắn tản mát ra một cổ khí thế cường đại, đó là một loại khí thế nắm đại cục trong tay, chưởng sinh khống tử.

Hắn cũng không vội lấy mạng Lâm Hi, có được • "Lược Ảnh Đại Pháp", hắn hoàn toàn khống chế cục diện. Chỉ cần nguyện ý, tùy thời đều có thể giết chết Lâm Hi, đơn giản như lấy đồ trong túi vậy.

Đối với Lý Tranh Phong mà nói, thứ hắn muốn đạt được, có rất nhiều...!

- ... Ta có thể đánh bại ngươi lần thứ nhất, có thể đánh bại ngươi lần thứ hai. Bất quá lúc này cũng không dễ dàng như lần trước đâu. Ta sẽ dẫm nát đầu lâu ngươi dưới chân. Hung hăng giẫm đạp tự tôn và kiêu ngạo của ngươi, lại dùng tánh mạng của ngươi để trả giá vì đã vũ nhục Thái Nguyên Cung.

Lý Tranh Phong nhắm mắt lại, từng bước một đi tới. Âm thanh lạnh như băng, tựa hồ như tuyến bố kết cục của Lâm Hi vậy.

Xoạt!

Đám người một mảnh sôi trào, trận đấu tiến hành đến bây giờ, mặc dù có người bị thương, nhưng vẫn chưa có người chết.

Lý Tranh Phong lúc này lại nói muốn đánh chết Lâm Hi tại chỗ.

Truyện Chữ
logoLẤY MÃ NGAY
logo
Truyện ChữTruyện Audio