Vương Lạc Anh khẽ nhấp một ngụm trà, trên mặt mang theo nụ cười mê người, nghe mọi người vừa nói các loại truyền thuyết mà ít ai biết đến, ánh mắt cũng là không để lại dấu vết liếc Lâm Hi một cái.
Khuôn mặt tuấn mỹ, khí thế trầm hùng, cùng đệ tử khác so sánh giống như là hạc giữa bầy gà, tự nhiên có sẵn một loại khí thế cao hơn một đầu. Nếu như làm tiên lữ mà nói..., ngược lại chưa chắc là không thể.
- ... Chỉ tiếc, thực lực kém chút ít rồi!
Vương Lạc Anh ngậm một ngụm trà nóng, trong đầu theo bản năng hiện lên một cái ý niệm.
Ý nghĩ này vừa ra tới, Vương Lạc Anh chính mình liền giật mình. Chết tiệt, nàng đang suy nghĩ cái gì. Không phải là thật sự đem lời nói ngày đó tưởng thành thật sao!
Nhưng mà ý nghĩ này vừa ra tới, không biết làm sao, Lâm Hi ở trong mắt nàng đột nhiên không giống với lúc trước, đột nhiên tản mát ra lực hấp dẫn cường đại.
Tu vi của Lâm Hi là thiếu sót, tiên đạo đại thế giới tuyệt đối không có nữ chân truyền đệ tử sẽ tự hạ mình, cùng một nội môn đệ tử có thực lực không bằng mình kết thành tiên lữ.
Trong đầu Vương Lạc Anh theo bản năng tựu lau đi Lâm Hi, song nếu như suy nghĩ sâu xa, cái trở ngại lớn nhất này chưa chắc liền thật sự là trở ngại.
Thời điểm tấn thăng đại điển, Vương Lạc Anh cũng không đi quan sát tranh tài. Chẳng qua là sau khi trở về, lúc ấy mới biết rõ tình hình cụ thể.
Một đệ tử Luyện Khí đệ lục trọng đánh bại hai đại đệ tử của Thái Nguyên cung, Tiên Đế tông, hơn nữa đối phương vẫn là Tứ quả Thánh Vương, có năng lực cường đại của riêng mình. Lúc Vương Lạc Anh lần đầu nghe nói, đúng là cảm nhận được khiếp sợ thật lớn.
Vì vậy mấy ngày nay Vương Lạc Anh cũng hiểu được một chút tư liệu về Lâm Hi, càng là biết nhiều thì đối với đệ tử Thần Tiêu tông này cũng là càng kinh ngạc.
Vương Lạc Anh đột phá đến Tiên Đạo cảnh, thời gian bế quan rất lâu. Đối với tin tức bên ngoài cũng không phải là linh thông.
Nàng trước đây còn không biết, hiện tại trận tranh chấp của tiên đạo đại thế giới này thật ra thì chính là một tay Lâm Hi ở ngày trước có tu vi không cao nhấc lên.
Nhân vật phong vân, đây là sau khi Vương Lạc Anh trở về, hiểu rõ được các tài liệu, đầu tiên đánh giá Lâm Hi.
Lấy tình huống của Lâm Hi, tương lai trở thành chân truyền đệ tử là tất nhiên. Hơn nữa tiến cảnh của hắn, nếu như trên đường không có chuyện ngoài ý muốn, nửa đường chết non mà nói, sợ rằng tương lai trưởng thành bất khả hạn lượng, hơn nữa còn thuộc về tồn tại cấp tiên đạo cự phách.
Khi Lâm Hi đạt đến Tiên Đạo cảnh, thật đúng là chưa chắc đã bôi nhọ nàng!
Trong đầu Vương Lạc Anh chuyển qua các loại ý niệm, khi đạo ý niệm này lướt qua trong đầu, lấy trấn định của Vương Lạc Anh cũng không khỏi tâm tư hơi loạn lên, hai má có chút ửng đỏ, nhưng những thứ này rất nhanh đã bị nàng mượn uống trà đè nén đi xuống.
Trong lòng Lâm Hi cũng có chút hơi khác thường, bất quá những thứ khác thường này nhưng là bởi vì cảm giác được ánh mắt của Vương Lạc Anh thỉnh thoáng đánh giá hắn mới vậy.
Cho dù là ai bị mỹ nữ như vậy lén lút đánh giá, trong lòng cũng sẽ có chút 'không thái bình'.
May mà là tâm tư của hai người rất nhanh đã bị lời nói của Trương Minh Hoàng hấp dẫn.
- ... Nơi vị diện chinh chiến gần đây có chút không thái bình, ta từ trưởng lão nơi đó nhận được tin tức, không quá lâu, chúng ta có thể sẽ phải điều đi vị diện chinh chiến lịch lãm rồi.
Đế Cực tông Trương Minh Hoàng nói.
- Vị diện chinh chiến chi địa?
Lâm Hi dựng lỗ tai lên:
- Có cái gì không thái bình? Ta nhớ mấy tháng trước Thần Tiêu tông chúng ta cũng điều đến đó một nhóm đệ tử. Còn không có trở lại bình thường sao?
Lâm Hi đối với Vị diện chinh chiến chi địa lưu tâm như vậy, mấu chốt nơi đó vẫn là Không Thánh Vương đi đến. Nhưng theo Lâm Hi hiểu rõ, hắn cũng không chỉ là một người đi qua.
Lúc ấy đi tới Vị diện chinh chiến chi địa có một nhóm người, Không Thánh Vương chỉ là một người trong số đó mà thôi. Nếu không mà nói, một người thì làm được chuyện gì.
- Không biết. Dù sao theo hồi báo của trưởng lão Đế Cực cung chúng ta nói, chỗ khác thật giống như bình ổn một chút, nhưng mà địa phương mà Đế Cực tông chúng ta trấn áp, trong khoảng thời gian này hoàn toàn không bình thường, mà ngược lại càng ngày càng hung mãnh, cũng không biết là Ma tộc, Yêu tộc, Quang Minh Thiên Sứ tộc bên kia làm cái gì. Nghe nói không lâu sau nếu như còn không trấn áp được mà nói, có thể Thánh tử cũng phải điều đi qua.
Trương Minh Hoàng nói, trong thanh âm mang theo một tia phiền não.
- A!
Người ở chung quanh lộ ra một mảnh kinh sợ.
Thánh tử cấp bình thường là rất ít tham gia chiến tranh ở Vị diện chinh chiến chi địa, nếu như ngay cả Thánh tử cũng muốn xuất động, đó chính là tình huống rất nguy hiểm rồi.
- Vị diện chinh chiến chi địa ta cũng đã đi qua, bất quá có nghiêm trọng như vậy sao?