Chỉ thấy Pole từ trong phòng bước ra , lúc này trong tay ông ta có cầm thêm thanh kiếm . hình dáng của thanh kiếm đó khá bắt mắt . thanh kiếm đó dài trên thước , trên bao kiếm màu trắng đó có khắc nhiều hình hoa văn rất đẹp , ngoài ra trên bao kiếm còn có khảm viên hồng ngọc sáng lấp lánh . còn trên đầu của chuôi kiếm thì có khảm viên thuỷ tinh ma pháp .
Vừa nhìn thấy thanh kiếm đó , Isbel đã giật mình , không ngừng dùng những ánh mắt kỳ dị và phức tạp nhìn chằm chằm vào Pole .
Pole chỉ mỉn cười không nói gì cả , trao thanh kiếm cho Tiền Thế Kiệt , mỉn cười nói : “ tặng cho cậu đấy ! trước kia thanh kiếm này từng là bảo bối bất ky thân của ông anh nhân hậu của ta . nhưng đã lâu rồi thanh kiếm này không được sử dụng tới . nếu như cậu là đệ tử cưng của ông ấy . vậy thì cậu hãy cầm lấy mà sử dụng !”
Tiền Thế Kiệt cầm lấy thanh kiếm , khá chắc tay . từ từ nắm chặt cán kiếm , rút ra khỏi bao . chỉ thấy lưỡi kiếm sáng bóng , trông có vẻ vô cùng sắc bén , toàn thân thanh kiếm tỏa ra khí chất bất phàm . Tiền Thế Kiệt ngắm nhìn tới nỗi ngơ ngác cả người . không tự chủ vung tay chém nhẹ lên chiếc bàn gỗ ở bên cạnh .
Phập !
Chiếc bàn gỗ đã bị chặt đứt làm đôi , rầm tiếng ngã xuống , vỡ ra thành nhiều khúc . cả Tiền Thế Kiệt , Isbel và Pole đều ngơ ngác giương to đôi mắt ra nhìn . điều khác biệt chính là , Tiền Thế Kiệt và Isbel mang theo vẻ mặt kinh ngạc bất ngờ . còn Pole thì mang theo vẻ mặt hoang mang giận dữ .
Chỉ thấy sắc mặt của Pole biến đổi liên tục , từ ngơ ngác hoang mang dần dần thay đổi thành vẻ mặt đau xót , tựa như có ai vừa cướp mất vợ của ông ta vậy, tới cuối cùng , bộ mặt của ông ta đã biến đổi thành sự phẫn nộ tột đỉnh. trong đôi mắt của ông ta tràn đầy khói lửa . phóng tới tung cú đá thẳng vào mông của Tiền Thế Kiệt , giận dữ quát : “ đồ ngu ! ai bảo cậu thử kiếm như vậy chứ ? cậu có biết là chiếc bàn gỗ này quý giá tới cỡ nào không ?! đồ ngu , ta sẽ giết mi !!”
Pole đã dùng tay bóp chặt cổ của Tiền Thế Kiệt , vừa vừa lắc . Tiền Thế Kiệt đã ngột thở tới nỗi sắp trợn mắt trắng , khuôn mặt tái xanh , trong miệng đã tràn đầy sủi bọt .
Isbel giật mình , vội vã kéo tay Pole ra . khi tay của Pole vừa rút ra khỏi cổ của Tiền Thế Kiệt . anh ta lập tức té ngã xuống đất , ngất xỉu tại chỗ .
Sắc mặt của Pole đã hoàn toàn tái mét , hít thở cách dồn dập , dường như đang rất cố gắng kiềm nén cơn phẫn nộ của mình .
Isbel vội vã chạy tới dìu Tiền Thế Kiệt ngồi dậy , lo lắng hỏi : “ này tỉnh lại đi , anh không sao chứ ?”
Phải qua được hồi , Tiền Thế Kiệt mới từ từ mở mắt ra , chỉ thấy Pole lại định phóng tới ăn thua với mình lần nữa . Tiền Thế Kiệt vội vã xua tay lắc đầu , la lớn : “ này này , ông điên rồi hả ? chỉ là chiếc bàn gỗ thôi mà ! làm gì mà giống như tôi vừa giết cả gia đình ông vậy chứ ? cùng lắm sau khi giành được giải thưởng trong đại hội võ thuật , tôi sẽ đền lại cho ông chiếc bàn khác , làm gì mà dữ vậy ?”
Pole trợn mắt trắng , nghiến răng nghiến lợi quát : “ đền ? cậu đền bằng cách nào ? tiền thưởng được bao nhiêu ? đồng vàng ? nói cho cậu biết , đồng vàng chưa đủ để mua chiếc chân bàn của ta nữa kìa !”
nghe xong lời nói của Pole , cả Tiền Thế Kiệt và Isbel đều giật mình , cùng thót lên : “ cái gì ?”