nhưng Pole không hề phát hiện ra sự khác thường trên khuôn mặt của Tiền Thế Kiệt , bỗng nhiên sực nhớ ra điều gì đó , đứng bật dậy vỗ tay lên bàn cái , nói : “ à há ! suýt chút nữa thì quên !”
sau đó quay lại nhìn vào Tiền Thế Kiệt , từ từ nói : “ ông anh nhân hậu của ta có căn dặn rằng ,khi nào cậu về tới , hãy tới tìm ông ta ngay lập tức !”
Tiền Thế Kiệt có chút ngạc nhiên , tò mò hỏi : “ có chuyện gì thế ?”
Pole mang theo vẻ mặt chế giễu nhạt nhạt nói : “ sao ta biết được . ổng chỉ dặn là bảo mi tới tìm ổng thôi , chứ có kể cho ta biết lý do vì sao đâu chứ . thôi đừng nói nhiều nữa , tự đi gặp ổng rồi sẽ biết ngay thôi .”
nói xong , hừ mạnh tiếng , quay sang nhìn vào Isbel nói : “ Isbel , cháu hãy vào đây giúp ta dọn dẹp lại cái nhà kho nào .”
Isbel có chút bất ngờ , nói : “ cháu không cần phải đi gặp cụ Gongro sao ?”
chỉ nghe thấy lão Pole nhạt nhạt nói : “ không , ông anh của ta chỉ nói rằng muốn gặp Thế Kiệt mà thôi , còn cháu thì hãy theo ta vào trong nhà kho thu dọn lại đống kiệt tác do cháu gây ra .”
mặc dù có chút không vui , nhưng Isbel không bao giờ dám cãi lời Gongro , nên chỉ còn cách đi theo Pole vào trong nhà kho để dọn dẹp lại những tác phẩm do cô ta gây ra .
chương : bát trảm quy nhất
Pole nói rằng Gongro muốn gặp Tiền Thế Kiệt , nên anh ta lập tức đi tới căn nhà nằm ở gần khu rừng ngoài thành nam .
khác xa so với mọi khi , lần này thì Gongro không có đứng ở bên ngoài sân chờ đợi anh ta . bước tới trước căn nhà gỗ nhỏ bé nằm sát bên rìa rừng , trước nhà có vài cái rổ phơi thuốc . cũng không biết những lá thuốc đó có tác dụng như thế nào , nhưng anh ta có thể nhận ra rằng , những lá thuốc này rất đặc biệt , toàn thân màu bạc , được xắt nhỏ ra , phơi khô ở bên ngoài sân . bước tới trước cửa nhà , Tiền Thế Kiệt dùng tay nhẹ nhẹ gõ cửa vài cái .
cọc cọc !
“ Thế Kiệt đó hả ? hãy vào đi , cửa không có khoá .” giọng nói của Gongro từ trong nhà vang lên .