Cadic vừa định thần lại , chuẩn bị phản công . nhưng bất ngờ nhìn thấy tay của Tiền Thế Kiệt nắm chặt cán kiếm . mắt thường có thể nhìn thấy có luồng sáng từ bàn tay của anh ta truyền thẳng vào thanh kiếm . chỉ thấy viên thủy tinh ma pháp ở đầu cán kiếm càng lúc càng rực sáng .
Cadic lập tức hiểu ra vấn đề , không tự chủ thót lên : “ hắn …. Hắn …. Cũng biết …. Chiêu thức này à …..” dòng suy nghĩ đó chỉ khẽ chớp qua trong đầu của Cadic , ông ta vội vã đắc đầu : “ thì đã sao nào ! với thực lực của hắn hiện giờ , trừ khi hắn truyền đủ % số sức mạnh trong cơ thể vào thanh kiếm mới đủ sức đánh bại được mình . nhưng mà trừ khi hắn muốn tự sát , nếu không thì tuyệt đối không dám truyền tới số sức mạnh lớn như thế này vào chiêu đánh được !! vả lại , thanh kiếm trong tay hắn , cho dù là thanh kiếm thượng thừa , cũng chỉ có thể chịu đựng được khoảng % của những kỵ sĩ cấp mà thôi!!”
Chỉ thấy Tiền Thế Kiệt vẫn không ngừng truyền sức mạnh vào trong thanh kiếm ,hoàn toàn không có dấu hiệu gì chứng to anh ta sẽ ngừng lại cả . Cadic đã bắt đầu lộ ra vẻ lo lắng , không kềm được lẩm bẩm nói nhỏ : “thanh … thanh kiếm đó ….. hắn .. hắn định ….”
Trên khán đài , bóng người đứng bật dậy , dùng giọng nói vô cùng lo lắng quát lớn : “ nó …. Nó định tự …. Tự sát à …..”