“ úi chà ! không ngờ mình lại được người xinh đẹp tuyệt trần như cô ta ngưỡng mộ , quả thật là vừa vui mừng vừa bất ngờ đấy !” Tiền Thế Kiệt vừa gãi đầu vừa mỉn cười , nhưng trong lòng lại thầm nghĩ : xì ! tưởng nói vậy là ta tin sao ? ai mà biết được nếu như hôm nay là người khác ,mi có nói thế với hắn như đang nói với ta không chứ !
“ mỹ nữ phối anh hùng , người có tài năng xuất chúng như anh , có mỹ nữ ngưỡng mộ cũng chỉ là điều bình thường thôi mà , không có gì đáng phải bất ngờ cả !” Healay mỉn cười nói .
tròng mắt của Tiền Thế Kiệt quay tròn , trên môi mang theo nụ cười ranh ma , nói : “ nếu thế thì , như anh đã nói , mỹ nữ phối anh hùng , vậy anh có thể ban tặng cô gái đó cho tôi không ??” nói xong , dùng ánh mắt gian tà nhìn thẳng vào đôi mắt của đối phương .
Healay có chút bất ngờ , không ngờ thằng nhóc này lại đặt ra đòi hỏi trắng trợn như vậy. Thực ra thì Healay đã có ý định dùng cô gái đó làm mồi nhử , lúc này đang tìm cách để dụ anh ta cắn câu , nhưng chỉ là không ngờ Tiền Thế Kiệt lại trực tiếp mở miệng đòi mình ban tặng cô gái đó cho anh ta .
Chỉ khẽ do dự hồi , trong đôi mắt của Healay nhấp nháy tia sáng sắc bén , mỉn cười ngật đầu nói : “ nếu như anh không chê cô gái đó chỉ là vũ công của gia đình tôi , ban tặng cô ấy cho anh thì đã sao nào , chỉ cần anh trở thành thuộc hạ thân tín của tôi , đừng nói là , cho dù là người cô gái như thế này , chỉ cần anh thích , tôi sẽ lập tức ban tặng ngay cho anh !”
Mẹ kiếp ! mình cũng chỉ là nói giỡn thôi , không ngờ hắn lại hào phóng như thế này . hết tặng vàng bạc kim cương tới tặng người đẹp . chỉ vì muốn chiêu mộ mình , xài cả “ mỹ nhân kế” , xem ra hắn cũng chịu chơi quá nhỉ ! Tiền Thế Kiệt thầm nghĩ , nhưng trên khuôn mặt vẫn giữ lại nụ cười gian tà nhìn chằm chằm vào đối phương .
Chương : miễn cưỡng không hạnh phúc
Sau khi Healay đồng ý ban tặng cô gái đó ình , Tiền Thế Kiệt cố gắng tạo ra vẻ mặt muốn rạng rỡ bao nhiêu có bấy nhiêu . không ngừng chuốc rượu mời Healay cạn ly với mình .
Uống tới gần xế chiều , Tiền Thế Kiệt đã chút say xỉn , định xin phép ra về . nhưng Healay tỏ ý muốn giữ anh ta ở lại tiếp tục uống , nếu mệt mỏi thì hãy nghỉ ngơi lại trong dinh thư của hắn , sáng mai sẽ cho người đưa anh ta về nhà . Tiền Thế Kiệt biết rằng đây không phải là lúc từ chối lời đề nghị của hắn . nên đã giả vờ vui vẻ nhận lời .
Thế là cả lại tiếp tục ăn uống no say tới tận đêm khuya . lúc này Tiền Thế Kiệt đã có chút chịu không nổi . xin phép được về phòng nghỉ ngơi . Healay vui vẻ đồng ý , lập tức bảo người hầu chuẩn bị căn phòng tốt nhất cho anh ta . sau khi sắp xếp xong , Tiền Thế Kiệt được người hầu trực tiếp dẫn vào phòng để nghỉ ngơi .
Sau khi Tiền Thế Kiệt vừa rời khỏi , sắc mặt của Healay lập tức trầm xuống , người đàn ông trung niên tên Aeron đó từ bên ngoài bứơc vào phòng khách . khẽ cúi người thi lễ với Healay . sau đó im lặng đứng sang bên .
Healay im lặng hồi lâu ,bỗng nhiên mở miệng nói : “ mi cảm thấy thế nào ?”
Aeron vội vã cúi người trả lời : “ thưa thiếu gia , tôi thấy thằng nhóc này quá tham lam và háo sắc , có chút …..”
” tham lam và háo sắc ?” Healay lập tức ngắt lời của Aeron , cười khẩy : “ nếu hắn thật sự là hạng người đó , thì sẽ rất có ích cho chúng ta . ít ra , những người như thế này , muốn khống chế và điều khiển chúng rất dễ dàng . thế nhưng ,thằng nhóc này tuyệt đối không đơn giản !”
Aeron có chút bất ngờ và không hiểu : “ không đơn giản ??”