“ thật mà !” Tiền Thế Kiệt căng thẳng trả lời .vừa khẳng định xong , anh ta lập tức cảm thấy hối hận . vì lí do anh ta vừa nói ra quả thật rất hoang đường . phải biết rằng lãnh thổ của tinh linh tộc nghiêm cấm người dân của các chủng tộc khác bước vào , làm gì có thể để cho người ngoài bước vào lãnh thổ của mình tham quan chứ ?
trong lúc Tiền Thế Kiệt đang bối rối suy nghĩ dùng lời lẽ nào để biện minh cho lời nói dối của mình . không ngờ Lioles vừa nghe xong câu khẳng định của Tiền Thế Kiệt . những ánh mắt cảnh giác của hắn đã hoàn toàn biến mất , trên môi lại nở ra nụ cười thân thiện , cười nói : “ ồ , thì ra là thế ! thế mà tôi cứ tưởng các cậu tới quấy rầy họ chứ .”
cái gì ? hắn tin sao ? hắn không cảm thấy câu nói của mình hoang đường lắm sao ??? Tiền Thế Kiệt sửng người vài giây , sau đó lập tức trấn tĩnh lại , chăm chú quan sát đánh giá thật kỹ thái độ của chàng trai cao lớn vạm vỡ ở trước mặt .
chỉ thấy Lioles tiếp tục cười nói : “ nếu thế thì , sáng mai tôi sẽ dẫn các cậu đi tới nơi ở của tinh linh tộc . quả thật , nơi ở của họ nằm ở vị trí rất bí mật . nếu như không cẩn thận đi lạc trong rừng . e rằng các cậu suốt đời sẽ không thể quay trở ra đấy .”
nhận ra thái độ của Lioles hoàn toàn không vẻ như đang giả tạo . Tiền Thế Kiệt gượng cười , thầm nghĩ trong lòng : ủa ? anh chàng này ….. hắn không nghi ngờ lời nói của mình sao ??? câu nói mà ngay cả bản thân mình cũng không thể chấp nhận được , vậy mà hắn ….. chẳng lẽ dạng người tứ chi phát triễn , đầu óc đơn giản là có thật sao??
lúc vừa nghe xong câu lí do của Tiền Thế Kiệt thót ra trong lúc bối rối , Isbel lập tức cảm thấy không hay . bất kỳ ai trong đại lục Aden , cho dù là con nít , cũng biết rằng người ngoài không được phép bước vào lãnh thổ của tinh linh tộc . thế mà khi nhìn thấy anh chàng Lioles ở trước mặt lộ ra vẻ tin ngay lời nói của anh ta . Isbel cũng có chút bất ngờ . gượng cười đưa mắt liếc nhìn Tiền Thế Kiệt .
hít sâu hơi vào người , Tiền Thế Kiệt cố gắng giữ cho vẻ mặt của mình bình tĩnh lại , vô cùng khéo léo thay đổi đề tài , nói : “ cái này …. Nghe khẩu khí của anh thì , dường như anh có quen biết với tinh linh tộc , đúng không ?”
Lioles hoàn toàn không thèm che giấu gì cả, cười nói : “ đúng thế , tôi có chỗ thân quen với tinh linh tộc đấy . là thế này , khoảng vài năm trước , trong lần đi vào trong rừng lấy củi . ngày thường thì tôi cũng chỉ đi ở những nơi gần sát rìa rừng mà thôi . không hiểu vì sao , hôm đó tôi lại đi sâu vào trong rừng và lạc luôn trong đó . lúc đó tôi tìm đủ mọi cách vẫn không thể chạy ra khỏi khu rừng . sau ngày nỗ lực tìm đường vô ích , lương thực và nước uống do tôi mang theo cũng dần dần cạn kiệt , đã vậy trong lúc không cẩn thận còn bị rắn cắn vào chân . đó là loại rắn cực độc , trong vòng tiếng đồng hồ nếu như không chữa trị , cho dù là con voi cũng sẽ lăn đùng ra chết . tôi cứ tưởng lần đó mình chết chắc rồi chứ . trong lúc đang mê man bất tỉnh . tôi đã được người của tinh linh tộc cứu sống . họ mang tôi về tới nơi ở của họ , tận tình chữa trị chăm sóc cho tôi . lúc tôi khoẻ lại , họ lại vô cùng nhiệt tình giữ tôi ở lại nhà họ thêm thời gian nữa . họ là những người rất hiếu khách và nhiệt tình , đối xử với tôi rất tốt . sau khi tôi hoàn toàn khoẻ lại , họ đã dẫn đường cho tôi ra khỏi khu rừng . từ đó về sau , lúc rảnh rỗi , tôi vẫn thường xuyên vào rừng tìm tới nơi ở của họ . mỗi lần như thế đều được họ tiếp đón rất nhiệt tình . thông thường thì họ sẽ giữ tôi ở lại chơi khoảng , ngày mới cho tôi về . tôi đặc biệt ấn tượng về loại rượu hoa thơm của họ , uống vào rất ngon miệng và thơm phức , ngoài ra còn những món thức ăn được chế biến từ hoa cỏ rất đặc sắc ………”