Nghĩ hoài nghĩ không thấu , Tiền Thế Kiệt lắc đầu thở dài tiếng , thầm nghĩ : thôi , khoan nghĩ tới chuyện này đã, để sau này về tới Katanga hỏi cụ Gongro thì mọi chuyện sẽ được sáng tỏ thôi , hiện giờ phải tìm cách đi vào lãnh thổ của tinh linh tộc trước rồi tính sau .
Tiền Thế Kiệt đưa mắt nhìn thẳng vào Lioles , gượng cười nói : “người mà anh từng gặp vào năm trước nhất định không phải là tôi , vì năm nay tôi vừa tròn tuổi . ngoài ra , tôi không có biết thứ phép thuật giữ cho khuôn mặt trẻ mãi không già . người mà anh vừa nói , rất có thể là người mà tôi quen biết . nhưng tôi chưa dám khẳng định , để sau này về tới Katanga tôi sẽ đi tìm người đó hỏi cho ra lẽ . cho nên , tạm thời hãy gác chuyện này sang bên đã . giờ anh có thể dẫn chúng tôi đi vào trong khu rừng rồi chứ ?”
Lioles thở dài tiếng , từ từ nói : “ có thể là do tôi lầm , cậu còn trẻ tuổi như vậy , tuyệt đối không thể là người đó được .” ngưng hồi , trên môi của hắn lại lộ ra nụ cười thân thiện : “ hì hì , tôi biết rồi , để tôi dẫn các cậu vào rừng . à , đợi tôi chút , để tôi đi lấy lại cây rìu của mình trước đã .”
nói xong , Lioles chạy vào trong nhà lấy cây rìu của mình ra , vác lên lưng . sau đó nhảy lên ngồi chung con ngựa với Tiền Thế Kiệt . cả phi ngựa phóng thẳng về phía khu rừng .
con ngựa phi tới trước cánh rừng bạt ngàn , Tiền Thế Kiệt và Isbel thắng ngựa lại trước cánh rừng . Isbel lập tức có thể cảm nhận thấy sự dao động của ma pháp từ trong rừng tỏa . cô ta khẽ díu mày , trong lòng cảm thấy có chút thấp thỏm không yên .
Tiền Thế Kiệt khiển ngựa bước tới bên cạnh cô ta , mỉn cười nói : “ cô không sao chứ ?”
Isbel thở nhẹ cái , lắc đầu mỉn cười nói : “ không sao ?”
Tiền Thế Kiệt quay đầu lại nhìn vào Lioles hỏi : “ giờ chúng ta trực tiếp chạy vào trong chứ ??”
Lioles vội vã xua tay lắc đầu : “ không , không ! hiện giờ vẫn chưa vào được . phải đợi tới gần giữa trưa mới có thể bước vào khu rừng !”
Tiền Thế Kiệt díu mày hỏi : “ vì sao ?”
Lioles nhún vai lắc đầu nói : “ không biết , chỉ là trước nay tinh linh tộc từng nhắn nhủ tôi rằng nếu như muốn bước vào khu rừng . phải đợi tới gần trưa , mặt trời lên cao ngang đầu mới được phép bước vào . còn nếu không sẽ rất nguy hiểm . tôi cũng không biết vì sao họ lại nói thế , nhưng nếu như họ yêu cầu như vậy ,tôi chỉ làm theo mà thôi .
mặt trời lên cao ngang đầu ? vụ này kỳ lạ à nha ! chẳng lẽ vào thời điểm đó , ma pháp trận trong khu rừng sẽ rơi vào trạng thái suy yếu nhất ??? chắc là như vậy rồi !! nghĩ thế , Tiền Thế Kiệt ngẫng đầu nhìn lên trời , chỉ thấy ánh mắt trời chói chang , anh ta khẽ dùng tay che lại , mặt trời vẫn đang hơi nghiêng về phía đông , chưa lên cao ngang đầu , nên đành phải chờ đợi tới giữa trưa mới đi vào trong rừng .
cả cùng nhảy xuống ngựa để nghỉ ngơi chút . Lioles vô cùng hăng hái tự nguyện chạy tới sát bên rìa rừng để hái trái cây về cho cả nhóm ăn .
nhìn thấy Lioles đã đi xa , Tiền Thế Kiệt nhìn chằm chằm vào bóng lưng của hắn , bỗng nhiên mở miệng hỏi : “ theo cô thì anh chàng này có đáng tin không ??”
Isbel cũng nhìn theo bóng lưng của Lioles , im lặng suy nghĩ hồi , mở miệng nói :
“ tôi cảm thấy anh ta là người có thể tin tưởng được .”
Tiền Thế Kiệt quay đầu nhìn vào Isbel mỉn cười hỏi : “ vậy cô nghĩ sao về việc anh ta vừa nói ? à … cái việc từng gặp người giống hệt như tôi vào năm trước đó mà .”
” cái này …..” Isbel có chút do dự , cúi đầu suy nghĩ hồi , từ từ nói : “ có thể là do anh ta nhớ nhầm . hoặc cũng có thể người mà anh ta gặp được chính là cụ Gongro . anh cũng biết rồi đấy, thân thế của cụ Gongro có rất nhiều bí ẩn . ngay cả tôi không biết quá rõ nữa . Có thể …..”
“ vậy cô nghĩ sao về việc anh ta nói rằng người đó có dáng dấp và khuôn mặt giống hệt như tôi ??” Tiền Thế Kiệt mỉn cười hỏi . Isbel lập tức cứng họng trước câu hỏi của anh ta .
Tiền Thế Kiệt lại đưa mắt nhìn vào Lioles đang hăng hái hái trái cây ở phía xa , nghiêm giọng nói : “ tôi tin là anh ta đã nói thật . thế nhưng , vì sao anh ta lại nói rằng người đó có khuôn mặt và dáng dấp giống hệt như tôi nhỉ ? nếu như người đã từ tới nay vào năm trước là cụ Gongro . nhưng từ thân hình , khuôn mặt , ngay cả mái tóc của tôi và cụ cũng khác xa nhau . tuy đầu óc của anh ta hơi đơn giản chút , nhưng cũng không thể nào không phân biệt nổi giữa con người khác xa nhau chứ ?”