Chương : tái tạo thể xác
Nhìn thấy vẻ mặt ngơ ngác của Tiền Thế Kiệt , ma thần cười lạnh nói : “ có vấn đề gì chăng .”
Tiền Thế Kiệt dùng ánh mắt cảnh giác nhìn chằm chằm vào ma thần ,díu mày nói : “ tôi biết giữa ông và ả điếm thối tha đó có mối thù không đội trời chung . nhưng vì sao ông không đích thân ra tay tiêu diệt ả , mà phải là tôi . chẳng phải chỉ cần thời gian ngắn nữa thôi ,ông đã có thể thoát ra khỏi nơi này sao ?? tới lúc đó ông có thể tự mình tìm ả trả thù cũng được mà , vì sao lại lôi tôi vào chuyện này chứ ?”
“ thời gian ngắn nữa ??” ma thần cười khẩy nói : “ thời gian ngắn nữa là bao lâu ? năm ?? hay năm ?? với thần lực của ta trước kia ,đúng là phong ấn của vị đại thần chỉ có thể giam cầm ta năm . nhưng sau khi bị “ thanh kiếm của thần linh” phá hoại thần thể , ta phải tốn rất nhiều thần lực mới có thể giữ cho thân thể không bị tan hủy . vả lại , trong năm nay , bị nhốt trong cái nơi chim không để nổi trứng này , ta không còn nhận được sức mạnh tinh thần của các thân dân tôn thờ ta nữa . cho nên lúc này thần lực của ta đã suy yếu đi nhất nhiều , nếu như muốn thoát khỏi nơi này ,nếu không có năm hoặc thậm chí là năm cũng đừng mong rời khỏi được nơi này .”
” thật thế sao ??” trong lòng Tiền Thế Kiệt run lên cái , không tự chủ thót ra câu đó .
ma thần khẽ díu mày , lạnh lạnh nói : “ thanh kiếm của thần linh rất lợi hại . thần thể của ta đã bị nó phá huỷ cách nghiêm trọng , phải tốn rất nhiều thời gian và thần lực mới có thể khiến cho thân thể của ta hồi phục lại như xưa . và đó cũng là lý do vì sao ta phải đưa con tới năm . vì cần phải năm sau , ta mới có thể hồi phục lại số thần lực đã bị mất do dùng để tái tại lại thần thể của mình . ta đã tốn rất nhiều thời gian ở cái nơi quỷ quái này rồi , ta không muốn đợi thêm nữa . nếu như cứ bắt ta tiếp tục bị nhốt ở cái nơi chim không đẻ nổi trứng này , chẳng thà ta chết đi còn hơn .”
Tiền Thế Kiệt gượng cười : “ tiếc rằng ông là thần . mà tôi nghe người bạn nói rằng thần không bao giờ chết . nên dù ông muốn chết cũng không thể nào chết được , đúng không ??”
Ma thần hừ mạnh tiếng : “ kẻ ngu ngốc nào nói cho con biết rằng thần không bao giờ chết ?? đó chỉ là lời nói của những kẻ ngu ngốc kém hiểu biết mà thôi . các vị thần trong đại lục Aden này , đều là từ những sinh linh bình thường tiến hoá thành thần . bọn ta cũng từng là tấm thân máu thịt , cũng có tuổi thọ , cũng sẽ sống và chết đi như người bình thường . chỉ là bọn ta đã dùng thần lực của mình để kéo dài tuổi thọ của bản thân mà thôi . nếu như thần lực không còn nữa , cơ thể của bọn ta sẽ lập tức bị già đi, sau đó giống như bao sinh linh khác trong thế gian này , chết vì tuổi tác .”
“ ý của ông là …..” Tiền Thế Kiệt giật mình vì câu nói của ma thần , dường như anh ta đã nghe ra được chút mùi vị gì đó .
ma thần cười lạnh nói : “ chỉ cần ta trực tiếp phóng thích toàn bộ thần lực của mình ra khỏi cơ thể . ta sẽ biến trở lại thành sinh linh bình thường , và cũng sẽ chết đi vì tuổi tác . tất nhiên , ta không bao giờ ngu ngốc tới nỗi đi lãng phí thần lực của mình để nuôi không khí . đó lý do vì sao ta chờ đợi suốt năm nay , chỉ là muốn chờ người tới giải phóng cho ta , thừa kế tất cả mọi thứ của ta…. .” nói tới đây , ma thần dùng ánh mắt sắc bén nhìn chằm chằm vào Tiền Thế Kiệt .