Chương : ngôi thành kỳ diệu
Con rồng vàng vẫn đang quỳ trước tế đàn thành tâm cầu nguyện . bỗng nhiên cảm thấy mặt đất rung chuyển dữ dội . trong lòng hắn lập tức trầm xuống .
Trong lúc hắn còn chưa kịp hiểu chuyện gì xảy ra . “ bùm” tiếng , tế đàn ở trước mặt hắn đột nhiên nổ tung ra thành nhiều mảnh vụn .
vầng sáng màu đen từ phía dưới cái hố cực lớn bay vụt ra , từ từ đáp xuống trước mặt hắn .
chỉ thấy đó là chàng trai có khuôn mặt thanh tú, mái tóc màu đen nhánh dài ngang vai được cột thành cái đuôi rùa ở sau gáy . trên người mặc bộ đồ vải quý tộc màu đen , trước ngực bộ đồ vải có khảm viên kim cương sáng lấp lánh . trên môi luôn mang theo nụ cười đầy tự tin , chính là Tiền Thế Kiệt !
sự xuất hiện của Tiền Thế Kiệt , đã khiến cho con rồng vàng sửng sốt cả người , hắn đang giương to đôi mắt ra nhìn chằm chằm vào anh ta , trong miệng không ngừng lẩm bẩm nói : “ mi….. mi ……”
Tiền Thế Kiệt trợn mắt trắng với hắn : “ mi cái gì mà mi ? bộ chưa từng nhìn thấy qua ai đẹp trai như ta sao ???”
con rồng vàng vội vã trấn tĩnh lại , phẫn nộ quát : “ sao mi có thể thoát ra khỏi bụng của rồng thần ??”
Tiền Thế Kiệt díu mắt cười khẩy : “ con rồng thần đó ư ?? lúc nãy ta muốn thoát ra khỏi miệng nó , nhưng nó cứ ngậm chặt hàm răng lại không chịu nhả ra . ta giận quá nên tung cú đấm đánh gãy hàm răng của nó rồi mới bay ra đó mà . à , kể ra cũng tội cho nó , chắc sau này nó chỉ còn mỗi nước húp cháo mà thôi .”
nghe xong lời nói của Tiền Thế Kiệt , con rồng vàng điên tiết lên , ngẫng đầu lên cao gào lớn tiếng , toàn thân hắn lập tức bốc lên vầng sáng màu vàng kim rực rỡ . sau đó hắn vung tay vẫy mạnh vào không khí cái . vầng sáng màu vàng kim trên người hắn trực tiếp phóng thẳng về phía Tiền Thế Kiệt .
Tiền Thế Kiệt vẫn tỏ ra vô cung ung dung thong thả , trên môi mang theo nụ cười chế giễu , để mặc vầng sáng màu vàng đó phóng tới bao phủ lấy cơ thể của mình .
Bùm !!