hằng chục con rồng lớn nhỏ đang vây lấy bóng người trên không trung . người này chạc tuổi , có khuôn mặt phúc hậu , nhưng giữa vùng trán của ông ta lại toả ra thứ khí chất u ám đáng sợ , thân mặc trường bào , tay cầm lấy cây pháp trượng , tay ôm lấy cô gái có cách ăn mặc cực kỳ tiết kiệm vải , cô gái này đang tái sợ xanh mặt khi nhìn thấy có vô số con quái vật khổng lồ đang vây chặt lấy mình .
người đàn ông trung niên đó vẫn tỏ vẻ không có chuyện gì xảy ra cả , cây pháp trượng trong tay không ngừng vung ra , vô số tia lửa thiêng liêng từ trên trời giáng xuống giáng thẳng vào những con rồng ở xung quanh . những con rồng đó lập tức bị tia lửa phang thây , máu thịt tung bắn tứ tung . mặc dù chúng đang vô cùng phẫn nộ muốn xé xác tên khốn đã giết hại đồng bọn của mình , nhưng chúng cố gắng mãi vẫn không thể đột phá được quả cầu ánh sáng đang bao quanh lấy cơ thể của người đàn ông trung niên và cô gái trong tay ông ta . lũ rồng chỉ biết hú lên những tiếng gào thét đầy phẫn nộ và bất cam , không ngừng tung ra những chiếc vuốt sắc nhọn cào thẳng vào quả cầu ánh sáng đó liên hồi .
càng lúc càng có nhiều con rồng bị phang thây , lão Pole và tiểu kim từ phía xa bay tới , cảm thấy cô gái nằm trong tay người đàn ông trung niên đó có vẻ như quen quen , vội vã tăng tốc bay tới gần hơn nữa để quan sát .
“ Isbel ~~!!!” cuối cùng thì lão Pole cũng đã nhìn rõ cô gái đó , không tự chủ thót miệng la lớn .
“ cụ Pole !!” Isbel giật mình hoảng hốt khi nghe thấy giọng nói quen thuộc gọi tên mình , vội vã ngẩng đầu lên nhìn về phía giọng nói vừa vang lên , phát hiện lão Pole cùng người đàn ông kỳ lạ từ phía xa bay tới .
“ ngừng tay lại .” tiểu Kim nhìn thấy vô số đám thuộc hạ của mình chết thảm , nộ khí xung thiên , cơ mắt khẽ co giật vài cái , khi nghe thấy lão Pole lên tiếng gọi tên của trong tên khốn trời đánh , trong lòng lập tức trầm xuống , lên tiếng la lớn .
đám thuộc hạ của tiểu Kim nghe thấy mệnh lệnh của thủ lĩnh , lập tức lùi về phía sau . Kadas cũng đã ngừng tay , cùng Isbel từ từ hạ cánh xuống mặt đất , sau đó ngẩng đầu lên lạnh lạnh nhìn chằm chằm về phía lão Pole và tiểu Kim .
lão Pole cùng tiểu Kim cũng đã đáp xuống mắt đất . Isbel thoát ra khỏi tay của Kadas , chạy thẳng về phía lão Pole , lo lắng hỏi : “ cụ Pole , Thế Kiệt , Thế Kiệt đâu rồi rồi ??”
lão Pole trợn mắt trắng : “ ngay cả chào hỏi cũng không thèm chào hỏi , mở miệng ra là Thế Kiệt , Thế Kiệt đâu , đúng là con gái khi có mùa xuân thì trong mắt ngoại trừ “ mùa xuân” của mình không còn thứ gì nữa .”
Isbel bị lão Pole nói tới nỗi đỏ hết cả khuôn mặt , xấu hổ cúi đầu xuống ngập ngừng hết nửa ngày trời mà không nói thêm được câu nào nữa .
Nhìn thấy dáng vẻ hổ thẹn của Isbel , lão Pole há há cười lớn : “ yên tâm đi , người yêu của cháu vẫn chưa chết đâu , chỉ là … chỉ là khi cháu gặp lại nó nó có còn toàn vẹn hay không thì chỉ có trời biết , hố hố !!”
mặc kỳ những ánh mắt đầy căng thẳng và nghi ngờ của Isbel , lão Pole đưa mắt nhìn về phía Kadas , ông ta díu chặt đôi lông mày lại quan sát toàn thân trên dưới Kadas , trong lòng cảm thấy có chút không ổn , nhưng rốt cuộc không ổn ở chỗ nào thì không rõ .
Kadas phát hiện lão Pole đang nhìn chằm chằm vào mình , mép miệng khẽ nhếch lên lộ ra nụ cười “ thân thiện” , từ từ bước về phía lão , tạo ra kiểu chào hỏi đặc chưng của toà thánh : “ uỷ viên cao cấp của toà thánh , và cũng là bạn thân của Tiền Thế Kiệt , Kadas , xin được ra mắt lão tiền bối .”