Chương : bí mật !!
Trên đường đi về nhà , Isbel vẫn đi theo phía sau lưng của Tiền Thế Kiệt , không ngừng dùng ánh mắt kỳ lạ nhìn vào bóng lưng của anh ta . cả bước đi mà không nói câu nào cả .
Bỗng nhiên , chỉ nghe thấy Tiền Thế Kiệt đi ở phía trước mở miệng nói : “ Isbel , không còn cách nào để thuyết phục được cụ Gongro sao ?”
Isbel cúi đầu suy nghĩ hồi , có chút do dự nói : “ chắc … chắc không có đâu . cụ Gongro luôn rất cứng rắn , nếu như cụ đã nói không thì chắc chắn sẽ là không , không ai có thể thay đổi được quyết định của cụ .”
Tiền Thế Kiệt ngừng bước , quay người lại , nhìn chằm chăm vào Isbel , bỗng nhiên thở dài tiếng . nhún vai gượng cười nói : “ vậy thôi , nếu như cụ Gongro không muốn giúp đỡ , chắc là do cụ có lý do đặc biệt nào đó , miễn cưỡng không hạnh phúc , đành phải tự nhờ vào bản thân mình thôi .” ngưng hồi , anh ta lại tiếp : “ cô … cô sẽ cùng tôi đi sâu vào trong khu rừng băng phong chứ ?”
nghe thấy Tiền Thế Kiệt hỏi thế , Isbel có chút do dự , lẽ ra cô ta chỉ vì tiền mà đồng ý dẫn anh ta đi tới vùng biên giới khu rừng băng phong rồi sẽ quay trở về . sau khi được Pole uỷ thác săn vài con kim nhãn mãng xà , cô ta lại nảy sinh ý định dùng anh ta làm mỗi nhử để dụ mấy con kim nhãn mãng xà , chưa từng nghĩ tới việc sẽ cùng anh ta đi sâu vào trong khu rừng băng phong .
phải biết rằng , vào sâu trong khu rừng băng phong là điều cực kỳ nguy hiểm . ngoại trừ vài đội phiêu lưu có quy mô lớn mạnh hoặc những kẻ mạnh trong đại lục Aden , cũng chỉ đi tới khu vực trung tâm trong khu rừng đã phải quay đầu trở về . trong lịch sử năm của đại lục Aden , số người có thể đi xuyên qua được khu rừng băng phong .có thể đếm hết trên đầu ngón tay . toàn là những đại anh hùng nổi tiếng trong lịch sử . cô ta tự hiểu rõ thực lực của bản thân , đừng nói là đi sâu vào trong khu rừng , e rằng đi tới được khu trung tâm trong khu rừng cũng đã là vấn đề . hiện giờ Tiền Thế Kiệt bỗng nhiên lại đưa ra câu hỏi như thế này . cô ta cũng có chút không biết trả lời như thế nào .
nếu như là ngày thường , cô ta sẽ lập tức từ chối thẳng thừng . thế nhưng ,sau khi nghe xong câu chuyện mà Tiền Thế Kiệt vừa kể . lúc này trong thâm tâm của cô ta lại nảy sinh ra cảm giác rất kỳ lạ . mặt dù thằng nhóc ở trước mặt là tên rất ranh ma láu cá , thường xuyên chọc mình nổi điên lên . nhưng sau khi hiểu rõ tấm lòng hiếu thảo của hắn , hình ảnh của hắn trong đôi mắt của mình dường như không còn quá dễ ghét nữa . ngược lại , trong lòng còn nảy sinh rất thương hại và cảm thông .
chỉ thấy cô ta do dự đắn đo hồi lâu , cuối cùng đã hạ quyết tâm , khẽ ngật đầu .
nhìn thấy Isbel ngật đầu đồng ý , trên môi Tiền Thế Kiệt lộ ra nụ cười chân thành , tiến tới nắm lấy tay của Isbel , nghiêm giọng nói : “ cám ơn cô!”
khuôn mặt của Isbel lập tức ửng đỏ lên , vội vã quay đầu nhìn sang hướng khác , không dám nhìn thẳng vào Tiền Thế Kiệt nữa .