- Ôi ! Cái lưng của tôi ! - Thiên Tỉ nhăn mặt
- Tớ xin lỗi ! - Nó ngước lên nhìn cậu.
Măt nó đỏ ửng. Nó lấy hai tay chống đứng dậy. Rồi đưa tay ra định kéo cậu lên. Nó không biết kết quả sẽ như vậy. Cậu vừa nắm lấy tay nó ngồi dậy thì . . .
- Aida ! - Cậu nặng quá nên lôi nó xuống lại
- Cậu đúng là . . . - Thiên Tỉ bực
- Tớ chỉ có ý tốt thôi mà. Ai ngờ . . .
Thiên Tỉ đứng lên. Cái lưng của cậu không còn cảm giác gì cả.
- Chỗ này ! Cậu tự dọn đi ! - Thiên nhìn vào vũng nước
- Tớ biết rồi. Mà lưng cậu có sao không ?
- Không sao hết. Mau dọn những gì cậu làm đi
- Biết rồi mà
Sau khi dọn xong chiến trường của mình. Nó rủ cậu đi ăn để đền đáp lỗi lầm mình gây ra. Đang định vào quán ăn thì đột nhiên ai đó gọi cho Thiên Tỉ.
- Mình nghe
- Thôi chết ! Tớ quên mất
- Đợi mình tí mình đến ngay
- Là San San hã ? - Nó tò mò hỏi Thiên
- Ừ ! Hồi sáng tôi có hẹn với San San là tối nay đi mua sách với cậu ấy
- Thôi vậy cậu đi đi. Tớ đi ăn một mình cũng được ! - Nó tỏ ra vui vẻ để Thiên yên tâm.
- Vậy tôi đi nhé. Tôi sẽ về sớm mà. Cậu đi một mình được chứ ?
- Được mà ! Tớ đâu phải con nít
- Làm như cậu người lớn lắm vậy - Thiên gõ lên đầu nó
- A đau ! Cậu đi mau đi kẻo chị ấy đợi - Nó đẩy cậu đi
- Cậu đi một mình được không ? - Thiên vẫn lo lắng cho nó
- Được mà được mà ! Cậu đi mau đi
- Ùm !
Nó nhìn Thiên đi thật xa. Rồi một mình đi ăn. Không có cậu nó cũng chẳng muốn ăn gì. Nó đứng trước quán nghĩ tới nghĩ lui rồi đi ra chỗ khác. Nó lại đi mà không định hướng là mình muốn đi đâu.
- Thiên Giao ! - Tiếng người con trai kêu nó từ phía sau
- Thiên Tỉ à ? - Nó vui vẻ quay lại thì ra là Nhật Nam
- Tớ Nhật Nam nè - Cậu bạn cười tươi
- Thì ra là cậu - Nó hơi thất vọng
- Cậu đi một mình hã ?
- Tớ đi cùng với một người bạn nhưng cậu ấy đi công chuyện rồi
- Đi chơi với mình không ?
Nó chưa kịp trả lời thì Nhật Nam đã nắm tay nó lôi đi. Cậu kéo nó trước của khu vui chơi. Quay sang cười với nó.
- Mình vào chơi nhé
- Um cũng được ! - Nó đành trả lời
- Mình chơi trò này nhé ? - Nhật Nam chỉ trò tàu lượn mà nó thích nhất
- Ok ! - Tâm trạng nó có vẻ tốt hơn nãy
Hai đứa chơi đủ trò trong công viên. Nó chơi vui lắm. Sau khi chơi mệt, Nhật Nam mua kem đem lại cho nó.
- Của cậu nè ! - Nhật Nam chìa cây kem ra cho nó
- Tớ thích chocolate hơn ! - Nó chỉ cây kem của cậu
- Này ! Cho cậu đấy ! - Nhật Nam chiều nó
- Cám ơn cậu nhiều nhiều
Thật ra hôm nay Nhật Nam có buổi học thêm. Chỉ vì cậu không nỡ bỏ nó đi một mình nên rủ nó đi chơi. Và hôm nay cậu quyết định nói thật lòng mình với nó.
- Cậu có muốn nghe tớ hát không ?
- Cậu hã ? Nghe nghe - Nó nhìn cậu
Giọng hát của cậu thật ấm áp. Bài hát của cậu là dành cho nó, những lời trong bài hát cũng đều dành nó.
- Thiên Giao này ! Làm bạn gái tớ được không ? Tớ thích cậu - Cậu rút hết can đảm nói với nó.
Nhưng khi cậu xoay qua nhìn nó thì nó đã ngủ mất tiêu. Đầu nó gục xuống rồi tự nhiên gục vào vai cậu. Nam kêu nó nhưng nó chẳng nhúc nhích gì. Nhật Nam cõng nó về tới nhà. Vừa vào khu chung cư. Thiên Tỉ đã ngồi trước đó đợi nó.
Thấy Nhật Nam cõng nó cậu liền đứng dậy. Hai chàng trai đứng nhìn nhau còn nó thì ngủ ngon lành mà không biết mình đã gây ra chuyện gì.