Khi đi tới trước mặt bức tranh của Diệp Thanh Thành, trên mặt ba giám khảo đều lộ ra biểu tình kinh diễm.
Lúc này có vài giám khảo đi tới chỗ Thời Phi, khi bọn họ nhìn thấy tranh của Thời Phi, so với vẻ mặt kinh diễm bên Diệp Thanh Thành, lúc này nhìn tranh của Thời Phi lại đều lộ ra vẻ mặt ngưng trọng.
[Tiêu rồi, tiêu rồi, nhìn mặt mấy giám khảo, chắc chắn Thời Phi vẽ rất xấu, câu lạc bộ văn học Nhàn Mộng thua chắc rồi.]
[Vốn dĩ Thời Phi không vẽ được, người tên Diệp Thanh Thành kia rất có thể là hắc mã, lần này tên tuổi Mr J sắp rớt.
]
[Chúng mày bị điên à, kết quả thế nào còn chưa có, cả đám đều bình luận như đúng rồi.]
[Đúng vậy, giỏi như vậy thì chiến tranh thế giới thứ ba xảy ra giao cho mày chủ trì nhé?].
========== Truyện vừa hoàn thành ==========
.
Không Phải Ánh Trăng
.
Bé Alpha Này Có Chút Ngọt Ngào
.
Chiều Hư
.
Tình Yêu Của Chúng Ta - Xuân Phong Lựu Hỏa
=====================================
[Cư dân mạng ngày nay càng ngày càng giỏi, cầm cái bàn phím cũng có thể làm lão đại.]
[Tao thích nói đấy thì sao, Thời Phi có thể vẽ tranh Tây không đại biểu có thể vẽ quốc họa, nếu cậu ta có thể khiến câu lạc bộ văn học Nhàn Mộng thắng, tao sẽ livestream ăn hai cân tường.]
[Tao livestream ăn năm cân.....]
[Anh em đã chụp màn hình, ngồi chờ vả mặt.]
Người lớn tuổi nhất trong các giám khảo là Johan Bratton, cười tủm tỉm nói: "Vốn tưởng rằng lần này tôi chỉ tới tham dự hai câu lạc bộ thi đấu mà thôi, không ngờ có thể khiến tôi có thu được một niềm vui bất ngờ lớn như vậy.
Lần này trong các học viên có người đã vẽ được những bức tranh khiến tôi vô cùng kinh ngạc và thưởng thức."
Hai vị giám khảo khác cũng gật đầu nở nụ cười, hiển nhiên đồng ý với lời nói của Johan.
Sau đó ba người cùng trở lại vị trí của mình, bàn bạc một hồi sau đó bắt đầu chấm điểm.
Đầu tiên công bố điểm của Caroll, ba vị giám khảo lần lượt cho anh ta là; điểm, điểm, điểm, tổng cộng là điểm, thành tích này rất không tồi.
Mấy người bọn họ đều là giám khảo trình độ quốc tế, được bọn họ cho điểm đã là tác phẩm siêu hạng, nếu đạt tới điểm, vậy nói lên bức tranh này vô cùng đẹp, từ điểm trở lên là có thể đêm đi triển lãm mỹ thuật toàn cầu, đứng ngang hàng với tranh của một đống cao thủ hàng đầu trên thế giới.
Khi điểm của Caroll được công bố, nhân viên công tác đã lật bức tranh của anh ta công khai trước các phóng viên và Blogger.
Lúc này mọi người mới nhìn thấy bên trên vẽ một cây phong màu vàng, trên mặt đất là một tầng lá phong vàng, trên không trung còn đang bay phấp phới.
Hiệu ứng xếp lớp và phương hướng của bức tranh đều vẽ khá tốt, đương nhiên triển lãm mỹ thuật toàn cầu có rất nhiều người vẽ đẹp hơn anh ta, sở dĩ có thể lấy được điểm cao như vậy, là do suy xét tới thời gian vẽ tranh.
Trong thời gian ngắn mà vẽ ra được bức tranh như vậy, chứng tỏ Caroll đúng là rất am hiểu tranh Tây.
Câu lạc bộ văn học Túy Giang mở màn liền bắt được một điểm số cao , người bên đó đều hoan hô.
Đặc biệt là Caroll, trên mặt không giấu được nụ cười, ánh mắt khiêu khích thường xuyên nhìn về phía Thời Phi một cách đầy đắc ý.
Dáng vẻ kia nếu cho anh ta một cái đuôi, có lẽ đã phe phẩy lên tận trời rồi.
Thời Phi mặc kệ anh ta, cái tên này là Husky đầu thai sao.
Người công bố thứ hai là Du Kim, anh ta đạt được số điểm là , , , tổng cộng là điểm.
Cao hơn Caroll điểm, điểm nhìn có vẻ, nhưng tới trình độ họa sĩ như bọn họ, thực lực đều không kém, phân thắng bại cũng chỉ bằng , điểm mà thôi, huống hồ Du Kim cao hơn đối phương những điểm, anh ta đã dùng thực lực chứng minh đại đệ tử của Đường Hướng Dương hắn cũng không phải ăn chay.
Người công bố thứ ba là môn chủ họa viên Mã Quân Đào của câu lạc bộ văn học Túy Giang, đạt được số điểm là , , , số điểm bằng với điểm của Caroll, điểm này đã rất cao.
Chỉ là có thành tích của Du Kim dẫn trước, thành tích của Mã Quân Đào còn ngang bằng với Caroll học viên trong họa viện của mình, khó tránh khoải làm người không hiểu hội họa cảm thấy trình độ của ông ta có chút ăn hại.
Người thứ tư công bố là Lý Bác Văn, đạt được , , , tổng cộng là điểm.
Khi Lý Bác Văn nghe thấy số điểm này, ngây ngẩn cả người, gã còn tưởng mình ít nhất sẽ không kém Caroll, kết quả gã là người duy nhất hiện tại bị dưới điểm.
Tại sao lại như vậy, Lý Bác Văn có chút ủ rũ, hai vai gục xuống, mất đi tự tin và tinh thần hăng hái lúc trước.
[Đệt, tôi còn tưởng Mã Quân Đào của câu lạc bộ văn học Túy Giang này kém, không ngờ còn có Lý Bác Văn càng kém hơn.]
[Lý Bác Văn không phải là thiên tài hội họa trẻ tuổi sao? Sao lại ăn hại như vậy, còn kém cả Caroll người từng bị Thời Phi đánh bại.]
[Các người không hiểu gì thì đừng nói linh tinh, điểm số của Lý Bác Văn trong thi đấu hội họa quốc tế cũng thuộc về tiêu chuẩn cao đấy, là đối thủ quá mạnh.]
[Đối thủ quá mạnh? Lần đầu mới nghe thấy loại lý do mới mẻ này đấy, ăn hại chính là ăn hại, không cần tìm nhiều lý do như vậy.]
Bức tranh thứ năm được công bố là của Diệp Thanh Thành, Thời Phi cảm thấy khá hứng thú với bức tranh của người này, cái người thần bí từ đầu đến chân này.
Hai vị giám khảo người nước ngoài Johan và Burt lần lượt cho và điểm, cuối cùng vị giám khảo được mệnh danh là Bậc thầy ma thuật nghệ thuật hiện đại Dương Vĩ Đông cho Diệp Thanh Thành điểm.
Rất nhiều người ở hiện trường đều chấn kinh, người của câu lạc bộ văn học Nhàn Mộng đều kinh ngạc, đặc biệt là học sinh họa viện, bọn họ biết rất rõ, có thể đạt được điểm cao như vậy đại biểu cho điều gì.
Toàn bộ đều từ điểm trở lên, đừng nói là trận thi đấu nho nhỏ này, cho dù ở thi đấu quốc tế cũng có ít người đạt được, có thể được chấm điểm cao như vậy, trên cơ bản đều là họa sĩ nổi tiếng quốc tế, ví dụ như Đường Hướng Dương vậy.
Điều này xuất hiện trên người không rõ danh tính, mọi người không khỏi suy đoán, chẳng lẽ lại là một Mr J khác muốn ngang trời xuất thế?
Khi bức tranh ông ta vẽ quay ra đối diện với phóng viên và Blogger, mọi người nhìn nội dung bức tranh của ông ta.
Ông ta cũng vẽ lá phong mùa thu, nhưng lại không phải một cây giống như Caroll, ông ta vẽ một hàng cây phong trên đường mòn trong rừng, con đường bằng xi măng được bao phủ bởi những chiếc là phong, tản ra ánh sáng rực rỡ.
Trong thời gian ngắn hoàn thành tác phẩm trình độ cao như thế, khó trách có thể đạt được điểm cao như vậy.
Điều này càng khiến Lý Bác Văn thêm chán nản, tuy biết rõ sẽ thua, nhưng thua thảm như vậy thì hoàn toàn không đoán trước được, mấy người bọn họ ở hoàn toàn bị đánh bại trước mặt người tên Diệp Thanh Thành này.
Cho dù người không vẽ tranh Tây như gã, cũng không thể không thừa nhận, bức tranh sơn dầu này của Diệp Thanh Thành thực sự rất tuyệt, màu sắc phối hợp vô cùng hoàn mỹ.
Một họa sĩ như vậy theo lý mà nói không thể nào là người vô danh mới đúng.
[Người này được điểm cao như vậy, câu lạc bộ văn học Nhàn Mộng còn chơi thế nào nữa? Thua là cái chắc rồi.]
[Câu lạc bộ văn học Nhàn Mộng chắc chắn bị thua rồi.]
[Mấy người vội gì chứ, điểm của Phi ca còn chưa công bố đâu, cậu ấy chính là Mr J, tranh cậu ấy vẽ sao có thể kém.]
[Lại tới nữa lại tới nữa, fan não tàn lầu trên thật sự không chịu nổi, đã nói Mr J am hiểu tranh Tây rồi mà.]
[Cho nên lúc trước giám khảo Johan bọn họ nói bức tranh khiến người kinh diễm là chỉ bức tranh của Diệp Thanh Thành phải không?]
[Đương nhiên là bức này rồi, trình độ vẽ tranh của người này chắc chắn là cao thủ trong cao thủ, trong thời gian ngắn ngủi đã hoàn thành được tác phẩm xuất sắc như vậy, thực sự quá bất ngờ.]
[Nhìn anh ta vẫn luôn đeo khẩu trang, cũng không mở miệng nói chuyện, có thể là vị đại thần khiêm tốn nào đó không?]
Người câu lạc bộ văn học Túy Giang đều cao hứng, trên mặt không che giấu được vui sướng, bọn họ tổng cộng đạt được điểm, một mình Diệp Thanh Thành đã đạt được điểm, tổng điểm của bọn họ cao hơn câu lạc bộ văn học Nhàn Mộng khoảng điểm.
Tuy còn có tranh của Thời Phi chưa công bố, nhưng cũng coi như nắm chắc phần thắng.
Trừ khi họ cũng đạt được điểm cao như Diệp Thanh Thành, nhưng sao có thể chứ.
Chủ tịch đã sớm thăm dò qua, Thời Phi không am hiểu vẽ quốc họa, mấy ngày trước khi quay chương trình thực tế ở câu lạc bộ văn học Nhàn Mộng còn học vẽ quốc họa, tuy nói thiên phú không tồi học cũng nhanh, nhưng dù thế nào cũng không thể sánh bằng những người ở đây được, huống chi còn phải vẽ ra một bức có điểm cao như Diệp Thanh Thành, lại càng khó có khả năng.
Nó có nghĩa là trận này bọn họ thắng chắc!
Vốn dĩ có vài học viên của câu lạc bộ văn học Túy Giang mang theo tâm lý sùng bái vì Thời Phi là Mr J, mắt thấy thần tượng sắp thua, tâm lý sùng bái kia cũng dần dần phai nhạt.
Ngô Tự Cường vẫn luôn xem livestream, khi thấy một màn như vậy, trong lòng kích động không thôi.
Cuối cùng ông trời cũng mở mắt giúp gã một lần, điểm cao như vậy, trong thi đấu triển lãm mỹ thuật toàn cầu cũng chỉ có một vài người đạt được, huống chi gã vừa từ chỗ trợ lý biết được Thời Phi quay chương trình thực tế ở câu lạc bộ văn học Nhàn Mộng học vẽ quốc họa.
Tất cả những cảm xúc tiêu cực trong khoảng thời gian này vào giờ phút này đều trở thành hư không, gã không nhịn được nữa, cầm lấy di động bắt đầu liên hệ tài khoản marketing và đoàn đội thủy quân, để bọn họ bắt đầu viết bài dìm Thời Phi.
Ba giám khảo có điều gì đó khó đoán, điểm của người khác thì công bố rất sảng khoái, chỉ có điểm của Thời Phi thì chậm rì rì chưa công bố, khiến càng nhiều người cho rằng ba vị giám khảo ngại công bố điểm của Thời Phi.
Dù sao cậu không vẽ được tranh quốc họa, nhưng trình độ vẽ tranh sơn dầu lại vượt trội hơn người, không đành lòng đả kích một thiếu niên thiên tài như vậy.
Giám khảo người ta còn chưa nói gì, cư dân mạng và người xem tại hiện trường thi đấu đã bổ não ra một đống trước.
Sau một hồi thần bí, ba vị giám khảo cuối cùng cũng bắt đầu cho điểm, Burt là người đầu tiên nói ra điểm .
Điểm này vừa ra, hiện trường lập tức ồ lên, phòng livestream cũng điên cuồng.
[Các chị em, mọi người nhìn xem giúp tôi, thật sự là điểm tuyệt đối sao? Tôi lo tôi bị hoa mắt.]
[Mẹ ơi điểm a a a a a a, thật sự là điểm.]
[Nếu không phải Burt già rồi lẩm cẩm viết sai, như vậy chứng tỏ bức tranh này của Thời Phi vô cùng hoàn mỹ.]
[A a a a a a a a anh ơi nói cho em biết, đây không phải sự thật, không phải anh còn muốn nói anh cũng rất am hiểu quốc họa đấy chứ?]
Ngay sau đó vị giám khảo thứ hai Dương Vĩ Đông cũng công bố điểm mình cho, cũng là điểm.
Hiện tại, mặc kệ là học viên của câu lạc bộ văn học Nhàn Mộng hay câu lạc bộ văn học Túy Giang ở bên dưới đều đứng ngồi không yên, trong phòng livestream của Blogger cũng có một đống điên cuồng la hét như chuột lang nước.
Trên mạng, rất nhiều người hoặc là la hét a a a, hoặc là giống như bị hạ chú liên tục bình luận điểm điểm....., mượn điều này để hi vọng vị giám khảo thứ ba cũng cho điểm tuyệt đối.
Lý Bác Văn sững sờ đứng ngây ra đó, không dám tin những gì mình nhìn thấy, Thời Phi người mà lúc trước gã vẫn luôn không coi trọng cho rằng sẽ kéo chân sau cư nhiên đạt được điểm tuyệt đối từ hai vị giám khảo.
Nói cách khác, chỉ cần Thời Phi có thể đạt được điểm trở lên từ trong tay vị giám khảo thứ ba, bọn họ sẽ thắng trận thi đấu này.
Gã không nhịn được siết chặt nắm tay, hô hấp dồn dập.
Gã không thích Thời Phi, cũng từng có chút mâu thuẫn với cậu, nhưng từ nhỏ gã đã học vẽ tranh ở câu lạc bộ văn học Nhàn Mộng, tình cảm đối với câu lạc bộ văn học rất sâu đậm, gã hi vọng Thời Phi có thể thắng trận thi đấu này, dù sao lúc này cậu cũng đại diện cho câu lạc bộ văn học Nhàn Mộng..