""Em đã tỉnh? Cảm thấy trong người thế nào?"" Bạo Lăng Đằng mừng rỡ đi tới bên cạnh giường của Lộ Lộ, từng giây từng phút, hắn chưa từng rời mắt khỏi cô.
Càng trân trọng một ai đó, càng hoảng sợ bị vụt mất họ.
""Đằng... Bạo Lăng Đằng?"" Lộ Lộ kinh ngạc nghiêng người, bỗng nhiên từ bụng truyền lên cơn đau đớn, cô hoảng hốt nhíu mày chật vật "A...""
""Đừng cử động, Lộ Lộ, em chỉ vừa mới phẫu thuật xong thôi!"" Bạo Lăng Đằng lo lắng đỡ lấy cổ Lộ Lộ trấn an.
""Là... là anh đã cứu em sao?""
Bạo Lăng Đằng chột dạ nghiêng đầu nhìn về phía khác, không được tự nhiên nói ""Anh đã cho thuộc hạ của mình bảo vệ và theo dõi em. Tuy là hành động của anh có chút không đúng, nhưng đây là vì an toàn của em thôi!""
Lộ Lộ nhìn biểu cảm thất thố của Bạo Lăng Đằng mà nén nhịn cười, một ông chủ hắc đạo mà lại chột dạ khi theo dõi người khác sao? Thật sự mở mang tầm mắt cho cô.
""Cảm ơn."" Lộ Lộ mỉm cười đầy biết ơn, cái gì hắc đạo u ám tối tăm đều không quan trọng, ở một phương diện nào đó Bạo Lăng Đằng vẫn là một người tốt.
"Anh có thể gọi điện cho chị Mỹ Lan giúp em được không? Chắc bây giờ chị ấy đang rất lo lắng..." Lộ Lộ ngập ngừng nhìn Bạo Lăng Đằng.
Bạo Lăng Đằng trầm mặc không nói, qua một hồi lâu mới đem điện thoại của Lộ Lộ ra "Đây, Hải Đường nói khi em bị thương thì điện thoại nằm trên vũng máu, khi cô ấy dọn dẹp qua thì tiện thể mang đi luôn. Anh nghĩ em sẽ không muốn sự kiện làm rùm beng lên."
Bạo Lăng Đằng thật sự đoán không sai, Lộ Lộ dù chỉ một chút cũng không muốn giới truyền thông bới móc được scandal nào của mình, chưa kể vụ việc lần này còn có dính dáng đến cảnh sát và điều tra. Nếu không làm việc cẩn thận, sự nghiệp của Lộ Lộ sẽ sụp đổ nhanh chóng không thể nghi ngờ gì.
Lộ Lộ không phải là người thiện lương gì, nếu San San không trách móc, Lộ Lộ cũng không tự mình áy náy quá sâu mà trả thù gì đó. Tình tiết cẩu huyết nội dung không phù hợp với thẩm mỹ của cô!
Cô thở dài một hơi mở nguồn điện thoại lên, không ngoài dự đoán, trên màn hình xuất hiện hàng chục cuộc gọi nhỡ và tin nhắn của Mỹ Lan. Vẫn còn tốt... chị ấy còn chưa đả động tới ba mẹ cô.
Nếu có thể, Lộ Lộ muốn giấu nhẹm luôn chuyện này đi.
Vừa bấm phím gọi, đầu dây bên kia đã lập tức nhận máy. Giọng nói của Mỹ Lan đầy lo lắng và hoảng loạn "Lộ Lộ, rốt cuộc em đã đi đâu vậy? Em có biết em đã làm nơi này đang nhốn nháo tìm em không? Một vài người suýt nữa thì đã gọi cho cảnh sát báo rằng em bị bắt cóc rồi!"
"Em xin lỗi." Lộ Lộ trong lòng áy náy vô cùng, cô cũng không thể ngờ rằng Ngộ Ái lại dùng phương pháp quyết tuyệt như vậy để hãm hại cô. Từ khi tới thế giới này, những chuyện xung quanh cô đều rất thuận lợi, hoặc ít nhất cũng không gây tổn hại thật sự đến Lộ Lộ. Điều đó đã khiến Lộ Lộ mất cảnh giác.
Lộ Lộ hít sâu một hơi nói tiếp "Chị cứ báo cho mọi người rằng em vì luyện tập quá sức mà ngất xỉu, hiện tại em đang ở bệnh viện truyền nước biển. Mong những chuyện còn lại chị có thể thu xếp ổn thỏa giúp em."
"Ngất xỉu? Em có ổn thật không? Ai đã mang em tới bệnh viện vậy?" Mỹ Lan tràn ngập nghi ngờ hỏi, cô chắc chắn không thấy trong camera Lộ Lộ đã bị ai mang đi, giống như có một người nào đó cố ý xóa sạch không một chút dấu vết.
"Là bạn của em, chị đừng lo. Em sẽ nói mọi chuyện sau." Lộ Lộ mặt mày hơi tái đi vì quá sức, nếu tiếp tục nói lâu chỉ sợ cô không chống đỡ nổi.
Xem ra không thể tin tưởng mấy bộ phim truyền hình, làm gì có chuyện bị bắn súng hay đâm vài phát vào người, sau khi băng bó vết thương xong lại khỏe re tới mức chạy đi đánh nhau tiếp chứ?
"Đừng miễn cưỡng bản thân nữa, em chỉ vừa mới phẫu thuật xong." Bạo Lăng Đằng nhíu mày bất mãn, hắn không thích việc Lộ Lộ quan tâm công việc còn hơn sức khỏe của chính bản thân.
"Vâng..." Lộ Lộ cười cười xấu hổ, cũng không nói gì thêm. Cô không muốn hỏi tại sao hai thuộc hạ của Bạo Lăng Đằng là Hải Đường và Lục Huấn lại xuất hiện lúc đó.
Nếu cô nhớ không nhầm, ở trong tiểu thuyết nguyên tác, hai người này từng xuất hiện để giám sát và bảo vệ Tà Uyển Như theo mệnh lệnh của Bạo Lăng Đằng. Hải Đường và Lục Huấn là thuộc hạ đắc lực của Bạo Lăng Đằng, cũng là người mà hắn tin tưởng nhất.
Bạo Lăng Đằng...
Lộ Lộ trong lòng trầm tư, cô có cảm tình với Bạo Lăng Đằng không sai, nhưng cô không muốn khiến mọi thứ trở nên rắc rối và Du Lãng Tuân hiểu lầm cô.
Lộ Lộ khép hờ đôi mắt, tâm trí như bô sương mù bao phủ.
Độtnhiên, cô cảm thấy mọi thứ thật mệtmỏi...
-----
"Không biết bọn ta có nên cảm ơn cô không đây? Nhờ "sự giúp đỡ nhiệt tình" của cô mà ông chủ của bọn ta đã đối diện với mong muốn của bản thân." Lục Huấn nhếch môi mỉm cười thản nhiên, trên tay đùa nghịch con dao nhỏ bén nhọn.
"Các người là ai? Vì sao lại bắt cóc tôi?" Ngộ Ái hoảng sợ run rẩy toàn thân, xung quanh cô đều là những dụng cụ tra tấn chỉ có trong phim kinh dị, nhưng tất cả mấy thứ đó đều là hàng thật.
"Nói bắt cóc thì hơi quá đó mỹ nhân~~ Không phải chính cô cũng là tội phạm đang bị truy nã sao? Ta và đồng nghiệp xinh đẹp chỉ đang làm mọi thứ vì chính nghĩa thôi." Lục Huấn phun ra những lời mà chính hắn cũng cảm thấy tức cười. Nếu Bạo gia tổ chức vì chính nghĩa thực thi nhiệm vụ, hẳn là tất cả mọi người trên thế giới đều là thánh nhân rồi.
"Đừng đùa giỡn nữa, Lục Huấn. Chúng ta chưa được phép làm gì cô ta nếu không có mệnh lệnh của ông chủ." Hải Đường nhíu mày, vẻ mặt cực kì mất kiên nhẫn.
"Aizz... biết rồi mà. Đừng có suốt ngày như bà cô già thế chứ, Đường Đường không cảm thấy mọi chuyện rất thú vị sao? Tiểu thư Lộ Lộ bị thương, mà ả đàn bà kia cũng trốn thoát được tuần rồi." Lục Huấn chép miệng nhún vai.
"Ý anh là..." Hải Đường ánh mắt tối lại, nghi vấn trong lòng dâng lên "Người kia ở hộp đêm Lust- SM sao?"
"Chính xác, ông chủ đang vui đùa với ả ta mà thôi, nhưng một khi tiểu thư Lộ Lộ xuất hiện, cô ấy đã trở thành điểm yếu của ông chủ." Lục Huấn lắc đầu cảm thán "Ả ta... dù sao cũng mang họ Bạo, cũng không thể so sánh với người bình thường được."
Bạo Lăng Thư.