Hằng Chi Sâm, là nơi bầu không khí quanh năm yên tĩnh. Phân bố các loại quái cấp thấp hoàng kim thử, người đốn củi, là nơi thích hợp cho các game thủ dưới cấp luyện cấp.
Thanh Dạ muốn tìm thánh linh chi quả thì phải đánh ra từ người đốn củi.
Loại dược liệu này tỷ lệ rơi ra tương đối hiếm, nhưng mà hiệu quả cũng rất tốt.
Thời gian trong trò chơi hiện giờ, đã là hoàng hôn.
Trời chiều, gió nhẹ, tiếng côn trùng kêu.
Đi trên nền cỏ, lắng nghe âm nhạc dịu dàng, nhìn ngắm phong cảnh xinh đẹp xung quanh, trong lòng dần dần bị một cảm xúc tĩnh lặng ngập tràn.
Người đốn củi nho nhỏ vĩnh viễn lặp lại công việc nhàm chán của hắn. Vì đề cao hiệu suất, Chu Luật cũng dùng thánh quang trợ giúp Thanh Dạ thu thập dược liệu.
Hai ngườithỉnh thoảng lại tâm sự vài câu.
“Tên nhóc Đu Đủ kia, quả nhiên là thẳng tính thiếu suy nghĩ…… Cũng hiếm thấy khi cậu không xử phạt nó.”
“Có kỳ quái như vậy sao?” Chu Luật bật cười, “Ở cái trò chơi này, giống cậu ta đơn thuần như vậy đã là không thường gặp. Người không có tâm cơ như vậy, kỳ thật tất cả mọi người đều muốn ở cùng. Hơn nữa…… khi đối mặt với bạn tốt nhất trước đây, là người đều sẽ chần chừ.”
Chu Luật không khỏi nghĩ đến, hiện tại Cách Lãng Địch Á tuy rằng không thể làm gì, nhưng nếu sau này khi bọn họ lại một lần nữa đối đầu với Ánh Sáng, mình có thể cố gắng tránh cùng Hồ Ly trực tiếp xung đột được hay không……
“‘Thực vật’ quý hiếm, cho nên cần phải kêu gọi bảo vệ?” Thanh Dạ cũng cười, “Dường như hội chúng ta loài quý hiếm tương đối nhiều nhỉ.”
“Không phải dường như…… ở Ánh Sáng loài quý hiếm tuyệt đối là nhiều nhất toàn bộ sever.”
“Ách……”
Đúng lúc này, một game thủ sơ cấp chạy qua bọn họ, kéo theo một trận ồn ào nho nhỏ.
Đuổi sát phía sau là một con gấu đen giương nanh múa vuốt…… Xem ra lúc luyện cấp đánh nhầm, rước họa vào thân.
Các phương diện năng lực đều rất yếu, game thủ sơ cấp tuyệt đối không thể đối phó một con gấu.
Chu Luật nhanh chóng ra tay, giảm bớt tốc độ di chuyển của con gấu, đồng thời cho game thủ sơ cấp một cái gia tốc.
Tuy rằng không thể đối đầu với con gấu, nhưng điều này hoàn toàn có thể đảm bảo người này thuận lợi thoát thân, là một phương pháp vẹn toàn.
Thanh Dạ nhìn hành động của cậu, bỗng nhiên mỉm cười:
“Luật thần quan nổi danh lạnh lùng, vậy mà lại có hành động quan tâm như thế đối với một người xa lạ…… để người khác thấy nhất định sẽ rất kinh ngạc.”
“……”
Chu Luật không thích xen vào việc người khác, không thích tham gia náo nhiệt, quản lý công hội vô cùng nghiêm khắc, quan hệ với mọi người trên cơ bản đều là vì công việc, không có nhiều bạn bè thân thiết…… Toàn bộ những biểu hiện này, đích xác cũng đủ để treo lên danh hiệu “lạnh lùng”.
Chỉ có thể nói bản tính như thế…… vậy nên cho dù là trong trò chơi, cũng chẳng thể thay đổi mình thành một người cởi mở.
Có đôi khi thực cảm ơn Hồ Ly, Quả Quả và Thiên Lý. Cảm ơn bọn họ nguyện ý ở bên cạnh một kẻ không thú vị thế này.
Chu Luật nhẹ giọng trả lời.
“Chuyện nhỏ thôi mà.”
“Nhưng mà…… tôi cũng biết được.” Thanh Dạ lại nói.
“Biết cái gì?”
“Tôi biết cậu, kỳ thật không phải là một người lạnh lùng.”
“……”
Thích khách khôi ngô tuấn tú khi không cười, biểu tình trên mặt quả thật làm cho người ta cảm thấy nghiêm túc mà lại chân thành.
Ngay cả Chu Luật cơ hồ đều phải nghĩ rằng giờ phút này anh ta đang rất nghiêm túc, rất chân thành.
“Bất luận là đối với người vừa rồi, vẫn là với Đu Đủ. Những điều nhỏ nhặt này, đều có thể chỉ ra bản tính của cậu.”
“……”
“Luật thực ra rất dịu dàng. Chỉ là bình thường, phải cố tỏ ra cứng rắn.”
“Thanh Dạ……”
“Cùng mọi người hòa thuận ở chung thực ra là một chuyện rất dễ dàng, cho dù là cùng nhau lười nhác nhàn nhã tụt lùi cũng chẳng có gì ghê gớm.
Nhưng mà một khi như vậy, rất nhiều mục tiêu sẽ chỉ thành lý luận suông, vĩnh viễn không thể đạt thành…… Tôi nói đúng chứ?”
“……”
“Không có ai là toàn vẹn. Tuy rằng ở trong hội tôi nổi tiếng có khả năng thu hút mọi người, nhưng không phải là một người chỉ huy tốt. Cậu đã tới bù đắp cho sự thiếu hụt của tôi. Kỳ thật…… thời gian vừa rồi thật vất vả cho cậu.”
“Thanh Dạ.” Chu Luật bình tĩnh nói, “Anh vào vai người tốt, ta đóng vai xấu xa, đây là điều cần thiết, cũng là nguyên tắc làm việc của tôi, chẳng có gì là vất vả với không vất vả cả. Cho dù luôn bị thành người xấu, tôi cũng cảm thấy không sao hết.”
Mặc dù ở Cách Lãng Địch Á, vai “người xấu” làm đến cuối cùng cũng đành lựa chọn ra đi.
Nếu Ánh Sáng cũng không thể nhận cách làm của mình…… không phải là lại phải ra đi một lần nữa?
“Cậu biết không?” Thanh Dạ mỉm cười, “Tuy rằng ở mặt ngoài mọi người không nói ra, nhưng kỳ thật, trong hội có mấy người đều là nguyện ý nghe theo cậu.”
“Bọn họ là bị miễn cưỡng.”
“Không…… như Ly Ca, Cá Chết, thậm chí Đu Đủ, bọn họ kỳ thật cũng đã thừa nhận cậu.”
“Làm sao anh biết?”
“Tôi đã ở cùng bọn họ lâu như vậy, sao lại không biết?” Thanh Dạ cười, “Trước kia Đu Đủ mỗi ngày đều tìm tôi kháng nghị, từ sau lần đầu tiên cậu chỉ huy công thành chiến, nó liền không nói gì nữa. Tên nhóc đó, đối với cảm giác của mình luôn rất thẳng thắn.”
“Ồ……”
Chu Luật có chút kinh ngạc.
Nếu thật như vậy, nói không vui mừng…… là không có khả năng.
Ngay sau đó, Thanh Dạ nhớ tới một vấn đề rất thực tế.
“Luật, ngủ muộn như vậy, có ảnh hưởng đến người nhà cậu hay không?”
“…… Tôi sống một mình.”
Làm bạn với mình mấy năm nay là căn nhà trống trải này. Cha mẹ hiền từ đã không còn nữa.
“Vợ? Bạn gái?”
“Tôi chưa kết hôn, cũng không có bạn gái.” Chu Luật cười, “Cô gái nào sẽ muốn có người bạn trai ham mê game online?”
“Tìm một người cũng chơi Thần Vô, không được sao? Theo tôi thấy, Luật hẳn là rất được hoan nghênh.”
“Được hoan nghênh? Chỉ là mặt ngoài mà thôi, thực tế phần lớn chỉ là kính trọng chứ không muốn tới gần. Đương nhiên, phải loại trừ đám con trai muốn kéo tôi về phe họ.”
Hơn hai mươi tuổi còn chưa từng yêu đương, mà ngay cả hôn nhân trên mạng cũng chỉ được một thời gian ngắn rồi thất bại…… Có được tính là một động vật quý hiếm không nhỉ?
“Thật không……” Thanh Dạ lẩm bẩm nói, “Cuộc sống chỉ có một mình, sẽ không thấy cô đơn sao?”
Chu Luật hơi sửng sốt.
Bỗng nhiên bị người hỏi tới vấn đề vẫn luôn cố gắng xem nhẹ…… trong lòng không khỏi có chút khác thường.
Không có bạn gái, bởi vì chưa từng xuất hiện quá nhiều hứng thú đối với tình yêu. Họ hàng vài lần giới thiệu, đều khéo léo từ chối.
Bây giờ nghĩ lại, có lẽ chính mình đúng là bởi vì cô đơn, cho nên mới lựa chọn tiến vào thế giới online. Tại cái thế giới hoàn toàn mới này, tham dự vào các cuộc chiến sôi nổi, thành lập vương quốc của chính mình…… do đó quên mất sự trống trải của căn nhà này.
Nhưng mà……
“Cho dù cô đơn, có thể làm được gì?”
Chu Luật bình tĩnh đánh ra những lời này.
“…… Tôi hy vọng cậu có thể coi Ánh Sáng như là nhà mình, nếu làm vậy có thể khiến cậu vui hơn một chút.”
Thanh Dạ yên lặng vài giây, đáp lại.
“Có lẽ, đó cũng không phải việc tôi có thể quyết định.”
“Tuy là thế……” Thanh Dạ giọng điệu thay đổi, mỉm cười nói, “Nhưng tôi vẫn sẽ luôn ở bên cậu.”
“……”
“Về sau nếu muốn tìm người nói chuyện phiếm, cứ nói với tôi. Bất cứ lúc nào cũng sẽ phụng bồi. Cậu vì công hội làm nhiều như vậy, tôi cũng thật tình hy vọng mình cũng có thể làm chút gì đó cho cậu.”
“Thanh Dạ……”
“Hử?”
“Buồn nôn quá……”
“Ha ha…… Vậy sao?” Thanh Dạ bật cười, “Bọn họ đều phong tôi là chuyên gia lừa tình đấy.”
“Danh hiệu thật nhàm chán……”
Chu Luật mặt tỏa khói đen.
Có điều…… không hiểu sao lại có chút vui vẻ.
Cười đùa đủ rồi, Thanh Dạ trở lại chính đề.
“Cậu ghi lại số điện thoại của tôi đi. Sau này công hội có việc, cũng tiện kịp thời liên hệ.”
“Ok. Tôi cũng sớm có ý này.”
Chu Luật ghi lại số điện thoại trên màn hình.
“Đây, số điện thoại của tôi.”
“Số nhà là XXXX, di động là XXXXXXXXX, đúng không? Ở cùng thành phố với tôi.” Thanh Dạ cười gian, “Tôi biết rồi.”
Hoàn toàn chuẩn xác không nhầm số nào.
“…… Làm thế nào mà anh biết được?”
“Cái này……”
“Nói mau!”
“Có người lấy ba mươi vạn tiền trong game bán cho tôi……”
Biết số của Chu Luật trong trò chơi rất ít, cho nên không cần suy nghĩ cẩn thận cũng biết là người nào làm.
“Quả Quả đứa nhóc kia…… vì tiền cũng dám bán đứng anh nó……”
Trời biết nó còn bán cho bao nhiêu người…… Khó trách trước kia trên điện thoại luôn có số lạ vùng khác gọi tới, chẳng qua khi đó mình cũng không để ý lắm.
Hiện tại…… cuối cùng chân tướng cũng rõ ràng.
Ngày mai vô luận thế nào, nhất định phải giáo dục lại cô nhóc này.
“Có sao đâu.” Thanh Dạ nói hộ người bán, “Dù sao sớm muộn gì cậu cũng nói với tôi mà.”
“Không phải vấn đề này.”
Chu Luật vẫn tức giận như cũ.
“À…… Luật.”
“Nếu là nói hộ cho Quả Quả, thế thì khỏi cần.”
“Không phải…… Nếu như tôi nói đã biết cậu từ rất lâu rồi, cậu có tin không?”
Thanh Dạ đột nhiên lại toát ra những lời này.
“Trò chơi? Vẫn là hiện thực?”
“Đều vậy.”
“Anh đang nói đùa hả……”
“Đúng.” Thanh Dạ mỉm cười, “Tôi chính là đang nói đùa.”
“Thanh Dạ!”
“A ha ha ha……”
Cười đùa cả đêm kết quả là —— hai người ngay cả một chút dược liệu cũng không đánh được.