Mục Xuyên chậm rãi thở ra một hơi, phun ra áp lực ở trong lòng, rồi ấn mở bảng thuộc tính của mình ra nhìn.
Tên nhân vật: Vong Xuyên
Chủng tộc: Tinh linh bóng đêm
Level:
Sức mạnh:
Nhanh nhẹn: (+)
Trí lực:
Thể chất:
Cảm giác: (+)
Mị lực:?
Thể lực: /
Phụ trọng: / pounds()
() pound = .kg ~ .kg
Đặc thù chủng tộc: Tinh linh bóng đêm có được tốc độ và năng lực cảm nhận mạnh mẽ của thợ săn, nhanh nhẹn tăng %, cảm giác tăng %, tầm nhìn tăng %.
Hoà hợp cùng cây cối: Tinh linh là con cưng của mẹ thiên nhiên, thực vật là tai mắt của các bạn, cũng là người bảo vệ các bạn.
Ẩn nấp: Tinh linh bóng đêm là thích khách hành tẩu trong bóng đêm, có khả năng ẩn nấp giúp bạn hoà làm một với môi trường, tiếp cận mục tiêu, sau khi sử dụng kỹ năng gia tăng hiệu quả tiềm hành, làm giảm tỉ lệ bị phát hiện và điều tra.
Sau khi nhìn thấy thuộc tính, Mục Xuyên nhíu mày, sâu sắc cảm thấy mình lời rồi. Thuộc tính của Tinh linh bóng đêm có thể xưng là tiềm hành giả mạnh nhất, cũng không thua kém bao nhiêu so với Dực Tộc có thể bay và Long tộc có thể hoá rồng. Hoà hợp cùng cây cối giúp cho Mục Xuyên như cá gặp nước ở trong địa hình rừng rậm, ẩn nấp là một kỹ năng cực mạnh và hữu dụng đối với tiềm hành giả.
Còn thuộc tính của hắn… Mục Xuyên hơi nhíu mày, có chút kinh ngạc. Vừa bắt đầu thuộc tính cơ bản đã có trị số max là , nhanh nhẹn và cảm giác của hắn cũng max trị số, mà trị số sức mạnh, trí lực và thể chất cũng rất cao, phải biết rằng thuộc tính cơ bản của người chơi bình thường chỉ từ ba đến năm mà thôi, kiếp trước hắn cũng không có trị số cao như vậy.
Mục Xuyên suy nghĩ sau đó vứt chuyện này qua một bên. Thật ra bảng trị số thuộc tính dựa trên tố chất thân thể, chắc là do chủng tộc. Bây giờ phải làm nhiệm vụ trước.
Nhiệm vụ tân thủ ở Tân thủ thôn tặng rất ít kinh nghiệm, nếu cày quái thì kiếm còn nhanh hơn, nhưng mục đích của Mục Xuyên không phải kinh nghiệm cũng không phải trang bị, mà là học các loại kỹ năng sinh hoạt.
Cách để có được trang bị của Thần Vực là người chơi tự mình thu thập nguyên liệu chế tạo trang bị, mà lột da, thu thập, hái thuốc là những kỹ năng không thể thiếu của một chiến sĩ. Lúc trước có nhiều người chơi không xem trọng, chờ đến lúc lên level cao mới khổ cực đi học các loại kỹ năng thu thập, còn phải quay lại khu level thấp để luyện kỹ năng.
Lúc này chỗ tốt của khoang mô phỏng sinh học hiện ra, nó có thể giúp người chơi có thêm nhiều thời gian rèn luyện kỹ năng chiến đấu và kỹ năng sinh hoạt.
Thần Vực có hai loại hình thức chiến đấu, một là hình thức tự do, hai là hình thức phụ trợ. Hình thức tự do – nghĩa nằm trên mặt chữ, là dựa vào kinh nghiệm và sự nhạy bén khi chiến đấu, lúc này kỹ năng đã không còn là hạn chế, sau khi sử dụng sẽ có hiệu ứng động tác và kỹ năng chồng lên nhau, nhưng phải dựa hoàn toàn vào năng lực chiến đấu của bản thân người chơi, người chơi phải có sự nhạy bén khi chiến đấu và tố chất thân thể tốt. Mà hình thức phụ trợ là do hệ thống khống chế, chẳng những không linh hoạt mà hạn chế cũng lớn, cho nên các cao thủ đều chọn hình thức tự do. Ở kiếp trước, Mục Xuyên là một trong những cao thủ hình thức tự do, nhưng hắn còn cách bậc cao nhất một chút, hắn vẫn luôn cố gắng không ngừng tấn công cấp độ cao nhất kia, cuối cùng lại đi đời nhà ma. Đối với kết cục này, Mục Xuyên rất không cam lòng, sống lại một lần, chắc chắn hắn có thể cố gắng trở thành cao thủ đỉnh cao một lần nữa.
Thật vất vả thoát khỏi các cô dì chú bác tinh linh trung niên nhiệt tình ở hiệu thuốc, cửa hàng vũ khí, Mục Xuyên nhận nhiệm vụ ở từng cửa hàng, cấp tốc mặc trang bị trắng() nhận được từ nhiệm vụ, cầm hai thanh chuỷ thủ, rồi nhanh chóng sắp xếp nhiệm vụ tiếp theo.
() Trang bị trắng: khi chơi game thường thì trang bị trắng là trang bị sơ cấp nhất dành cho người mới chơi, nhà nhà đều có.
Nhiệm vụ hắn nhận được chia thành hai hướng phía Đông và phía Nam của rừng rậm, ở phía Đông giết Chuột răng xám khổng lồ level để thu thập hai mươi cái răng xám, ở phía Nam giết Ngân Lang level thu thập mười tấm da sói và mười cây cỏ Nguyệt Quang. Sau khi nhận ba nhiệm vụ này hắn có được kỹ năng thu thập, hái thuốc và lột da, mà sau khi hoàn thành nhiệm vụ sẽ nhận thêm kỹ năng rèn đúc, may vá và bào chế thuốc.
Nhìn đồng hồ, còn hơn hai tiếng, cân nhắc đến việc vẫn còn đang điều chỉnh thử nghiệm, Mục Xuyên quyết định đi đến phía Đông rừng rậm giết Chuột khổng lồ trước.
Dần dần rời xa thôn Vĩnh Dạ vào sâu trong rừng, ánh đèn của thôn trang từ từ mờ đi, trong rừng buổi tối là một mảnh đen kịt. Đôi mắt của Mục Xuyên trong bóng đêm có chút sáng như mắt mèo lướt qua bên dưới cây cối, phát hiện rễ cây và lá bắt đầu xuất hiện dấu vết gặm cắn. Tầm nhìn trong rừng rất hẹp, nguồn sáng duy nhất chính là ánh trăng sáng trên bầu trời đêm, nên khoảng cách xa lờ mờ khó thấy rõ, cũng may là Tinh linh bóng đêm được tăng cảm giác và tầm nhìn nên Mục Xuyên mới có thể đi lại trong rừng rậm tối đen.
Mục Xuyên xoay xoay chuỷ thủ, hai thanh chuỷ thủ bay múa linh hoạt trên đầu ngón tay thon dài, lại nhanh chóng bị nắm chặt. Hắn quan sát bốn phía, bất động thanh sắc, hô hấp chậm dần, gót chân hơi cách mặt đất, dùng một loại bộ pháp() kì lạ đi từng bước về phía trước.
() Bộ pháp: cách bước đi trên mặt đất.
Kích hoạt kỹ năng Ẩn nấp, tinh linh tóc bạc chậm rãi biến mất trong bóng tối của rừng Ám Dạ.
“Răng rắc… răng rắc… răng rắc…”
Mục Xuyên đi theo hướng âm thanh, dưới ánh trăng nhàn nhạt, một con chuột to lớn xuất hiện trong tầm mắt, cao chừng nửa người. Lông nó màu đen, tứ chi nhỏ nhắn, răng xám sắc nhọn gặm gỗ không tốn chút sức nào, vụn gỗ văng khắp nơi.
Mục Xuyên đi vòng qua sau lưng Chuột khổng lồ, chậm rãi tới gần. Con Chuột khổng lồ đang gặm lấy gặm để vẫn không phát hiện nguy hiểm đang đến gần nó.
Năm mét… bốn mét… ba mét… hai mét.
Đột nhiên, Mục Xuyên nhào tới, mái tóc bạc dưới ánh trăng phản xạ ánh sáng lấp lánh. Một đạo lãnh quang loé lên, chuỷ thủ trong tay Mục Xuyên hung hăng đâm vào cổ họng Chuột khổng lồ.
Chuột khổng lồ bị đau ngẩng đầu lên, muốn phát tiếng kêu nhưng chỉ có thể phát ra âm thanh “Ô… ô…”
Chuột khổng lồ răng xám là loại đồng vật quần cư, khi giết phải ưu tiên không để cho nó kêu cứu.
Mục Xuyên bình tĩnh suy nghĩ, chuỷ thủ trong tay không hề dừng lại mà đâm thẳng vào đầu Chuột khổng lồ. Con chuột co giật mấy lần, ngã ở trên đất hoàn toàn bất động.
Hờ hững vẫy sạch máu trên chuỷ thủ, Mục Xuyên bắt đầu thu thập nguyên liệu trên thi thể Chuột khổng lồ.
Nói đến trình độ máu me của Thần Vực thì nó cũng không thấp, nhiều người sinh hoạt ở đô thị hiện đại không tiếp thu được hình ảnh máu me và thịt nát văng tứ tung, đây cũng là một trong những nguyên nhân quan trọng nhất vì sao thời gian ban đầu người chơi Thần Vực không nhiều.
Hệ thống: [Thu hoạch được răng xám x].
Mục Xuyên bẻ cái răng xám sắc nhọn của Chuột khổng lồ, nhìn vết máu trên răng, hơi nhíu mày, tuỳ ý hái một cái lá lớn lau lau rồi ném vào túi.
Xem ra phải nghĩ cách làm một cái nhẫn trữ vật hoặc vòng tay trữ vật, cái túi này chẳng những gia tăng phụ trọng mà còn không ngăn được mùi máu tươi. Mùi máu bị những động vật khác ngửi được sẽ gây bất lợi cho sự ẩn nấp của hắn.
Mục Xuyên dứt khoát xử lý hơn mười con Chuột khổng lồ, chỉ nghe một tiếng “Đinh”, tinh thần Mục Xuyên chấn động, hắn thăng cấp.
Một luồng ánh sáng vây quanh thân thể Mục Xuyên, hắn chỉ cảm thấy một dòng nước ấm di chuyển toàn thân mình. Hắn thoải mái và dễ chịu than nhẹ một tiếng, cảm thấy hưng phấn vì cảm giác quen thuộc dâng lên.
Sau đó đám Chuột răng xám khổng lồ ở phía Đông rừng rậm gặp nạn, chuột lạc đàn bị Mục Xuyên giết chết không kiêng dè. Rất nhanh, Mục Xuyên đã lên tới level .
Mục Xuyên nhìn thoáng qua thời gian, phát hiện không sai biệt lắm, hắn cầm theo cái túi nhuốm máu đi đến dòng sông nhỏ mà hắn phát hiện ở trên đường giết chuột, bắt đầu tẩy rửa răng xám và cái túi.
Sau khi rửa xong, hắn lắc lắc cái túi, đợi hong khô, còn răng xám đã rửa sạch được chất thành một toà núi nhỏ bên cạnh hắn.
Bốn mươi sáu cái răng, cũng không tệ lắm, Mục Xuyên nghĩ. Tính sơ qua hai phút tìm được một con chuột, lại dùng một phút để thu thập, vài giây để giải quyết một con Chuột khổng lồ, xem ra kỹ thuật của hắn vẫn chưa bị thụt lùi.
Mục Xuyên xách theo cái túi về thôn trang, tìm được ông chủ tiệm vũ khí giao nhiệm vụ.
“Đây là răng xám bác muốn đúng không ạ?” Mục Xuyên lấy ra hai mươi cái răng xám đưa cho ông chủ.
“Ồ đúng rồi!” Tinh linh trung niên tóc bạc cường tráng cao hứng nói: “Tiểu Xuyên đáng yêu, nếu con có nhiều răng xám thì có thể bán cho bác, bác nguyện ý dùng giá một đồng tệ một cái để mua.”
Được rồi… đáng yêu… Khoé miệng Mục Xuyên giật một cái, đưa tất cả răng xám cho ông chủ. Hắn không có ý định học loại kỹ năng sinh hoạt tự rèn đúc, bởi vì hắn biết chỗ ở của rất nhiều đại sư rèn đúc và điều kiện để bọn họ xuất thủ chế tạo, mà ở thời kỳ ban đầu, vũ khí và đồ phòng ngự do người chơi chế tác không bằng dân bản địa.
“Tiểu Xuyên đáng yêu, con hoàn thành nhiệm vụ nhanh như thế, bác tặng con một cái nhẫn trữ vật làm quà đặc biệt ha.” Ông chủ cường tráng vụng về cười một cái vô cùng chất phác. Chiếc nhẫn trữ vật này có mười ô vuông lớn nhỏ, như thế là đã đủ với giai đoạn đầu. Mục Xuyên nhìn nhẫn trữ vật, quyết định nhịn chuyện ông chủ nói hắn đáng yêu.
Cuối cùng hắn cầm một quyển dạy kỹ thuật rèn, một cuốn bách khoa toàn thư về khoáng sản và hai mươi sáu đồng tệ được thưởng cùng với một chiếc nhẫn trữ vật ngoài định mức.
“Ting — Thế giới hiện thực đang gọi bạn, có thoát trò chơi hay không?”
May mắn là chưa tới level thì nhà nghỉ ở nơi sinh là miễn phí, Mục Xuyên vội vàng chạy vào nhà nghỉ, nằm ở trên giường rồi chọn xác nhận, thân ảnh của tinh linh tóc bạc lập tức mềm nhũn(), không còn hô hấp nữa.
() Trong này nguyên văn là “mềm nhũn ngã xuống giường”, nhưng ở trên anh Xuyên đã nằm lên giường rồi, giờ còn ngã xuống thì hơi kỳ nên mình bỏ luôn khúc sau.
Trong cơn mơ màng, Mục Xuyên mở mắt ra, phát hiện chất lỏng màu lam nhạt đang từ từ rút đi. Mực chất lỏng chậm rãi hạ xuống, cửa khoang mở ra, vẫn là người điều chỉnh thử nghiệm trẻ tuổi lúc trước, gã tiến lên kéo miếng dán điện trên người hắn xuống.
“Chào ngài Mục, điều chỉnh thử nghiệm đã hoàn thành, chúng tôi đã chuẩn bị quần lót cho ngài, mời vào trong phòng tắm bên này để tắm rửa.”
Mục Xuyên đi vào phòng tắm, mở vòi nước, dòng nước ấm áp chảy xuống cọ rửa thân thể, cuốn đi dịch dinh dưỡng màu lam. Mục Xuyên từ từ nhắm hai mắt lại trong sự thoải mái dễ chịu, thở ra một hơi.
Chờ sau khi Mục Xuyên lau tóc đi ra ngoài, hắn nhìn thấy khuôn mặt tươi cười của người điều chỉnh họ Lý.
“Ngài Mục, khoang mô phỏng sinh học đã điều chỉnh thử nghiệm xong và có thể sử dụng, việc tiếp theo là chờ nhân viên của chúng tôi đi theo tới nhà ngài để lắp đặt.”
Mục Xuyên dẫn nhân viên lắp đặt đến nhà, sau khi lắp xong khoang mô phỏng sinh học, giao dịch dinh dưỡng, dựa theo phương pháp bọn họ hướng dẫn đặt mười phần dịch dinh dưỡng đậm đặc màu xanh vào khoang.
Sau khi lắp đặt xong, Mục Xuyên cũng không vội vàng tiến vào game, mà đi vào phòng bếp không lớn. Đồ ăn dự trữ trong tủ lạnh không còn bao nhiêu, hắn không có ý định đi mua sắm, nên lục tủ lạnh tìm thấy mấy cái nấm, một khối thịt nạc và một búp xà lách còn sót lại, ấn mở lò vi sóng bắt đầu hâm mì.
Tay nghề làm đồ ăn của Mục Xuyên cũng bình thường, chỉ có luộc là làm tốt nhất, nguyên liệu đơn giản cũng có thể luộc đến thơm nức mũi. Cắt thịt thành miếng nhỏ, cho vào chảo với dầu rồi xào, lại cho thêm nước luộc mì, đổ nấm đã xắt vào, thêm rau xà lách bỏ cuống, một bát mì thịt nấm nóng hổi thơm nức đã ra lò.
Mục Xuyên ngồi trước bàn, im lặng ăn mì, đôi mắt giống như bị che kín bởi một tầng sương, có chút sưng lên, cổ họng nghẹn lại. Mẹ Mục Xuyên là người phương Nam, thích nhất là nấu các loại mì và cháo cho con và chồng ăn, mà món Mục Xuyên thích nhất chính là mì thịt nấm, đối với hắn mà nói, đây chính là hương vị của gia đình.
Uống xong ngụm nước lèo cuối cùng, Mục Xuyên chậm rãi thở ra một hơi, sau khi trọng sinh trở về linh hồn bất an vẫn luôn phiêu đãng tựa hồ rơi xuống thực tại, ấm áp lan toả trong lòng, quét sạch u ám của tử vong.
Đặt đũa xuống, sau khi chờ người máy thu dọn rửa chén xong, Mục Xuyên lại nằm vào trong khoang mô phỏng sinh học đăng nhập vào game.
Mở mắt ra một lần nữa, nóc nhà bằng gỗ của nhà nghỉ đơn sơ lại xuất hiện trong tầm mắt Mục Xuyên. Hắn rời khỏi nhà nghỉ, đi đến tiệm thuốc, tránh thoát móng heo muốn bóp mặt hắn của bác gái tinh linh chủ tiệm thuốc, mua một chút dược tề. Một bình thuốc khôi phục sơ cấp là bốn đồng tệ, một bình thuốc thể lực sơ cấp là ba đồng tệ, Mục Xuyên mua bốn bình thuốc khôi phục và bốn bình thuốc thể lực, trong nháy mắt trong túi chỉ còn sót lại tám đồng tệ đáng thương. Mục Xuyên thở dài, tiền ở thời gian đầu kiếm sao cũng không đủ xài, mà nhiều phương pháp kiếm tiền trong đầu hắn đều phải chờ sau khi hắn lên level , đi đến thành trấn ở bên ngoài mới có thể sử dụng.
Sắp xếp lại một chút, Mục Xuyên xuất phát đi về phía Nam khu từng, mục tiêu: Ngân Lang và cỏ Nguyệt Quang!
Bước vào phía Nam rừng rậm, xung quanh lại bắt đầu tối đen, chỉ có mặt trăng hơi lớn đến lạ thường ở trên trời còn tản ra ánh sáng dịu dàng, một số thực vật huỳnh quang kỳ dị và mấy con đom đóm bay xung quanh phát ra từng đốm sáng rải rác.
Mục Xuyên ngẩng đầu nhìn mặt trăng một chút. Không biết có phải do hắn bị ảo giác hay không, có vẻ như vị trí của mặt trăng trên trời chưa hề di chuyển, vẫn luôn lệch về phía Bắc không nhúc nhích.
Mục Xuyên dùng một loại bộ pháp kỳ lạ di chuyển trong rừng Ám Dạ, đom đóm bay lượn và những thực vật phát ra ánh huỳnh quang nhàn nhạt cũng không hắt ra bóng của hắn, một con sóc ôm hạt dẻ ở trên cây đang quan sát bốn phía, cuối cùng nó chậm rãi bình tĩnh tiếp tục gặm hạt dẻ trong ngực, không hề phát hiện Mục Xuyên đang ẩn nấp dưới bóng cây. Đồng tử màu vàng của hắn nhạy bén nhìn xuyên qua cây cối rậm rạp dưới ánh trăng, rơi lên người một con sói ở phía xa. Con sói này có một bộ lông màu bạc, hơi lười biếng nằm sấp trên đất, đôi tai nhọn dựng đứng, hai mắt nhìn như nhắm chặt nhưng thật ra vẫn còn hé ra một tí, đây là biểu hiện nó đang cảnh giác xung quanh.
Ánh mắt Mục Xuyên xoay một cái, bên cạnh khối đá nham thạch Ngân Lang đang nằm có một gốc cỏ nhỏ màu xanh nhạt, phiến lá lay động nhẹ nhàng theo làn gió, tản ra ánh sáng nhàn nhạt như vầng trăng sáng. Cỏ Nguyệt Quang rất có lực hấp dẫn đối với Ngân Lang, có thể giúp Ngân Lang hấp thụ ánh trăng để tu luyện, cho nên bình thường bên cạnh cỏ Nguyệt Quang trưởng thành sẽ có một con Ngân Lang canh giữ.
Mục Xuyên hơi cong người lên, chậm rãi đến gần Ngân Lang. Lúc cách nó khoảng năm sáu mét, Mục Xuyên bị phát hiện. Ngân Lang ngồi lên, đồng tử màu vàng của dã thú nhìn chằm chằm tinh linh tóc bạc, nhe răng lộ ra răng nanh dữ tợn. Tính cảnh giác của Ngân Lang rất cao, Mục Xuyên mới level , lại chưa học xong kỹ năng tiềm hành chờ ẩn thân, bị phát hiện cũng không ngoài ý muốn.
Răng nanh và móng vuốt của Ngân Lang cực kỳ sắc bén cứng cáp, tốc độ lại nhanh, với thân thể nhỏ bé hiện tại của Mục Xuyên căn bản là không đánh được hai lần, trang bị trắng và chuỷ thủ trong tay lại không đủ để tạo thương tổn cho nó, liều mạng là một lựa chọn cực kỳ không khôn ngoan.
Đồng tử màu vàng sáng của Mục Xuyên hơi chuyển, lại lui về ẩn nấp trong rừng. Ngân Lang thong thả đi vài bước theo phương hướng Mục Xuyên biến mất, cảnh giác quan sát bốn phía hồi lâu, mới chậm rãi nằm xuống lần nữa. Mục Xuyên không rời đi, hắn lượn quanh một vòng, chậm rãi đến gần cỏ Nguyệt Quang. Bởi vì động tác vừa rồi của Mục Xuyên, khoảng cách của nó với cỏ Nguyệt Quang lại khá xa nên Ngân Lang không phát hiện Mục Xuyên đang đến gần.
Cuối cùng, Mục Xuyên ẩn nấp đến dưới mặt đá có cỏ Nguyệt Quang, hắn nhảy lên một cái, hiện ra thân người, vươn tay giả bộ muốn hái cỏ Nguyệt Quang. Ngân Lang lập tức bị chọc giận, gầm nhẹ một tiếng rồi đánh về phía Mục Xuyên đang đứng trên nham thạch.
Nhưng nó không nghĩ tới Mục Xuyên hái cỏ Nguyệt Quang chỉ là động tác giả! Tinh linh tóc bạc đột nhiên duỗi tay đánh lên nham thạch ở trên, sắc bén lộn ngược ra sau móng vuốt của Ngân Lang, dùng lực quán tính vô cùng lớn hung hăng giẫm lên lưng sói!
“Ngaooo…” Ngân Lang phát ra tiếng kêu đau thảm thiết.
Có câu đầu cứng như đồng thiết eo mềm như đậu hũ, nhược điểm của hầu hết loài sói đều là eo. Mục Xuyên nhảy ra sau lưng Ngân lang rồi trực tiếp giẫm mạnh lên eo, đạp Ngân Lang nằm rạp trên đất, suýt chút nữa giẫm nó bị liệt. Ngân Lang giãy dụa đứng lên, xông về hướng Mục Xuyên. Nhưng Ngân Lang suýt bị phế eo không phải đối thủ của Mục Xuyên, rất nhanh nó bị hắn dùng chuỷ thủ đâm vào mắt và mũi, giãy dụa vài cái rồi ngã xuống.
Chè: hết rồi đừng nhìn:)) ban đầu tui tưởng tui cop cop raw thiếu, hoá ra không phải, tác giả cắt ngang xương vậy đó.