Edit: Thiên Hạ Đại Nhân
Trải qua mấy ngày luyện đan và bán đan, kim tệ trong tay Lăng Kỳ Tuyết đã đạt năm mươi vạn, số lượng thẻ vàng lấy tốc độ tên lửa tăng lên, trong này còn không bao gồm nàng trả Lâm Vĩnh Cửu mười vạn, với thẻ vàng trên trăm vạn kim tệ định đưa cho Đông Phương Linh Thiên, xem như là bồi thường cho lầu các sụp đổ của hắn.
Ngồi ở trên xích đu tiểu viện, nhìn vì sao mênh mông, Lăng Kỳ Tuyết không khỏi cảm thán ở chỗ này kiếm tiền có phải dễ dàng hơn ở thế kỷ !
Buổi trưa hôm nay nàng đến phòng đấu giá của Nam Cung Ngọc nhìn, là một kiểu phòng đấu giá nhỏ, mặc dù vật phẩm bán đấu giá bên trong không cao cấp như hoàng thất, nhưng mà cũng là một vài thứ khó gặp trên thị trường, giá tiền tầm trung. Cái thế giới này chỗ nào cũng có nhiều cường hào như vậy, cái phòng đấu giá này vừa đúng thỏa mãn một chút nhu cầu chất lượng khách hàng thường tiêu dùng, buôn bán cũng là như mặt trời ban trưa.
Chỉ là, tên của phòng đấu giá khiến Lăng Kỳ Tuyết có chút xin tha cho kẻ bất tài, gọi là phòng đấu giá Như Ngọc, có một kiểu như tát vào mặt!
Phương diện bảo vệ an toàn, Nam Cung Ngọc mời cao thủ cấp bậc Nguyên Vương đến trấn giữ, cũng không ai dám náo ở đây, dĩ nhiên, ngoại trừ hoàng thất nào đó.
Chia thành chín năm phần trăm thật sự hấp dẫn người, tiền nhiều ai sẽ nghi ngờ, Lăng Kỳ Tuyết định luyện chế Thuần Nguyên Đan bỏ vào bên trong đi bán đấu giá, buổi chiều trở lại nàng vội vã đến hiệu dược Lâm La mua dược liệu, trở lại luyện chế ba canh giờ, rốt cuộc luyện chế ra mười viên Thuần Nguyên Đan.
Mỗi người tu luyện công pháp khác nhau, tu luyện ra nguyên khí độ tinh khiết cũng khác nhau, có người nguyên khí rất thuần khiết, nhưng có người tu luyện ra nguyên khí thì có rất nhiều tạp chất, tạp chất nhiều sẽ ảnh hưởng đến uy lực của nguyên lực, lực chiến đấu của hai người ngang nhau, nguyên khí thuần khiết tuyệt đối chiếm ưu thế hơn.
Thuần Nguyên Đan là bài thuốc bí truyền trong《 cổ y ngàn phương 》, là một loại đan dược có thể lọc nguyên khí, nguyên khí tạp chất nhiều người có thể lọc khoảng mười phần trăm, bản thân người có nguyên khí có độ tinh khiết cao, có thể tăng lên một chút, nhưng mà ở ba phần trăm trở lên.
Lúc đầu Lăng Kỳ Tuyết đoán, một viên Thuần Nguyên Đan của nàng đoán chừng có thể mang đến cho nàng mười vạn thu nhập.
Mười viên chính là trăm vạn, một buổi chiều nỗ lực thu nhập, cũng coi như là thu nhập ổn định rồi.
. . . . . .
Ngày tiếp theo, Lăng Kỳ Tuyết luyện chế xong mười viên Thuần Nguyên Đan giao cho Nam Cung Ngọc, để cho hắn bắt đầu bắt tay chuẩn bị công việc bán đấu giá, nàng định trước khi tiến vào Ma Vân rừng rậm sẽ kiếm một khoản lớn, mua đầy đủ vật phẩm, phòng bị trước sẽ tránh được hoạ.
Nam Cung Ngọc há to miệng, Thuần Nguyên Đan là đan dược hắn chưa bao giờ nghe thấy, cũng có rất nhiều người cố gắng lọc nguyên khí của mình, cũng không thiếu luyện đan sư dốc hết tâm lực nghiên cứu có thể lọc nguyên khí của đan dược, chỉ là cho tới nay, Hoằng Diệc đại lục không còn có luyện đan sư chế tạo ra sản phẩm giống dạng như vậy.
Có thể tưởng tượng vừa cho Thuần Nguyên Đan ra, sẽ nhấc lên một trận gió bão, Nam Cung Ngọc thậm chí mơ hồ cảm thấy, phòng đấu giá Như Ngọc hắn sẽ lấy được một lần cơ hội thành danh trước nay chưa từng có.
Hắn không sợ danh tiếng áp đảo phòng đấu giá hoàng thất, cái thế giới này cường giả vi tôn, nếu như phòng đấu giá Như Ngọc có thể cung cấp tài nguyên nghịch thiên như thế, người trong hoàng thất muốn tìm phiền toái còn phải xem những cường giả cần mua kia liệu có đồng ý.
Đây cũng là nguyên nhân cho tới nay, phòng đấu giá hoàng thất có thể đứng đầu ở Nam Lăng quốc, vật phẩm bọn họ bán đấu giá là cường giả Nam Lâm quốc cần đứng đầu, nhận được cường giả che chở tự nhiên cũng là đứng đầu.
Vừa nghĩ tới phòng đấu giá Như Ngọc sẽ có thể được thay thế phòng đấu giá hoàng thất trở thành phòng đấu giá lớn nhất Nam Lăng quốc, mắt của Nam Cung Ngọc nhìn về phía Lăng Kỳ Tuyết tỏa ra bong bóng, kinh ngạc, ngưỡng mộ thậm chí là sùng bái.
Thật lâu mới từ từ hoàn hồn, nói: "Ta lập tức đi chuẩn bị tạo tình thế bán đấu giá Thuần Nguyên Đan!"
"Đợi một chút...!" Lăng Kỳ Tuyết gọi hắn lại: "Giúp ta lưu ý trường kiếm thuận mắt!"
Sau khi đến thế giới này, Lăng Kỳ Tuyết vẫn không có vũ khí sử dụng, không phải là không muốn, mà là kiếp trước nàng sử dụng là một thanh trường kiếm huyền thiết, tên đơn giản là Tuyết, nó sắc bén có thể cắt đứt lông và chém sắt như chém bùn.
Đến nơi này, kiếm cấp thấp nàng nhìn rất chướng mắt, lại chậm chạp không phân cho mình một thanh trường kiếm.
Chẳng mấy chốc sẽ tiến vào Ma Vân rừng rậm rèn luyện, trong tay phải có một vũ khí sắc bén, chuẩn bị bất cứ tình huống nào, Lăng Kỳ Tuyết đành phải hạ thấp yêu cầu.
Nam Cung Ngọc là một người thông minh, một chút đã hiểu: "Ngày mai ta đưa toàn bộ trường kiếm đến đây cho đại tiểu thư lựa chọn!"
Lăng Kỳ Tuyết nở nụ cười hài lòng, ánh mắt nàng nhìn người luôn không tệ, trừ Lăng Kỳ Liên và nam nhân cặn bã kia!
Dĩ nhiên, đời này nàng sẽ càng cẩn thận hơn, sẽ không dẫm lên vết xe đổ.
. . . . . .
Ba ngày tạo ra xu thế cho Thuần Nguyên Đan xong, mỗi sáng sớm Lăng Kỳ Tuyết đều ở hiệu dược Lâm La luyện đan, một số là cung cấp Phục Nguyên Đan và Thăng Nguyên Đan cho hiệu dược, một số còn lại là Phục Nguyên Đan còn có Thanh Minh Đan cho mình dùng, với một loại Bạo Nguyên Đan có thể trong nháy mắt tăng thực lực lên hai cấp bậc.
Bạo Nguyên Đan ở cấp bậc Nguyên Vương trở xuống đều hữu hiệu, nhưng mà sau khi sử dụng Bạo Nguyên Đan, tu luyện giả sẽ gặp phải cắn trả, toàn thân có một canh giờ thong thả, nếu như sử dụng Bạo Nguyên Đan không thể kịp thời đánh chết kẻ địch, như vậy xui xẻo chính là mình.
Lăng Kỳ Tuyết luyện chế Bạo Nguyên Đan cũng là phòng bị bất cứ tình huống nào, không đến bước ngoặt cuối cùng tuyệt đối sẽ không sử dụng.
Trừ những đan dược này ra, Lăng Kỳ Tuyết vẫn luyện chế rất nhiều độc dược, trong đó có Tiêu Nguyên Tán nàng vì vậy mà bỏ mình.
Tiêu Nguyên Tán có thể làm nguyên khí trong cơ thể tu luyện giả tiêu biến thành vô hình, khiến cho tu luyện giả không thể sử dụng nguyên lực, từ đó đạt đến hiệu quả một chiêu đánh chết.
Có thể nói, cách điều chế loại độc phấn này là Lăng Kỳ Tuyết dùng tính mạng đổi lấy giá cao, Mục Tề hạ độc với nàng, lúc hấp hối sắp chết nàng cảm nhận được tất cả thành phần độc dược bị trúng, mới có thể ở đây phối trí ra độc dược Tiêu Nguyên Tán, Tiêu Nguyên Tán là nàng tự mình nghĩ ra tên.
Cũng như vậy, độc dược không có hiệu quả với cấp bậc Nguyên Vương trở lên, trừ phi cấp bậc luyện đan sư của nàng có thể tiến thêm một bước, có thực lực luyện chế ra cách chế bột thuốc càng thêm phức tạp.
Nhưng mà trước mắt, những độc dược này đủ để Lăng Kỳ Tuyết đối phó với một ít nguy hiểm ẩn bên trong.
. . . . . .
Gió ôn hòa và ánh nắng mặt trời ấm áp, vạn dặm không có bóng mây.
Ba ngày sau, phòng đấu giá Như Ngọc chính thức bắt đầu bán đấu giá Thuần Nguyên Đan.
Lúc đầu vừa nghe có Thuần Nguyên Đan loại đan dược nghịch thiên này ra đời, rất nhiều cường giả đang khổ sở không thể lọc nguyên khí nhận được tin tức, đâu nào chịu bỏ qua, đi đến loạn xạ, lại thêm ba ngày Nam Cung Ngọc từng tuyên truyền, hiện trường khai mạc Thuần Nguyên Đan không còn chỗ ngồi, người người cũng trông mong ngóng chờ, hy vọng buổi đấu giá chính thức bắt đầu.
Nam Cung Ngọc đưa Thuần Nguyên Đan để đến phút cuối cùng, sau khi đấu giá sư văng nước miếng đấu giá vài vật phẩm, rốt cuộc cũng đến lượt Thuần Nguyên Đan ra sân.
"Các vị khách quý, tiếp theo chúng ta sẽ bán đấu giá vật quý nhất kể từ khi thành lập tới nay, tin tưởng mấy ngày nay mọi người cũng đã nghe thấy, phòng đấu giá ta lấy được một vị. . . . . ."
"Đừng nói nhiều như vậy, trực tiếp ra giá đi!"
Phòng đấu giá còn muốn tô đậm không khí bằng một bài nói hoa lệ và phong phú, đã bị người tính tình nóng nảy cắt đứt.
Còn phải nói gì nữa sao?
Trong đó phần lớn người chạy đến là vì Thuần Nguyên Đan.