Dẫn đầu là một người đàn ông trung niên mặc áo dài trắng, gương mặt chữ quốc, ngũ quan rõ ràng, quanh người lộ ra một cỗ uy áp vô hình. Diệp Phàm nhíu mày nhìn người mới tới. Người đàn ông này thu hết khí tức vào bên trong, có một loại cảm giác như không phô trương nhưng lại vô cùng mạnh mẽ! Có thể đạt tới trình độ này, chứng minh thực lực của đối phương rất cao! “Ông là ai?” “Người đứng đầu Thiên Tông – Tả Thiên Đường!” Người đàn ông trực tiếp xưng tên. Sau khi người đàn ông tự giới thiệu, sắc mặt của quốc chủ Long Quốc, Long Chiến Thiên vội vàng chạy tới, Phàn Long và các sư phụ của Diệp Phàm đều thay đổi, ai thấy đều lộ ra biểu cảm ngạc nhiên. “Thiên Tông?” Ánh mắt Diệp Phàm lộ ra vẻ nghi hoặc. Lúc này Long Ngạo lên nói: “Thiên Tông chính là tông môn Ẩn Thế Thiên cấp, cũng là một trong mười tông môn Ẩn Thế!” “Ẩn Thế Thập Tông?” Ánh mắt Diệp Phàm lóe lên. “Ẩn Thế Thập Tông là mười tông môn cường đại nhất trong tông môn Thiên Cấp!” Long Ngạo nói. “Tả tông chủ, không biết hôm nay ông tới đây có chuyện gì?” Quốc chủ Long Quốc nhìn vị tông chủ Thiên Tông nói. “Quốc chủ, hôm nay bản tông chủ đến đây không muốn đối địch với Long Quốc, mà tới đây vì hắn!” Tả Thiên Đường chỉ vào Diệp Phàm lạnh lùng nói. Lúc này ánh mắt quốc chủ lóe lên, biểu cảm trên gương mặt không ngừng thay đổi. “Ông muốn làm gì?” Diệp Phàm lạnh giọng nhìn Tả Thiên Đường. “Yên tâm, bản tông chủ sẽ không thương tổn cậu, hôm nay ta chỉ cần một thứ của cậu.” Tả Thiên Đường lên tiếng. “Thứ gì?” Diệp Phàm nhìn chằm chằm đối phương. “Cha của cậu Diệp Thiên Long đã giao cho cậu một món bảo vật!” Tả Thiên Đường nói thẳng. “Bảo vật mà cha tôi đưa cho tôi?” Diệp Phàm sửng sốt, không biết đối phương có ý gì. “Giao món bảo vật kia ra đây, bản tông chủ có thể tha cho cậu một mạng!” Tả Thiên Đường uy nghiêm quát. “Tôi không biết bảo vật gì cả!” Diệp Phàm bĩu môi, lạnh lùng nói. “Cậu là con trai duy nhất của Diệp Thiên Long, bây giờ ông ta đã không còn, bảo vật của ông ta chắc chắn nằm trong tay cậu!” “Giao nó ra đây, đừng ép bản tông chủ phải ra tay!” Tả Thiên Đường lạnh lùng nhìn Diệp Phàm. “Ngay trước mặt chúng tôi lại muốn ra tay với thằng bé, ông xem chúng tôi như không tồn tại à?” Lúc này, Tiêu Thiên Sách nhìn Tả Thiên Đường với vẻ mặt lạnh như băng. “Ai dám động đến Tiểu Phàm, kẻ đó phải chết!” Tu La cầm huyết kiếm trong tay, vẻ mặt đằng đằng sát khí. “Tôi thấy người này hẳn là chưa bị đập bao giờ, chi bằng để ông ta biết sự lợi hại của chúng ta đi!”