Bốn người này và hai anh em Đại Hổ, Nhị Hổ chiến đấu dữ dội! Lúc này, Lý Kiến đi tới trước mặt Diệp Phàm: "Cậu triệu tập người của điện Long Vương đúng không? Không ngờ cậu lại có thể điều động người của điện Long Vương tại phân điện quận Giang Nam. Rốt cuộc và điện Long Vương có quan hệ gì?" Tô Lâm cũng kinh ngạc nhìn Diệp Phàm. Ông ta chỉ biết thân phận của Diệp Phàm không đơn giản, nhưng không ngờ đối phương lại có quan hệ mật thiết với điện Long Vương như vậy. Chỉ có lãnh đạo cấp cao của điện Long Vương mới có thể điều động người của điện Long Vương ở phân điện một quận! "Ông đoán xem?" Diệp Phàm cười khẽ. Lý Kiến nhìn chằm chằm Diệp Phàm, ánh mắt không ngừng lóe sáng. Tên này vô cùng bí ẩn, không thể nhìn thấu. Thậm chí bộ phận tình báo của sở tuần tra cũng không tra được bất kỳ thông tin gì về đối phương. Người này không chỉ có thực lực mạnh mẽ, mà còn quen Quân Đao của căn cứ Chiến Bộ, thậm chí còn có quan hệ mờ ám với Bách Hoa Lâu và điện Long Vương. Rốt cuộc hắn là ai? Lý Kiến có một dấu hỏi chấm to đùng về Diệp Phàm. "Bất kể cậu có thân phận gì, bây giờ cậu hãy bảo họ dừng tay ngay lập tức. Nếu tiếp tục chém giết thì nơi này sẽ trở thành nghĩa địa đấy!" Lý Kiến quát Diệp Phàm. "Bọn họ muốn giết tôi mà, không liên quan gì đến tôi hết." Diệp Phàm bĩu môi, bày ra vẻ mặt vô tội. Bộp! Đột nhiên Khương Uyên bị Hạng Thiên Kình đánh bay, ngã xuống đất hộc máu. Hạng Thiên Kình cầm thanh trường đao dày rộng, thẳng tay chém về phía Khương Uyên. Khi Khương Uyên cho rằng mình sẽ chết dưới lưỡi đao này, hai ngón tay thình lình xuất hiện kẹp lấy trường đao khiến nó không thể nhúc nhích. Chủ nhân của hai ngón tay này là Diệp Phàm. Hạng Thiên Kình nhìn Diệp Phàm, lạnh lùng nói: "Mày là ai?" "Chẳng phải ông tới giết tôi ư? Thế mà không biết tôi là ai!" Diệp Phàm cười gằn. "Diệp Phàm!" "Mày giết con trai tao?" Hạng Thiên Kình nhìn Diệp Phàm chòng chọc, trong mắt tràn đầy sát khí lạnh như băng "Hôm qua tôi tiễn con trai ông xuống địa ngục, hôm nay đến lượt ông!" Diệp Phàm hờ hững cất lời. Rắc. Hắn nói xong, hai ngón tay vặn mạnh. Thanh trường đao dày rộng của Hạng Thiên Kình bị hai ngón tay của Diệp Phàm vặn gãy. Mà hai ngón tay ấy kẹp nửa lưỡi đao xẹt qua cổ của Hạng Thiên Kình. Hạng Thiên Kình đã cảm nhận được hơi thở tử vong vô cùng rõ ràng. Ông ta hét lên một tiếng, dốc toàn bộ sức lực muốn tránh khỏi một kích này của Diệp Phàm. Nhưng Diệp Phàm tấn công nhanh như chớp, không để cho Hạng Thiên Kình bất kỳ cơ hội né tránh nào. Phụt! Nháy mắt nửa lưỡi đao kẹp giữa hai ngón tay Diệp Phàm đã cắt qua cổ Hạng Thiên Kình, máu bắn tung tóe. Nửa thanh đao trong tay Hạng Thiên Kình bỗng rơi xuống đất. Hai bàn tay của ông ta bịt chặt cổ, nhưng máu tươi vẫn tuôn ra giữa kẽ tay. Ông ta mở trừng mắt nhìn Diệp Phàm. Bịch! Hạng Thiên Kình ngã ra đất, tắt thở! Đường đường là minh chủ của Bá Vương Minh, vậy mà bị Diệp Phàm giết trong một chiêu! Lúc này, Lý Kiến, Tô Lâm và người của Bá Vương Minh đều ngây ra vì kinh ngạc. Dường như không khí đã đóng băng tại khoảnh khắc này. Trong mắt mọi người đều tràn đầy vẻ khó tin. Nhất là người của Bá Vương Minh, bọn họ cảm thấy như đang nằm mơ vậy! Minh chủ của bọn họ chết rồi ư?