Thần Vương Xuống Núi, Vô Địch Thiên Hạ

chương 118 "tôi chỉ trùng hợp đi ngang qua thôi!"

Truyện Chữ
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ

"Nhớ là không được tiết lộ công thức điều chế này, hai người tự giữ đi." "Hơn nữa, chỉ được phép cho thuộc hạ đáng tin của hai người tắm!" Diệp Phàm dặn dò. Công thức điều chế này là bài thuốc bí mật độc nhất vô nhị của Tam sư phụ, có trợ giúp rất lớn trong việc tăng cường thực lực của võ giả, cực kỳ đáng quý! "Tôi hiểu rồi!" Hai người gật đầu. Sau đó, Diệp Phàm và hai người họ tách ra. Về phần Đại Hổ và Nhị Hổ, Diệp Phàm sắp xếp cho họ sống trong khu biệt thự Tử Kinh, như vậy cũng tiện cho hắn điều động bất cứ lúc nào. Mà Diệp Phàm vừa mới trở lại khu biệt thự Tử Kinh thì thấy Triệu Hữu Dung. "Cô lại tới làm gì? Lẽ nào anh trai cô lại gặp nguy hiểm?" Diệp Phàm nhìn Triệu Hữu Dung. "Anh nói linh tinh gì thế!" "Lần này tôi cố ý đến mời anh ăn cơm để báo đáp việc anh đã cứu mạng anh trai tôi lúc trước." "Không biết anh có nể mặt tôi hay không?" Triệu Hữu Dung nhìn Diệp Phàm, ánh mắt có phần căng thẳng xen lẫn chờ mong. "Đúng lúc đã tới giờ ăn, có cơm miễn phí thì tất nhiên không thể lãng phí. Đi thôi!" Diệp Phàm bĩu môi. Sau đó, Triệu Hữu Dung dẫn Diệp Phàm tới một nhà hàng khá sang trọng. "Thưa anh chị, gần đây nhà hàng chúng tôi mới đưa ra một combo tình nhân rất ngon. Anh chị có muốn nếm thử không ạ?" Nhân viên phục vụ đi tới chỗ hai người và hỏi. "Chúng tôi không phải tình nhân!" Triệu Hữu Dung lập tức lúng túng nói. "Ôi, tôi xin lỗi. Đây là thực đơn, mời anh chị xem." Nói xong nhân viên phục vụ đưa thực đơn cho Diệp Phàm và Triệu Hữu Dung. "Cô mời khách thì cô gọi món đi." Diệp Phàm hờ hững cất lời. Triệu Hữu Dung dứt khoát gọi mấy món ăn đặc sắc. Chẳng mấy chốc món ăn đã được bưng lên. Diệp Phàm và Triệu Hữu Dung bắt đầu ăn. Triệu Hữu Dung muốn nói gì đó nhưng bị cắt ngang. "Hữu Dung!" "Em từ chối đi ăn với tôi, vậy tại sao em lại dùng bữa với cậu ta?" Một giọng nói tức giận vang lên. Đội trưởng sở tuần tra Dương Mạc xuất hiện, nhìn Triệu Hữu Dung và Diệp Phàm, bất mãn chất vấn. "Dương Mạc, sao anh lại ở đây? Anh theo dõi tôi ư?" Triệu Hữu Dung nhìn Dương Mạc với vẻ mặt lạnh lùng. Mặt Dương Mạc biến sắc: "Tôi chỉ trùng hợp đi ngang qua thôi!" "Hữu Dung, lẽ nào em thích tên nhãi này?" Sau đó, anh ta lạnh lùng nhìn Diệp Phàm. "Chuyện này thì liên quan gì đến anh hả Dương Mạc?" "Tôi không muốn nhìn thấy anh nữa, mời anh đi đi." Triệu Hữu Dung lạnh lùng quát. "Nhãi ranh, tôi muốn quyết đấu với cậu!" "Tôi muốn Hữu Dung thấy rốt cuộc ai mới xứng với cô ấy!" Dương Mạc nhìn Diệp Phàm, thẳng thừng nói. "Tôi không muốn tham dự vào chuyện giữa hai người, tôi chỉ muốn yên ổn ăn cơm, đừng ép tôi ra tay. Tôi vừa mới giết người đấy, không ngại giết thêm một người nữa đâu." Diệp Phàm vừa ăn vừa nói. "Nhãi ranh, cậu tưởng tôi là đứa trẻ ba tuổi chắc? Lại còn vừa mới giết người? Cậu giết ai? Không phải chó hoang mèo hoang đấy chứ?" Giọng điệu của Dương Mạc lộ rõ sự mỉa mai và khinh thường. "Người kia là minh chủ Bá Vương Minh!" Diệp Phàm trả lời vô cùng bình tĩnh. Nét mặt của Dương Mạc và Triệu Hữu Dung lập tức cứng đờ, ánh mắt lộ vẻ kinh hãi. Minh chủ Bá Vương Minh bị Diệp Phàm giết rồi? Sao có thể chứ!

"Ha ha ha, thằng nhãi này chém gió kinh thật!"

Truyện Chữ
logoLẤY MÃ NGAY
logo
Truyện ChữTruyện Audio