Ánh mắt Khương Uyên lóe lên vẻ ngạc nhiên. “Không sai, chủ nhân của thương hội Giang Nam chính là thương hội Thiên Long, điện Long Vương các người lại dám uy hiếp thương hội Thiên Long, đúng là ngông cuồng!” “Còn các cô nữa, một lễ khai trương chi nhánh cỏn con của Đường Thị cũng dám ép toàn bộ thương hội Giang Nam tới tham gia, lá gan của mấy người cũng không nhỏ!” Hứa Thế Thần hừ lạnh với đám người Khương Uyên, Đường Sở Sở. Lão đại nhà họ Minh, họ Cảnh, người nhà họ Vương sau khi nghe thấy cái tên thương hội Thiên Long, vẻ mặt của tất cả bọn họ đều thay đổi. “Thế thì sao?” Diệp Phàm liếc mắt nhìn người này, hắn hờ hững nói. “Con người tôi từ xưa đến nay luôn rất độ lượng, tôi có thể cho các người một cơ hội!” Hứa Thế Thần nhìn về phía Đường Sở Sở và Diệp Phàm, hắn ta kiêu ngạo nói. “Cơ hội gì?” Đường Sở Sở tò mò. “Đường Thị lập tức gia nhập thương hội Thiên Long, do thương hội Thiên Long phụ trách quản lý, đương nhiên các người vẫn có thể tiếp tục sử dụng cái tên Đường thị, nhưng mọi thứ về phụ trách, phát triển đều phải nghe theo sắp xếp của thương hội Thiên Long!” Hứa Thế Thần trực tiếp nói. Soạt! Nghe hắn ta nói vậy, vẻ mặt Đường Sở Sở cực kỳ khó coi. Vậy khác nào cướp cả Đường Thị? “Xin lỗi, tôi không đồng ý!” Đường Sở Sở đáp. Đường Thị là tâm huyết của nhà họ Đường, cũng là công sức của cô. Cô tuyệt đối không cho phép một ai cướp đi Đường Thị! “Không đồng ý!” “Cô cảm thấy mình có tư cách không đồng ý?” “Đây là cơ hội cuối cùng tôi cho Đường Thị, nếu cô không đồng ý, vậy thì ngày mai Đường Thị sẽ hoàn toàn biến mất khỏi Long Quốc!” Hứa Thế Thần cao ngạo nói. “Đường Sở Sở, chỉ bằng một Đường Thị cỏn con cũng dám từ chối thương hội Thiên Long, tôi thấy cô cũng thật không biết lượng sức!” Từ Uy khinh thường nhìn Đường Sở Sở. “Thương hội Thiên Long mấy người làm vậy cũng thật quá đáng!” Lúc này, lão đại nhà họ Minh – Minh Hách đi tới, trầm giọng nói. “Ông là ai?” Hứa Thế Thần nhìn qua Minh Hách. “Con trưởng của nhà họ Minh ở Đế Đô – Minh Hách!” Minh Hách đáp. “Hóa ra là Minh đại nhân!” “Sao nào? Minh lão đại không ở Đế Đô, sao lại chạy tới nơi này? Còn đi nói giúp một công ty tiểu tốt!” Hứa Thế Thần nhìn Minh Hách, đối mặt với vị quan tứ phẩm, con trưởng nhà quyền thế ở Đế Đô nhưng hắn ta cũng không có ý kính trọng. “Tôi và Chủ tịch Đường là bạn bè, nên đương nhiên không thể nhìn các cậu bắt nạt người khác như vậy được!” “Mặc dù thương hội Thiên Long cường thế, nhưng cũng không thể làm loạn ở Long Quốc!” “Hơn nữa tôi cũng có quen biết với mấy vị phụ trách của thương hội Thiên Long, ai phái cậu tới!” Minh Hách uy nghiêm nhìn Hứa Thế Thần. “Anh trai phái tôi tới đây!” Hứa Thế Thần đáp. “Anh cậu tên gì? Tôi cũng muốn hỏi xem ai cho phép hắn ta làm loạn!” Minh Hách oai phong nói. “Anh tôi tên là Hứa Thế Thiên!” Hứa Thế Thần cười khinh thường. “Hứa…Hứa Thế Thiên?”