Thần Vương Xuống Núi, Vô Địch Thiên Hạ

chương 163 "các anh muốn làm gì?"

Truyện Chữ
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ

“Tất nhiên nếu chủ tịch Đường muốn mấy mảnh đất này, thì có thể tiếp tục ra giá, không cần để ý tôi!” Sở Hà mỉm cười nhìn Đường Sở Sở. “Chủ tịch Đường, cô còn muốn ra giá tiếp không?” Người phụ trách bán đấu giá kia nhìn Đường Sở Sở. “Sáu tỉ!” Ánh mắt Đường Sở Sở lấp lóe, nói. “Mười tỉ!” Mắt Sở Hà không chớp một cái đã nói thẳng. Ui!!! Nghe thấy cái giá này, toàn bộ Tổng giám đốc những công ty có mặt đều hít ngược khí lạnh. Ba mảnh đất ở ngoại ô vậy mà ra giá mười tỉ, đây là điên rồi sao? Cho dù ba mảnh đất này xây hết thành nhà đi bán, cũng không đáng giá này nhỉ? Nghe thấy đối phương hô ra cái giá mười tỉ, lông mày Đường Sở Sở cau lại, nói: “Sở công tử quả nhiên hào phóng, nếu đã như vậy, ba mảnh đất này thuộc về Sở công tử rồi!” “Tiểu Tiểu, chúng ta đi!” Đường Sở Sở trực tiếp dẫn Tôn Tiểu Tiểu rời đi. Sở Hà nhìn bóng lưng của Đường Sở Sở, trong mắt anh ta lấp lóe ánh sáng, nói: “Quả nhiên là một người đẹp thiên tư tuyệt sắc, chẳng trách vị kia lại thích!” Ở bên khác, Tôn Tiểu Tiểu nhìn Đường Sở Sở, nói: “Chủ tịch, tên kia ở đâu nhảy ra, lại ra giá cao như vậy, tiếp theo chúng ta phải làm thế nào?” “Không có ba mảnh đất kia, công xưởng mới của chúng ta càng khó xây dựng rồi, sợ rằng sẽ ảnh hưởng đến thời gian đưa ra thị trường của kem trị sẹo!” Đường Sở Sở nói: “Cô phái người đi điều tra thân phận của người kia, sau đó mau chóng tìm lại mảnh đất mới!” “Vâng, chủ tịch!” Tôn Tiểu Tiểu gật đầu. Bên Diệp Phàm, bọn họ đã ngồi lên máy bay bay đến quận Hoài Giang. Vì hành trình của quận Hoài Giang cách xa quận Giang Nam, cho nên Diệp Phàm không lái xe, mà chọn đi máy bay. Đây cũng là lần đầu tiên hắn đi máy bay. “Không được cử động, cướp đây!” Đúng lúc máy bay vừa cất cánh không lâu, đột nhiên có một tiếng quát lạnh băng truyền ra từ trong khoang máy bay. "Không được nhúc nhích, cướp đây!" Ngay lúc Diệp Phàm chuẩn bị nghỉ ngơi, đợi máy bay đến quận Hoài Giang thì đột nhiên, mọt tiếng quát lạnh lẽo vang lên. Một đám đàn ông bịt mặt cầm súng lao thẳng vào khoang máy bay. A a a!!! Ngay lập tức, từ khoang máy bay truyền đến vài tiếng thét chói tai. Các hành khác xôn xao hoảng hốt, mặt mày ai nấy đều trắng bệch, la hét ầm ĩ. "Tất cả im lặng, ngồi yên tại vị trí, không được phép lộn xộn." "Ai dám nhúc nhích, giết!" Gã bịt mặt cầm đầu cầm súng gầm lên. Thoáng chốc, những hành khách trong khoang máy bay đều sợ đến mức không dám thốt ra một tiếng. Đám giặc cướp kia đi thẳng về phía Diệp Phàm. "Cô Tô, mời đi với chúng tôi!" Bọn chúng đi tới gần Diệp Phàm, nói với cô gái đeo kính đen, đội nón che nắng, mặc quần áo kín mít ngồi bên trong. "Các anh muốn làm gì?" Ngồi phía sau cô gái kia là một người phụ nữ chừng ba mươi tuổi mặc vest, sắc mặt bà ấy thay đổi, đứng lên, hỏi toán cướp.

Truyện Chữ
logoLẤY MÃ NGAY
logo
Truyện ChữTruyện Audio