Thần Vương Xuống Núi, Vô Địch Thiên Hạ

chương 187 thuật sĩ, cũng là một loại võ giả.

Truyện Chữ
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ

“Ông chính là Kim thiên sư?” Diệp Phàm nhìn người đàn ông, lên tiếng. “Cậu chính là Diệp Phàm đó sao?” “Tên nhóc này, bổn thiên sư đúng là đã quá khinh thường cậu rồi, nhiều người như vậy cũng không giết được cậu!” Kim thiên sư nhìn Diệp Phàm, nói. “Chỉ dựa vào đám phế vật kia cũng muốn giết tôi, ông cũng quá ngây thơ rồi.” Diệp Phàm khinh thường nói. “Không sao, bọn họ không giết được cậu, hôm nay bổn thiên sư tiễn cậu một đoạn!” Kim thiên sư nhìn Diệp Phàm, cười lạnh lùng, hai mắt lóe lên ánh sáng quỷ dị. Ngay sau đó, Kim thiên sư vung tay lên, lao về phía Diệp Phàm với tốc độ cực nhanh. Mà gã vừa ra tay, sức mạnh bộc phát ra lên đến cực điểm! “Cẩn thận, thiếu quân chủ!” Mộ Bạch và Đồ Phu biến sắc, đồng loạt kêu lên với Diệp Phàm. Ầm!!! Diệp Phàm nhìn Kim thiên sư lao đến, ngược lại vô cùng bình tĩnh, tung ra một chưởng về phía Kim thiên sư. Cùng với một tiếng nổ, Kim thiên sư trực tiếp bay ra ngoài, nặng nề ngã trên đất hộc máu. Lúc này, Mộ Bạch, Đồ Phu, Bách Hợp cùng với Cung Kiếm và Lâm Hải vừa mới tới đều hít một ngụm khí lạnh, kinh ngạc đến ngây người. Kim thiên sư xưng bá cả quận Hoài Giang không có đối thủ vậy mà lại bị Diệp Phàm một chiêu hạ rồi? Không phải đang nằm mơ đó chứ? Lúc này, Lâm Hải và Cung Kiếm thậm chí nghi ngờ vị kia có phải là Kim thiên sư thật hay không! Nhưng trước kia bọn họ đã từng gặp Kim thiên sư, xác định đối phương thật sự chính là Kim thiên sư! Nhưng kết quả này bọn họ ngàn vạn lần không ngờ được! Cho dù đoán Kim thiên sư có thể sẽ thua, nhưng cũng là thua dưới tay Thiên Sách Vệ và Mộ Bạch, lại không ngờ đối phương bị thiếu quân chủ của quân Thiên Sách hạ gục trong một chiêu! Điều này khiến người ta không dám tin! Khụ khụ khụ!!! Kim thiên sư nằm trên đất hộc máu, ho khan, hai mắt mở to, không dám tin nhìn Diệp Phàm. “Đây là thực lực của ông sao?” “Chỉ có vậy còn dám tự xưng thiên sư? Ai cho ông dũng khí đó vậy?” Diệp Phàm đi về phía Kim thiên sư, khinh thường nói. “Tiểu tử, xem ra bổn thiên sư thật sự đã xem thường cậu rồi!” “Nhưng dù thế nào hôm nay cậu cũng phải chết!” Kim thiên sư đứng dậy, hai mắt dán chặt vào Diệp Phàm. Gã niệm chú, hai tay đột nhiên vung lên. Giây tiếp theo, trong lòng bàn tay Kim thiên sư bốc lên một ngọn lửa, tản ra khí cực nóng. Đám người Mộ Bạch thấy cảnh tượng này, đều sửng sốt. “Đây là chiêu thức gì vậy?” Cung Kiếm kinh ngạc nói. “Đây chẳng lẽ là...” Lâm Hải nhìn thấy cảnh tượng này, đột nhiên nghĩ tới gì đó, kinh ngạc nói. “Thuật pháp?” “Hóa ra là thuật sĩ, chẳng trách lại tự xưng thiên sư!” Diệp Phàm thấy chiêu này của Kim thiên sư, cười lạnh một tiếng. Thuật sĩ, cũng là một loại võ giả. Nhưng khác với chiêu thức luyện tâm pháp của võ giả, thuật sĩ có thần lực mạnh mẽ, có thể điều khiển sức mạnh tự nhiên trong trời đất, tạo thành thuật pháp, tiến hành công kích, giống như Mao Sơn đạo sĩ trên phim truyền hình vậy! Đó chính là thuật sĩ! Nhưng muốn trở thành thuật sĩ cực kỳ khó khăn, trong số trăm ngàn võ giả cũng chưa chắc sinh ra một vị thuật sĩ! Nhưng một khi trở thành thuật sĩ, sẽ có được sức mạnh cực kỳ đáng sợ. Nhưng thuật sĩ rất hiếm thấy, bởi vậy không bao nhiêu người biết được sự tồn tại của thuật sĩ. Cho nên thuật sĩ thường bởi vì có thuật pháp thần bí, sẽ được người ngoài ca tụng là thiên sư, cực kỳ tôn kính!

Truyện Chữ
logoLẤY MÃ NGAY
logo
Truyện ChữTruyện Audio