"Chúng tôi không cần thể diện chắc!" "Đi nào!" Triệu Hữu Dung dứt khoát tiến lên kéo tay Diệp Phàm đi ra ngoài. Diệp Phàm đang định từ chối thì cánh tay đụng phải một nơi mềm mại, khiến hắn nhất thời không nỡ từ chối!" Trong một nhà hàng. Diệp Phàm, Triệu Hữu Dung, Khương Vân Hi ngồi một bàn. Một nam hai nữ, tổ hợp này khiến phái nam có mặt trong nhà hàng lộ vẻ hâm mộ và ghen tỵ. "Cô tìm tôi có chuyện gì thế?" Diệp Phàm hỏi Triệu Hữu Dung. "Tôi nhận được tin sở trưởng sở tuần tra Hắc Kiếm sắp tới Thiên Hải!" Triệu Hữu Dung trả lời. "Sở trưởng sở tuần tra Hắc Kiếm là ai?" Diệp Phàm tò mò. "Ông ta là một trong năm người phụ trách sở tuần tra, Dương Mạc là đệ tử của ông ta." "Lần này ông ta tới, tôi sợ Dương Mạc sẽ gây bất lợi cho anh nên có lòng nhắc nhở anh." Triệu Hữu Dung nói với Diệp Phàm. "Ồ, nếu hai thầy trò bọn họ muốn tìm chết thì tôi sẽ tiễn bọn họ một đoạn đường!" Diệp Phàm hờ hững nói. "Cái tên này lúc này cũng bạo lực như thế!" "không biết tại sao chủ tịch xinh đẹp Đường Sở Sở lại thích anh nữa!" Triệu Hữu Dung lẩm bẩm. "Diệp thần y có bạn gái rồi ư?" Lúc này, Khương Vân Hi kinh ngạc nhìn Diệp Phàm. "Đúng vậy. Sao thế? Cô muốn làm bạn gái của tôi à?" Diệp Phàm liếc nhìn Khương Vân Hi. "Không phải, Diệp thần y hiểu lầm rồi." Khương Vân Hi đỏ mặt, cuống quít lắc đầu. "Ôi tiếc ghê, nếu cô làm bạn gái của tôi thì tôi có thể dạy y thuật cho cô!" "Xem ra chúng ta thật sự không có duyên!" Diệp Phàm cảm thán. Hả? Nghe Diệp Phàm nói vậy, Khương Vân Hi sững sờ. "Cái tên này to gan thật, ngay cả Khương tiểu thư mà anh cũng dám đùa giỡn. Anh có biết Khương tiểu thư có thân phận gì không?" Triệu Hữu Dung lườm Diệp Phàm. "Vân Hi!" Lúc này, một giọng nói vang lên. Một nhóm người xuất hiện trong nhà hàng. Người dẫn đầu là một thanh niên mặc vest trắng, ngoại hình anh tuấn, toát ra khí chất cao quý. Anh ta nhìn thấy Khương Vân Hi liền đi thẳng tới. Người này chính là u Dương Mục, đại thiếu gia nhà u Dương. " u Dương Mục, sao anh lại ở đây?" Khương Vân Hi nhìn u Dương Mục, trong mắt lộ rõ vẻ kinh ngạc. "Vân Hi, anh nghe nói em đến Thiên Hải nên vội vàng theo tới, không ngờ tình cờ gặp được em, thật trùng hợp!"
u Dương Mục mỉm cười nói với Khương Vân Hi.