Còn nhóm Triệu Thiên Lâm và nhóm Tào Giang thì đi vào khu biệt thự. Khi bọn họ trông thấy cảnh tượng như địa ngục trần gian trong khu biệt thự này, ai nấy đều giật mình. Tào Giang và rất nhiều chiến sĩ quân quận vệ nôn mửa tại chỗ. Sắc mặt của Triệu Thiên Lâm và người của Long Hồn cực kỳ khó coi. "Lẽ nào những người này đều bị bọn họ giết?" Một người đàn ông gầy gò như khỉ trong Long Hồn kinh hãi nói. Đám người Long Hồn này chính là đám người xuất hiện ở Thiên Hải lúc trước! "Nơi này đã trở thành chiến trường!" "Thật đáng sợ!" Cô gái tên Lãnh Nguyệt hoảng sợ nói. "Xem ra chúng ta đã đến muộn!" "Không ngờ gia tộc Hoàng Bộ lớn mạnh như vậy lại bị tiêu diệt!" Triệu Thiên Lâm nói với vẻ mặt phức tạp, trong lòng cũng cực kỳ sốc. Lúc này y cảm thấy mình đã đánh giá thấp sự đáng sợ của Diệp Phàm. Sự đáng sợ của người này nằm ngoài sức tưởng tượng của y. Gia tộc Hoàng Bộ truyền thừa ba trăm năm mà cũng bị Diệp Phàm tiêu diệt! Nghiêng bàn tay làm mây, úp bàn tay làm mưa. Có lẽ câu này nói về Diệp Phàm! "Đại nhân, rốt cuộc đám người kia là ai?" Lúc này Tào Giang cực kỳ chấn động khi thấy gia tộc Hoàng Bộ bị diệt. "Điều không nên biết tốt nhất là đừng biết!" "Nói chung là tuyệt đối đừng động vào bọn họ!" "Ông lập tức cho người phong tỏa nơi này, dọn dẹp hiện trường đi!" Triệu Thiên Lâm trầm giọng nói. "Vâng!" Tào Giang gật đầu! Mặc dù Tào Giang đã kịp thời phong tỏa gia tộc Hoàng Bộ, nhưng trên đời này không có bức tường nào không lọt gió. Chưa đầy nửa tiếng, tin tức gia tộc Hoàng Bộ bị diệt tộc đã truyền khắp Kim Lăng, nhanh chóng truyền tới quận Giang Bắc. Nhất thời Giang Bắc lại chấn động lần nữa! Gia tộc Hoàng Bộ là một trong ba gia tộc lớn nhất Giang Bắc, thừa ba trăm năm, căn cơ thâm hậu, không ai có thể rung chuyển. Vậy mà bây giờ gia tộc Hoàng Bộ bị người ta tiêu diệt? Ai làm? Ai có bản lĩnh lớn như vậy? Trước đó Thanh Môn triệu tập mười vạn đệ tử đi Kim Lăng, giờ lại truyền ra tin tức gia tộc Hoàng Bộ bị tiêu diệt. Điều này khiến mọi người trên khắp Giang Bắc có dự cảm Kim Lăng sắp trở trời rồi! Trong lúc tin tức gia tộc Hoàng Bộ bị tiêu diệt khiến toàn Giang Bắc chấn động, đám người Diệp Phàm đã về tới Bách Hoa Lâu ở Kim Lăng. Trong một căn phòng của Bách Hoa Lâu, Mục Kình Thiên nằm đó. Ông ta đã uống thuốc, thương tích chuyển biến tốt đẹp. "Thiếu quân chủ!" Đám người Diệp Phàm đi vào, Mục Kình Thiên lập tức ngồi dậy. "Quân đoàn trưởng Mục, tôi đã giết đại thiếu gia của Thanh Môn rồi." Diệp Phàm nói với Mục Kình Thiên. "Cảm ơn thiếu quân chủ!" "Đại ân đại đức của ngài, cả đời này Mục Kình Thiên tôi sẽ không bao giờ quên!" Mục Kình Thiên kích động nói. "Quân đoàn trưởng Mục đừng kích động. Hung thủ hại chết con gái của ông hồi trước vẫn còn một kẻ nữa, tôi đã mang gã về đây."