Dù sao thì anh ta đã cứu em hai lần, em cũng phải biết ơn báo đáp chứ! Tô Nhược Cầm bĩu môi. “Em có ý gì khác không đấy?” Hai mắt Hồ Cầm lóe lên nhìn chằm chằm Tô Nhược Tuyết. Chị Hồ, em thì có ý gì được, chị đừng suy nghĩ nhiều, chúng ta đi xuống đi! Ánh mắt Tô Nhược Tuyết mập mờ, cô mỉm cười nói. “Nhưng mà chị nghe nói Chu Doãn Nhi đã tuyên bố trong giới giải trí, ai dám trở thành người phát ngôn của tập đoàn Đường thị thì chính là kẻ địch của cô ta!” Em làm như vậy chính là đang kết thù kết oán! Hồ Cầm thản nhiên nói. “Em cũng chẳng có thiện cảm gì với cô ta, kết oán thì kết oán! Tô Nhược Tuyết không cho là đúng. Sau đó hai người trực tiếp xuống xe. “Đây là tập đoàn Đường thị sao? Rất khí thế!” Tô Nhược Tuyết xuống xe, cô tò mò nhìn tập đoàn Đường Thị ở trước mặt. “Trước kia tập đoàn Đường thị chỉ là một công ty bình thường, nhờ có đan Trú Nhan mà trở thành tập đoàn lớn, chạm tay có thể bỏng của giới kinh doanh Long Quốc!” Hồ Cầm nói. Thì ra đan Trú Nhan là do công ty bọn họ sản xuất, lúc trước em còn muốn mua thử xem! Tô Nhược Tuyết ngạc nhiên. “Ừ, bây giờ Đường thị có độ chú ý rất cao ở Long Quốc độ chú ý rất cao, nhất là cái kia đan Trú Nhan trở thành sản phẩm hot nhất. Muốn mua cũng không có hàng.” “Lần này em trở thành người phát ngôn của bọn họ, với em mà nói thì danh tiếng cũng sẽ tăng lên không ít!" Hồ Cầm thản nhiên nói. “Có thể trở thành chủ tịch của một công ty lớn như vậy, vị họ Đường kia hẳn là cũng không đơn giản!” “Không biết cô ấy và Thiên Ca ai lợi hại hơn?” Tô Nhược Tuyết tò mò nói. “Cô Sở là nữ vương trong giới kinh doanh ở Long Quốc, vị chủ tịch họ Đường này cũng chỉ có thể xem như nhân tài mới xuất hiện, không thể so sánh!” Hồ Cầm đáp. Lúc này, đoàn người của bọn họ đã tiến vào trong tập đoàn Đường Thị. “Kia không phải Tô Nhược Tuyết sao?” “Thật sự là nữ thần Tô Nhược Tuyết!” Sao cô ấy lại tới đây? Lúc này, trong tập đoàn Đường thị, đám nhân viên nhìn thấy Tô Nhược Tuyết xuất hiện thì kích động thét chói tai. Đường Sở Sở dẫn theo Tôn Tiểu Tiểu tới. “Chào cô Tô, tôi là chủ tịch của tập đoàn Đường thị Đường Sở Sở, hoan nghênh cô đã đến!” Đường Sở Sở đi tới chỗ Tô Nhược Tuyết, cô mỉm cười đưa tay ra bắt. Ánh mắt Tô Nhược Tuyết nhìn Đường Sở Sở lộ ra vẻ ngạc nhiên. “Trông cô ấy thật đẹp!” Tô Nhược Tuyết âm thầm cảm thán nói. Từ trước tới nay, cô vẫn luôn tự tin vào dung mạo và dáng người của mình.