"Chủ nhân của anh là ai?" Diệp Phàm lạnh lùng nói. "Khi nào mày chết thì tao sẽ nói cho mày biết!" Người đàn ông kia lạnh lùng quát lên, vung dao găm chém về phía Diệp Phàm. Soạt! Diệp Phàm vung tay lên, thanh đoản kiếm màu đen lập tức gác lên cổ người đàn ông này, lúc này thân thể người này bị khống chế, đành dừng lại. "Tôi không muốn nói lại lần thứ hai, trả lời vấn đề của tôi mau!" Diệp Phàm lạnh lùng nói. "Tao không nói, mày có bản lĩnh thì cứ giết tao đi!" Soạt! Người đàn ông này vừa mới nói xong, Diệp Phàm đã lập tức chém người, Ngay lập tức, người đàn ông này trợn trắng mắt nhìn Diệp Phàm rồi ngã xuống mặt đất. "Mấy người cũng không có ý định nói sao?" Ánh mắt Diệp Phàm quét về phía những người còn lại trong nhóm. Mà sau khi đám người nhìn thấy cảnh này, sắc mặt bọn họ vô cùng khó coi. "Chúng tôi không phải người của Quỷ Cốc!" Một người trong nhóm thẳng thắn nói. "Không phải người của Quỷ Cốc ư? Vậy tại sao các người lại mạo danh người của Quỷ Cốc?" Diệp Phàm cau mày, lạnh lùng nói. "Mọi chuyện đều do chủ nhân sắp xếp!" Người này cúi đầu nói. "Chủ nhân mấy người là ai?" Diệp Phàm tiếp tục hỏi. "Chúng tôi chưa từng nhìn thấy chủ nhân, càng không biết hắn tên gì, chúng tôi chỉ biết là hắn đến từ Quỷ Cốc, hình như là thiếu chủ của Quỷ Cốc gì đó, còn những chuyện khác thì chúng tôi không biết!" Giọng nói của người này run rẩy. "Thiếu chủ của Quỷ Cốc?" Nghe vậy, sắc mặt Diệp Phàm thay đổi. Thiếu chủ của Quỷ Cốc không phải hắn sao? Từ khi nào lại xuất hiện thêm một thiếu chủ Quỷ Cốc nữa thế? "Chẳng lẽ là..." Diệp Phàm đột nhiên nghĩ đến điều gì đó, ánh mắt không ngừng loé lên. "Mấy người có biết chủ nhân của mấy người ở đâu không?" Diệp Phàm tiếp tục hỏi. "Không biết, chúng tôi đều làm việc theo mệnh lệnh của người vừa rồi bị anh giết!" Người này nói. "Cút đi!" Lập tức, Diệp Phàm lạnh lùng nói.
Ngay lập tức, cả đám người bỏ chạy thẳng cẳng.