Thần Y Độc Phi

chương 252: chúng ta hồi phủ thôi

Truyện Chữ
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ

Phượng Vũ Hoành nhíu chặt mi tâm, năng lực phân biệt âm thanh của nàng cực kỳ đặc biệt, chỉ cần là âm thanh mà nàng nghe qua một lần, tuyệt đối không bao. giờ nhầm lẫn. Giống như câu “Cẩn thận” này, nàng không cần ngẩng đầu lên cũng đã biết người nói là ai.

Nhẹ nhàng rút cánh tay về, nhẹ cúi người, biểu tình trên mặt ung dung ổn định, “A Hoành tham kiến Tương vương điện hạ.”

Tam hoàng tử Huyền Thiên Dạ!

Lập tức, mọi người cùng quỳ bái lần nữa.

Huyền Thiên Dạ khẽ giơ tay, nói: “Đều đứng lên đi! Hôm nay là đại tang của Bộ Thượng thư, những lễ nghĩa này miễn hết đi.” Vừa nói, vừa nhìn về phía Phượng Vũ Hoành, “Ngươi không sao chứ?”

Phượng Vũ Hoành lắc đầu: “Đa tạ điện hạ quan tâm, không sao."

Huyền Thiên Dạ cũng không nhiều lời, nhưng chủ động đỡ Phượng Vũ Hoành một cái, đỡ nàng đến bên cạnh, rồi mới tiến lên phía trước dâng hương cho Bộ Thượng thư.

Hắn là người muốn làm đại sự, tuy nói thái độ của Bộ gia rõ ràng không ủng hộ hắn, nhưng ngoài mặt vẫn phải làm chút chuyện.

Phượng Vũ Hoành lui về đến bên cạnh lão thái thái, nhỏ giọng nói: “Tổ mẫu, chúng ta nên trở về thôi.”

Lão thái thái nhìn thấy hành động của Huyền Thiên Dạ cũng hoảng hốt trong chóc lát, khi Phượng Vũ Hoành nói chuyện với kéo nàng về thực tại: “Ù, hương cũng đã dâng rồi, đến lúc chúng ta hồi phủ rồi.”

Nàng chủ động chào hỏi Bộ Bạch Kỳ, lúc này mới dẫn theo ba tôn nữ ra khỏi linh đường.

Hôm nay người đến cúng viếng nhiều, Bộ gia không thể quản lí hết toàn bộ được, sau khi hàn huyên cũng không thể đưa tiễn, chỉ là ngay lúc đi đến tiền viện, Bộ Nghê Thường không biết từ đâu xông ra, ngăn bước chân của Phượng Vũ Hoành.

“Bộ tiểu thư.” Phượng Vũ Hoành cười nhạt nhìn sang, nàng biết, có mấy người chưa gặp Phật Tổ sẽ không chịu quay đầu hối cải, “Hình như ngươi cảm thấy tang lễ của Bộ gia hôm nay thiếu một chút náo loạn nhỉ?”

“Hừ” Đáy mắt Bộ Nghê Thường hiện lên một tia tàn nhẫn, “Phượng Vũ Hoành ngươi nhớ kỹ, sớm muộn cũng có ngày ta sẽ giẫm nát ngươi dưới chân, ngày đó ngươi sẽ phải bò cúi đầu dưới chân ta xưng thần.”

“Ô!” Phượng Vũ Hoành cũng có chút tức giận, “Xin hỏi Bộ gia tiểu thư, ngươi nói như thế, là dựa vào đâu? Dựa vào vị cô cô Bộ quý phi vừa đè chết Bộ Thượng thư? Hay dựa vào vị hôn phu tương lai Tứ hoàng tử của ngươi? Nếu như là Tứ hoàng tử, vậy ta sẽ nhớ rõ để đem chuyện này hỏi phụ hoàng một chút.”Ngươi...” Bộ Nghê Thường phát hiện, Phượng Vũ Hoành chỉ cần mở miệng ra là nàng đã thua rồi. Chưa cần đến việc nói chuyện kia với Hoàng thượng, chỉ cần người ta mở miệng ngậm miệng gọi phụ hoàng, đã hoàn toàn áp chết khí thế của nàng. Cùng là con dâu của Hoàng thượng, mà người ta được phép gọi “phụ hoàng”, còn nàng thì sao?

Bộ Nghê Thường căm giận trừng mắt nhìn Phượng Vũ Hoành, đỏ cả mặt lên, không thèm nhắc lại. Nhưng ngay lúc quay lưng bước đi, lại nhìn sâu vào Trầm Ngư, ánh mắt ngụ ý cùng chung chí hướng.

Phượng lão thái thái tức giận hừ một tiếng, cũng không giữ thể diện cho Bộ Nghê Thường, thậm chí còn nói: “Con cháu Bộ gia đều được giáo dưỡng như thế này à”

Trong lòng Bộ Nghê Thường tức giận, nhưng dù sao. cũng không dám phát tác lên Phượng lão thái thái, một khi nàng phát tác, đó chính là nàng tự nhận không có giáo dưỡng. Nàng tức giận đến sắp nghẹt thở, gần như là một đường từ từ rời đi, trong lòng đang mong chờ đại ca Bộ Thông nhanh chóng trở về, vị ca ca kia từ nhỏ đã yêu thương nàng nhất, nhất định sẽ làm chủ cho nàng.

Phượng gia ra ngoài phủ bị Bộ Nghê Thường trì hoãn một lát, nên cuối cùng cũng ra được đến cửa phủ, tam hoàng tử Huyền Thiên Dạ cũng dâng hương xong, đã nhanh chân đuổi theo đến cửa.

Trầm Ngư cúi thấp đầu, gò má hiện một tầng ửng đỏ. nhàn nhạt. Lòng nàng tràn đầy hy vọng rằng Huyền Thiên Dạ đuổi theo là giữ lấy nàng, nói chuyện cùng với nàng, nhưng nàng thất vọng rồi, người nọ vừa mở miệng chính là nói với Phượng Vũ Hoành: “Có muốn bổn vương đưa ngươi về không?”

Trầm Ngư kinh hãi, đột nhiên ngẩng đầu lên nhìn Huyền Thiên Dạ, nhưng tầm mắt của đối phương vẫn dừng trên người Phượng Vũ Hoành, không nhìn đến nàng.

Lão thái thái cảm thấy không đúng lắm, nghi hoặc nhìn chăm chằm Huyền Thiên Dạ và Phượng Vũ Hoành. Đã thấy Phượng Vũ Hoành vẫn chỉ là bộ thần sắc lãnh đạm thường có, trên mặt mang theo sự thờ ơ như Cửu hoàng tử, lắc đầu nói với Huyền Thiên Dạ: “Phượng gia có xe ngựa, không nhọc lòng tam ca.”

Nàng mở miệng một câu tam ca, ý đang nhắc nhở Huyền Thiên Dạ về quan hệ của hai người. Nhưng Trầm Ngư không cho rằng như thế, chua xót buột miệng nói: “Nhị muội muội và Tam điện hạ đúng là thân thiết.”

Phượng Vũ Hoành chỉ cảm thấy người tỷ tỷ này quả thực không biết điều, mà Huyền Thiên Dạ thì lại đưa một cái ánh mắt mang theo phiền chán và ghét bỏ liếc qua, Trầm Ngư tức giận đến mức nước mắt nghẹn nơi hốc mắt, nàng lại chuẩn bị dùng bộ dạng khiến người khác. đau lòng yêu thương, mong Huyền Thiên Dạ động lòng.

Nhưng tiếc là Huyền Thiên Dạ không hề liếc mắt nhìn nàng, chỉ lo nói chuyện với Phượng Vũ Hoành: “A Hoành quá khách khí với bổn vương rồi, thật ra đường bổn vương hồi phủ cũng đi ngang qua Phượng phủ, cảm thấy tiện đường nên hộ t

Nhưng tiếc là, Huyền Thiên Dạ không hề liếc mắt nhìn nàng, chỉ lo cùng Phượng Vũ Hoành nói chuyện: “ A. Hoành khách khí quá mức với bổn vương, thật là đường bổn vương về cũng là đi ngang qua Phượng phủ, muốn cùng ngươi về thôi.“Phượng Vũ Hoành vẫn lắc đầu, biểu thị không cần.

Huyền Thiên Dạ cũng không nhiều lời hơn, chỉ gật đầu, giấu đi khuôn mặt luôn tức giận từ trước đến giờ của mình, lộ ra một chút tươi cười ánh mắt lấy lòng mỹ nhân. Rồi sau đó lại cùng Phượng lão thái thái chào hỏi, cất bước rời đi.

Phượng lão thái thái cũng sợ ngây người, nàng tin chắc rằng, ở Phượng gia hắn tuyệt không cùng người khác qua lại, có chăng là chỉ Phượng Cẩn Nguyên, cùng lắm là thêm Trầm Ngư coi như ngoại lệ! Thế nhưng tại sao hôm nay lại cùng với Vũ Hoành thân thiết đến như vậy?

Nàng đặc biệt muốn hỏi Phượng Vũ Hoành đôi câu cho rõ, nhưng chỉ thấy khuôn mặt lạnh nhạt và lười biếng của nàng, lời nói chưa kịp ra khỏi miệng đã bị nuốt trở lại, chỉ đành nói câu: “Chúng ta hồi phủ thôi.”

Truyện Chữ
logoLẤY MÃ NGAY
logo
Truyện ChữTruyện Audio