“Ngươi...”
Phấn Đại bị chặn á khẩu không trả lời được.
Đúng vậy nha, Phượng Vũ Hoành là dòng chính Phượng gia, nhân gia muốn làm gì, thứ nữ như nàng quản được sao?
“Cũng may ta phái Hoàng Tuyền tuần tra ban đêm,
bằng không Tam muội xảy ra chuyện lớn thì làm sao cho. phải?”
Nàng vừa nói vừa nhìn về lão thái thái, lại nói:
“Tuy nói những ngày gần đây A Hoành vẫn đang trong phủ đóng cửa hối lỗi, nhưng nha hoàn của ta vẫn có thể thay ta ra ngoài. Hôm qua lúc Hoàng Tuyền quay về Ngự vương phủ đã gặp được Thuần Vương điện hạ, điện hạ còn thăm hỏi Tam muội muội đấy. A Hoành đã nghĩ, nếu vừa rồi Tam muội muội thật xảy ra chuyện, sợ là Thuần Vương điện hạ sẽ hỏi lão thái thái cho ra lẽ mới thôi.”
Lão thái thái bị nàng nói đến lòng cũng run cầm cập, sợ hãi khôn cùng.
Phấn Đại xưa nay đều không tha cho người nào, lần trước nàng không chiếm được tiện nghỉ, con mắt hơi chuyển động, lại ném ra một câu:
“Nhị tỷ chẳng phải bị phạt đóng cửa hối lỗi sao? Sao lại đi dạo đến nơi này?”
Phượng Vũ Hoành không nhanh không chậm nói:
“Hối lỗi thì cần tĩnh tâm, các ngươi hơn nửa đêm cãi nhau, làm sao ta hối lỗi?”
Lúc nói chuyện, nàng ném một ánh mắt sắc bén tới Hàn thị, tuy bị ngăn cách bởi Phấn Đại, nhưng Hàn thị vẫn cảm nhận được, doạ nàng dựng cả mao tóc lên. Qua hai lần thở gấp gáp, chợt nghe Phượng Vũ Hoành lại nói:
“Sắc mặt Hàn di nương thoạt nhìn sao còn kém hơn
Tam muội vậy?”
“Ta... Ta..." Hàn thị căng thẳng, nói chuyện cũng lắp bắp. Phấn Đại phản ứng cực nhanh, nói thay:
“Di nương ta không thoải mái, sắc mặt tự nhiên không được tốt.”
“Thật sao?”
Phượng Vũ Hoành lại tiến về phía trước hai bước.
“Ta là đại phu, để bắt mạch giúp di nương, người thấy thế nào?”
Hàn thị toàn thân run rẩy đã lui về phía sau theo bản năng, Phấn Đại cũng vội vàng nói:
“Không cần không cần, Nhị tỷ tỷ là dòng chính, di ? nương chẳng qua một thiếp thất, không xứng để Nhị tỷ 4 tỷ tự mình bắt mạch.”
Nàng không hề cưỡng cầu, dừng lại nói:
“Tứ muội muội còn nhớ ta là dòng chính thì tốt rồi, cho dù chẳng phải dòng chính nhưng vẫn là tỷ tỷ của q_ ngươi. Cũng như Tam muội cũng là tỷ tỷ của ngươi. Muội muội bất kính với tỷ tỷ, nếu truyền ra ngoài chỉ sợ tương lai lúc làm mai cho muội muội sẽ gặp chút khó khăn. Hi vọng ngươi có thể rõ đạo lý này.”
“Phấn Đại chỉ là tuổi nhỏ, A Hoành, ngươi không nên doạ nàng.”
Lão thái thái ngồi trên ghế bất chợt lên tiếng giúp. Phấn Đại giải vây.
Trong lòng Phấn Đại mừng thầm, lão thái thái hiếm khi làm chủ vì nàng, tiểu cô nương này thật có chút cảm động. Nhanh chóng mím miệng sượt đến trước mặt lão thái thái lấy lòng nói: “Tổ mẫu, Phấn Đại chẳng phải có ý trêu chọc đến Nhị tỷ.”