“Vì lẽ đó dựa theo tỉ lệ tới nói, chia ba bảy.” Hứa viện trưởng chú ý kỹ Phượng Vũ, nghiêm túc nói cho nàng.
Mạch máu màu xanh trên cái trán của Phượng Vũ lồi bạo.
“Vạn Linh Tam Chuyển dịch của chúng ta, ngươi muốn lấy đi năm thành, nhưng nếu như các ngươi phát hiện, cũng chỉ chia chúng ta tam thành?!”
Lửa giận vô hình, lần nữa từ trong lồng ngực của Phượng Vũ cháy hừng hực lên tới.
Ai ngờ, Hứa viện trưởng lại đạm mạc nói cho Phượng Vũ: “Không có lấy đi bảy thành, là chúng ta nhân từ.”
Nhân từ?!
Nhân từ, ngươi đừng có dụ khị!
Phượng Vũ chưa từng có phẫn nộ qua giống như bây giờ!
Nàng bành đến một tiếng, trùng điệp một chưởng kích trên bàn cờ!
Toàn bộ cả người giống thiêu đốt đến một đoàn ngọn lửa nhỏ.
Phượng Vũ chú ý kỹ Hứa viện trưởng, cười lạnh một tiếng: “Bảy thành? Đừng nói bảy thành! Một thành ta cũng sẽ không cho ngươi!”
Hứa viện trưởng nhíu mày.
Nha đầu này làm sao hung hăng càn quấy đến như thế?
Bởi vì nàng có lệnh bài của bệ hạ, đó là lý do mà hắn đã buông xuống tư thái, kiên nhẫn cùng nàng giảng giải rồi, làm sao cái người này... Minh ngoan bất linh như thế?
Hứa viện trưởng nhìn Lục viện trưởng một chút, nha đầu chính nhà các ngươi đến, chính các ngươi tự quản lấy đi thôi.
Lục viện trưởng cũng khó xử a.
Hắn không muốn giữ lại hết tất cả mọi thứ sao? Hắn cũng muốn a.
Nhưng lại giữ không được a...
Một cái mang tiếng lấy đại cục làm trọng đến áp xuống tới, hắn có thể làm sao?
Đó là lý do mà hắn chỉ có thể nói cho Phượng Vũ: “Phượng Tiểu Vũ, ngươi bây giờ không phải là tiểu hài tử, ngươi phải lấy đại cục làm trọng...”
“Con mẹ hắn quản đến đại cục!”
Phượng Tiểu Vũ của chúng ta, nàng nổi giận!
Lời lẽ hạ tiện biểu phi a!
Lục viện trưởng cũng đều nhìn ngây người... Nha đầu này tức giận đến tới trình độ nào, mới có thể mất lý trí giống như bây giờ?
Phượng Vũ trừng mắt Lục viện trưởng cùng Hứa viện trưởng: “Các ngươi thân là viện trưởng, thật là lợi hại mà, còn ở nơi này đánh cờ đâu!”
“Ta tự mình phát hiện ra đồ vật, các ngươi hiện tại ngược lại là quang minh chính đại đến đòi bàn luận chia phần rồi hả? Kẻ nào cho các ngươi quyền lợi đó?! Muốn chút mặt được không?!”
“Còn lấy đại cục làm trọng? Ta lấy cả nhà ngươi làm trọng!”
“Nếu như không có ta phát hiện, các ngươi biết được dưới đáy có Vạn Linh Tam Chuyển dịch sao?!”
“Chỉ bằng vào một mớ mấy cái móng tay của các ngươi kia đến đào móc lấy quặng, một vạn năm cũng đều không phát hiện được có được không a?!”
Lục viện trưởng cùng Hứa viện trưởng bị Phượng Vũ mắng... Tức giận đến râu ria đều đang run rẩy.
Làm sao, tại sao có thể có đến tiểu nha đầu... Biết mắng người như thế?!
Ngoài cửa...
Các trưởng lão của Đế Quốc học viện đến... Tất cả bọn họ đều nghe thấy rồi!
Bình thường đối thoại nghe không được, nhưng nếu đến thời điểm có người bão tố thanh âm, là sẽ mơ hồ truyền đi ra bên ngoài đến.
Người bình thường nghe không được, nhưng là Linh Quốc cảnh như bọn họ đến, là có thể nghe thấy đến.
Đó là lý do mà ——
Bọn họ toàn bộ cả người cũng đều kinh ngạc đến ngây người rồi!
Chấn kinh rồi!
Tiểu Phượng Vũ... Còn sống lấy, đây là sự tình đáng đến được ăn mừng.
Nhưng nàng hiện tại là đang tìm đường chết sao?
Nàng thế mà thóa mạ viện trưởng...
Không đúng, nàng nói chính là bọn ngươi, nói cách khác...
Trong viện tử này, không chỉ có Lục viện trưởng, còn có Hứa viện trưởng ở sát vách đến?
Ôi chao mẹ ai!
Phù phù phù phù ——
Các trưởng lão tất cả đều bị dọa quỳ rồi.
Nhưng là tiểu Phượng Vũ của chúng ta, một bộ váy đỏ, mép váy bay lên, hai tay chống nạnh, toàn thân phảng phất thiêu đốt lên hỏa diễm, nếu là lại tăng thêm áo choàng màu đỏ bay lên đến, đó chính là nữ chiến thần rồi.
Phượng Vũ ngược lại trừng mắt Hứa viện trưởng!
“Trừng cái gì trừng! Chẳng nhẽ nói ta nói sai sao?!”
“Không có ta, các ngươi phát hiện được rồi sao?”
“Mỏ số ba đã dào móc bao nhiêu năm? Các ngươi phát hiện rồi sao? Không biết xấu hổ đến chia Vạn Linh Tam Chuyển dịch của ta?!”
“Còn bảy thành? Còn nhân từ? Quả thực khôi hài rồi!”
“Quân Bộ học viện các ngươi nhiều cao giai trưởng lão như vậy, ngươi rất ngưu bút đúng không?!”
“Tất nhiên ngưu bút như vậy, như vậy thì đừng ngấp nghé Vạn Linh Tam Chuyển dịch của ta a, đồ chôm chỉa!”