Chương
“Tuy rằng hắn ta có âm mưu hại vợ cậu nhưng đã thực hiện được đâu? Cậu nhất thiết phải diệt toàn bộ môn phái bọn họ hay sao? Việc làm này của cậu chính là coi thường mạng người, bản tính vô cùng tàn nhẫn!”
Lăng Việt cười lạnh.
“Không cần phải nói phóng đại như vậy đâu!”
“Quy luật kẻ mạnh ức hiếp kẻ yếu đã tồn tại từ xưa tới nay. Tôi đã cho Thiết Quyền môn một cơ hội nhưng bọn họ lại không biết nắm lấy nên bị tôi giết cũng không thể trách được!”
“Cậu! Lăng Việt, cậu thật to gan! Cậu đừng tưởng rằng không có ai đối phó được với cậu! Hội đồng Long Tổ tuyệt đối không cho phép cậu làm bậy đâu!”
Lăng Việt lạnh lùng nhìn về phía vị trưởng lão vừa nói.
“Muốn đánh tôi ư? Nếu như các người dám động vào tôi thì tôi sẽ diệt các người trước!”
“Cậu! Cậu lại dám giết Hội đồng Long Tổ ư? Cậu có biết nếu như cậu dám động vào tôi thì sẽ phải gánh chịu hậu quả gì không?”
Lăng Việt hừ nhẹ một tiếng, nhấp một ngụm nước trà.
“Đến Thiết Quyết mà tôi còn dám giết, sao ông biết tôi lại không dám giết ông?”
“Cậu dám!”
“Ông xem tôi có dám hay không?”
Vừa dứt lời, Lăng Việt đã ra quyền khiến cho sắc mặt của mọi người thay đổi. Không ai ngờ Lăng Việt sẽ ra tay bất ngờ như vậy.
Vì không kịp đề phòng nên trưởng lão lui về phía sau mấy bước rồi phun ra một ngụm máu!
“Làm càn!”
Các thành viên Hội đồng Long Tổ nhảy dựng lên án. Ánh mắt của Lăng Việt chỉ khẽ nhúc nhích rồi đột nhiên bao vậy tất cả mọi người trong đó.
“Người làm càn chính là mấy người đó!”
Chỉ trong nháy mắt, đám người thở hồng hộc vì tức giận!
Khuôn mặt kiêu ngạo ban đầu đã trở nên ngưng trọng.
Khí thế của Lăng Việt khiến cho họ kiêng kị và sợ hãi.
Lúc này, cho dù bọn họ là thành viên của Hội đồng Long Tổ nhưng cũng không dám nổ ra xung đột với Lăng Việt!
Mọi người lại từ từ ngồi xuống, khí thế lúc nãy đã bị Lăng Việt làm cho biến mất.
“Cuộc chiến bách môn tranh bá sắp diễn ra. Trong khi cuộc tranh bá diễn ra, Long Tổ sẽ đình chỉ mọi hạn chế với võ đạo, đây là quy tắc.”
“Nhưng mà chỉ còn một tháng nữa là bách môn tranh bá diễn ra, vậy mà bây giờ cậu lại tùy ý giết chóc, như vậy là không tuân theo quy tắc!”
Lăng Việt chỉ nhìn lướt qua vị trưởng lão kia rồi hừ nhẹ một tiếng.
“Quy tắc là do con người đặt ra nên cũng chính con người cũng có thể sửa được! Tôi sẽ nhắm mắt cho qua chuyện Thiết Quyền môn. Tôi không thích bị người khác làm phiền nên nếu như mấy người còn khăng khăng làm phiền đến tôi thì tôi cũng không ngại hoạt động gân cốt một chút đâu!”