Nghe Yến vương nói chuyện, Qúy Như Yên là cười không nói gì
Yến vương nhìn Qúy Như Yên, như là nghĩ tới chuyện gì, há miệng thở dốc, không có nói nữa
Qúy Như Yên thấy hắn bộ dạng khó xử liền nói: "Nghĩa phụ, ngươi có gì cứ trực tiếp nói ra, không cần khó xử như vậy"
"Như Yên, ngươi thật sự quen biết Ngân Diện công tử sao?"
Qúy Như Yên nở nụ cười: "Nghĩa phụ cho rằng ta đang nói dối?"
"Không, không phải. Mà là nếu người thật sự quen biết Ngân Diện công tử, có thể nói với hắn nhất định phải dốc hết sức cứu Tĩnh phi nương nương không?"
Yến vương cười khổ: "Tuyết Sương khi còn sống chỉ có một hảo bằng hữu là Tĩnh phi. Từ sau khi Bùi Khê rời khỏi Ti U quốc ta cũng chưa từng thấy Tuyết Sương, ta nghĩ Tuyết sương cũng...không nhớ rõ ta nữa rồi"
Hắn sắc mặt bi ai, Qúy Như Yên không biết nên nói thế nào với người si tình như vậy
Mẫu thân đã chết, mặc kệ khi còn sống là kêu là Tuyết Sương thì vẫn là Phượng Thiên Sương. Nàng cũng đã sớm hóa thành khói bụi
Nếu như cho Yến vương biết mẫu thân phát sinh ra chuyện như vậy, chỉ làm cho hắn càng thêm thương tâm
"Nghĩa phụ, giai nhân không có ở đây, ngươi cũng phải nên hảo hảo bảo trọng thân thể"
Yến vương gật gật đầu: "Ân, cũng là ngươi quan tâm đến sức khỏe của ta. Mà cái xú tiểu tử kia, suốt ngày không thấy, cũng không biết là đi chỗ nào lêu lổng"
Qúy Như Yên nở nụ cười, Yến vương nói đến xú tiểu tử, chính là nhắc đến đến Yến vương thế tử Phù Nhạc Thánh kia
Cũng là hài tử độc nhất của Yến vương phủ
Tại Yến phủ không có nữ quyến, lúc trước nàng đến Yến phủ đã cảm thấy ngoài ý muốn, sau Phù Nhạc Thánh nói với nàng Yến vương chỉ thú qua một sườn phi
Sau khi sườn phi kia sinh hạ hắn, thân mình quá mức gầy yếu, năm Phù Nhạc Thánh lên ba liền sinh bệnh mà chết
Từ đó Yến vương cũng không tái thú thêm người, tự mình nuôi lớn Phù Nhạc Thánh, vừa làm cha vừa làm nương
Đến thời điểm Phù Nhạc Thánh tám tuổi, Yến vương đã đưa hắn đến diễm tông, tập võ nghệ của đệ tử ngoại môn. Học tập tám năm, liền trở lại kinh thành, mười sáu tuổi liền thay thánh thượng Phù Ngạo Thiên làm việc
Hiện tại Phù Nhạc Thánh đã mười hai tuổi, nhưng vẫn mẹ góa con côi một người
"Nghĩa phụ, thế tử ca ca không có lêu lổng, hắn đang giúp thánh thượng xử lý công chuyện. Nhưng đối với hôn sự của thế tử ca ca, nghĩa phụ không thể tìm cho hắn một hôn sự tốt sao?"
Yến vương nghe vậy, lắc đầu liên tục, đập thẳng xuống bàn: "Tiểu tử ngu ngốc kia, căn bản không nghĩ tới chuyện thành thân, đề cập đến vấn đề này, liền nói nữ nhân rất phiền toái. Sống chết không muốn thành thân, nếu dám bức bách hắn, hắn liền xuất gia làm hòa thượng!. Ngươi nói nghịch tử này có phải muốn chọc ta tức chết không!"
Qúy Như Yên trừu rút khóe miệng, Phù Nhạc Thánh này thật đúng cứng đầu
Bất quá, hai mươi tuổi thành thân, đúng là có chút sớm
"Nghĩa phụ đừng lo lắng, đó là thế tử ca ca chưa tìm được người làm cho hắn ái mộ, một khi gặp gỡ, không cần thúc giục, chính hắn cũng sẽ nói ra"
"Điều này cũng đúng!"
Yến vương bán tín bán nghi, suy đi ngẫm lại, chính mình đối với Tuyết Sương cũng là như vậy. Liền bình thường trở lại
Thời điểm hai người đang nói chuyện, ngoài cửa có tiếng bước chân, tiến vào khởi bẩm: "Vương gia, quận chúa, ngoài cửa có người cầu kiến quận chúa. Là một nam tử, tên gọi là Nguyên Chiêu, không biết quận chúa có muốn gặp hay không?"
Qúy Như Yên có chút kinh ngạc, Nguyên Chiều này làm sao lại tìm đến đây
Chẳng lẽ bệnh tình của Tĩnh phi có chuyển biến xấu?
"Mau mời Nguyên Chiêu công tử vào"
"Dạ"
Hạ nhân lĩnh mệnh, nhanh chóng mang Nguyên Chiêu đi vào
Nguyên Chiêu lúc tiến vào, sắc mặt cũng không khẩn trương, ngược lại, lại hướng Qúy Như Yên quỳ xuống: "Qúy cô nương, Nguyên Chiêu ta cám ơn ngươi đã cứu mạng nương"