"Ta biết không phải là của người"
Yên vương vẫn như trước bình tĩnh
Thế tử Phù Nhạc Thánh tức giận đến cái mũi hếch lên: "Vậy phụ thân còn muốn con quay về kinh, để cho con cùng nàng ta thành thân sao? Người có phải là óc heo không?"
Lời của hắn vừa dứt, liền cảm thấy có một thứ gì đó đánh vào ót hắn. Quay lại thì phát hiện chính là nghiên mực do Yến vương đáp tới
"Ngươi nói ai là óc heo? Có đứa con nào nói với phụ thân mình như vậy sao?"
Yến vương buông lỏng tay của chính mình, để nghiên mực xuống bàn, tiện đà nói: "Nữ nhi của Chung thị lang không mang thai, đây chẳng qua chỉ là giả mang thai mà thôi. Tất cả đều là do Như Yên nghĩ ra, ngươi nếu có nghi vấn gì cứ đến tìm nó, nó đang ở Phi Liễu các, tin tưởng có thể giải đáp được nghi vấn của ngươi"
"Như Yên làm?"
"Ân hừ!"
Yến vương dõng dạc gật đầu
Thật ra, hắn nói cũng đúng, việc này chính xác là Qúy Như Yên chủ mưu, không phải là Yến vương hắn
Nếu như tính ra, hắn nhiều nhất chỉ là tòng phạm mà thôi
Nhưng con của hắn lúc này, hoàn toàn chính là một con trâu cứng đầu, cho dù hắn có ba hoa chích chòe giải thích, đứa con này cũng tuyệt đối không nghe, chỉ coi như là đàn gảy tai trâu mà thôi
Trước kia nếu không phải Qúy Như Yên nói sẽ nhận trọng trách giải thích, hiện tại hắn cũng không biết phải làm sao. Nhưng đã có câu nói kia của Qúy Như Yên, hắn đương nhiên có thể thoải mái đem hết tội danh chủ mưu đổ lên đầu Qúy Như Yên
Thế tử Phù Nhạc Thánh vừa nghe chuyện này do Qúy Như Yên làm, cơn giận cũng liền tức tốc giảm xuống một nửa
Thậm chí, hắn cảm thấy Qúy Như Yên làm như vậy chính là có mục đích khác
Nghĩ vậy, hắn liền không để ý đến Yến vương, lập tức hướng Phi Liễu đi đến
Qúy Như Yên đang ở trong phòng nghiên cứu địa hình trên bản đồ. Dao Quang đi xuống phòng bếp làm một chút thức ăn. Cho nên trong phòng cũng không có tỳ nữ khác hầu hạ
Thế tử Phù Nhạc Thánh đến, Qúy Như Yên có chút giật mình: "Thế tử ca ca, người khi nào thì về?"
"Vừa trở về đêm nay. Cái kia... Chuyện của nữ nhi Chung thị lang, nghe phụ vương nói là chủ ý của muội, đây là chuyện gù?"
Thế tử Phù Nhạc Thánh ở trước mặt nàng, thần sắc nghiêm túc, biểu hiện giống như nếu nàng không giải thích rõ ràng nhất định sẽ liều mạng
Qúy Như Yên nghe vậy, thở dài một tiếng: "Thế tử ca ca không thích tiểu thư Chung gia?"
"Này thích hay không có quan hệ gì?"
"Tiểu thư Chung gia thích huynh"
Thế tử Phù Nhạc Thánh sửng sốt, hắn căn bản không nghĩ tới, Qúy Như Yên lại nói với hắn như vậy
Qúy Như Yên tiện đà nói: "Vốn ngay từ đầu, Cốc hoàng hậu muốn cho tiểu thư Chung gia làm sườn phi cho lục hoàng tử. Nhưng nữ nhân này lại là hòn ngọc quý trong tay Chung thị lang, sao có thể can tâm làm thiếp thất? Hơn nữa ta đã hỏi qua, nàng thật sự thích thế tử ca ca. Chung Xảo cùng thế tử ca ca kết là phu thê, cũng không phải là không có chỗ không tốt, ít nhất thế tử ca ca về sau làm võ tướng, còn có Chung thị lang làm chỗ dựa. Thế tử ca ca đừng quên, Chung thị lang chính là trưởng quản hộ bộ"
Lời của nàng, một câu đón một câu, không vội vàng xao động, giống như là khai đao cho thế tử Phù Nhạc Thánh
Đem nôn nóng trong lòng đè xuống: "Vậy ý của muội là, việc thành thân này rất có lợi với tiền đồ sau này của ta sao?"
"Đúng vậy!"
Qúy Như Yên không chút che dấu, nếu không nàng làm sao có thể thuyết phục được Yến vương hỗ trợ chuyện này