Edit + Beta: Đông Vân Triều.
"Mọi người đều biết, vậy lên đài đi."
Hiên Đế phân phó một tiếng, xoay người ngồi vào ghế “tương quan hổ đấu”.
Túc thân vương vừa nghe Hiên Đế nói xong, tung người nhảy lên đài.
Vô cùng kiêu ngạo hướng Quý Như Yên ngoắc ngón tay, "Nhóc con, qua đây thử!"
Đậu!
Túc vương thúc ngươi phách lối vậy sao?
Tưởng có thể ngược ta thiên biến vạn biến sao?
Quý Như Yên từng bước một đi lên lôi đài, không giống dáng vẻ kia của Túc thân vương, từ tốn lên đài.
Lên đài xong, Túc thân vương trực tiếp quay Quý Như Yên nói, "Động thủ đi!"
Quý Như Yên thở dài một tiếng, lúc đầu còn muốn giữ lại cho Túc vương thúc chút mặt mũi.
Hiện nhìn chung quanh, người ngoài cũng không có, đã như vậy, nàng còn ngại ngần gì nữa?
"Túc vương thúc, đắc tội!"
Quý Như Yên hai tay nắm chặt, bay thẳng đến chỗ Túc thân vương.
Túc thân vương chỉ cảm thấy nàng di chuyển quỷ dị, căn bản không có biện pháp biết trước nàng công kích hướng nào, chỉ có thể phòng thủ, không dám tùy ý xuất chiêu.
Vì thế, hắn bành trướng nội lực.
Võ suất cảnh giới thứ tư điên phong kỳ, một thân màu xanh đấu khí hộ thể, giống hỏa diễm bao trọn thân thể Túc thân vương.
Quý Như Yên toàn thân không có nửa điểm võ giả đấu khí xuất hiện.
Nhưng chính bộ dạng này, nàng vẫn tiếp đánh một quyền về phía bên trái Túc thân vương!
Quyền phong mang theo khí phách xé gió, khiến Túc thân vương cảm thấy quỷ dị, mau chóng tránh né.
Trong lòng âm thầm giật mình, tiểu nha đầu này cũng thật lợi hại!
Quý Như Yên đã chủ động công kích, cũng liền bại lộ hành tung của nàng, người đã thân chinh bách chiến như Túc thân vương sẽ bỏ qua cơ hội này?
Nội lực toàn thân tản ra, hắn xuất ra ngạo kim sư hoàng quyền, mỗi một quyền đánh ra, đều giống như gió sấm thét gào, bay thẳng đến chỗ Quý Như Yên.
Tốc độ của hắn rất nhanh, trong chớp mắt, Quý Như Yên đã bị bao vây hơn mười đầu kim sư hoàng quyền!
Quý Như Yên thấy thế, lợi dụng thân hình đơn giản né tránh, cũng không có xuất thủ.
Khóe miệng Túc thân vương hiện lên cười nhạt, "Nhóc con, kim sư hoàng quyền của bản vương không phải vật chết, mà là vật sống! Ngươi nếu không đánh tan chúng, chỉ cần nội lực tồn tại chúng sẽ vẫn tồn tại!"
Quý Như Yên nghe vậy, sửng sốt một chút.
Hai người chiến đấu, đối thủ lại nói ưu thế của mình nói cho đối phương biết sao?
Nhưng lại nhắc nhở nàng, chặn đánh kim sư hoàng quyền này khó sao?
Quý Như Yên híp lại hai mắt, Túc vương thúc cũng không tránh khỏi tự cao tự đại, tựa hồ đang chờ nàng thất bại rồi?
Cho là nàng vô lực đánh trả sao?
Đương tranh tài, Hiên Đế đã sớm nói, không được dùng đao kiếm, hai người đều tay không đánh nhau.
Vì thế, Quý Như Yên thấy kim sư ngày càng nhiều, nàng cũng không tránh được, chỉ có thể xuất thủ bắt đầu phản kích!
Nắm tay hóa thành chưởng, chưởng phong trực tiếp đánh ra, sử dụng vũ kỹ!
Mỗi phong nhận khảm thượng một kim sư, sau đó toàn bộ kim sư bị chia cắt, rồi biến mất!
Phản kích của nàng, mâu quang của Túc thân vương có kinh ngạc, nhưng càng nhiều hơn là kinh hỉ!
Phong nhận của nàng chứng minh thuật của Thiên Độc quốc mấy trăm năm qua vẫn còn tồn tại!