Edit+ Beta: haquynh
Vẻ mặt tam trưởng lão nghiêm trọng: “Ta bất lực, chỉ sợ nhị ca sống không quá một tháng, các ngươi chuẩn bị hậu sự đi.”
Dứt lời, bà ta xoay người bước đi.
Tam trưởng lão vừa nói xong, Tư Đồ gia bắn đầu bận rộn lo chuẩn bị hậu sự cho Tư Đồ Không.
Quan tài đã chuẩn bị từ sớm.
Quý Như Yên nhìn Tư Đồ gia, một đám lạnh lùng cản bản không giống người thân.
Cả đám trưởng bối lạnh lùng, dù nghe tin Tư Đồ Không sắp qua đời, cũng không đau lòng.
Quý Như Yên nhíu mày, kéo tay Tư Đồ Mộng Nguyệt: “Nguyệt nha đầu, dẫn ta đi gặp nhị trưởng lão.”
“Đúng vậy, ta muốn gặp ông nội.”
Nói xong, Từ Đồ Mộng Nguyệt như hòn hồn, nhanh chóng đi vào trong phòng.
Nhị trưởng lão nằm trên giường, mặt vàng như nến, hô hấp khó khăn, hít vào ít, thở ra nhiều.
Cả người máu chảy đầm đìa, cực kỳ khủng bố.
“Hu! Hu ông nội.”
Tư Đồ Mộng Nguyệt thấy vậy, nước mắt tuôn như châu rơi.
Quý Như Yên thật không thích nước mắt, khóc đâu giải quyết được vấn đề, bây giờ cần phải tìm ra cách giải quyết chuyện này.
Vì thế nàng đi tới trước mặt Tư Đồ Mộng Nguyệt: “Nguyệt nha đầu, ngươi nếu muốn ông nội sống lâu hơn một chút thì để ta tới giúp, trước tiên đổi cho ông một bộ quần áo rồi nói tiếp.”
“Được!”
Tư Đồ Mộng Nguyệt cực kỳ tin tưởng lời của Quý Như Yên.
Trong lòng nàng, bắt đầu từ lúc Quý Như Yên dẫn nàng thoát khỏi núi an toàn về tứ đại gia, nàng đã sớm nhận định Quý Như Yên là người thành tâm đối tốt với nàng.
Trong mắt thầy thuốc không có nam nữ khác biệt.
Vì vậy cởi quần áo của nhị trưởng lão, Quý Như Yên cẩn thận lau vết máu trên người ông, lúc này mới phát hiện ra vấn đề.
Nhin trưởng lão bị ba cây trâm cắm vào thân thể, nhin cây trâm màu đen, vẻ mặt của Quý Như Yên rất nghiêm trọng.
Ba chấm màu đen, biểu hiện cây trâm vẫn còn trong cơ thể.
Bởi vì trên trâm có độc đâm vào điểm yếu, mới khiến huyết mạch nghịch đảo, khiến Tư Đồ Không bị thương ngất đi.
Thật ra với tình trạng của ông ta, thầy thuốc bình thường đều tuyên bố không thể sống lâu.
Nhưng Quý Như Yên không phải hạng tầm thường, nàng chính là thần y nổi danh trên giang hồ Ngân Diện công tử.
Người khác không cứu được, vào tay nàng có thể.
Người khác không dám động, nàng dám.
Người không không giết được, vào tay nàng chỉ có đường chết.
Cho nên nàng lập tức muốn bức trâm độc ra trước, sau đó cho ông ta ăn giải độc đan.
Sau đó truyền nội công vào, tất cả sẽ không có vấn đề gì.
“Nguyệt nha đầu, muội canh gác ở đây, bất kể ai tới cũng phải ra vẻ đau lòng, đã rõ chưa.”
“Rõ.”
Tư Đồ Mộng Nguyệt không rõ Như Yên muốn làm gì, nhưng vẫn ngoan ngoãn nghe theo.
Bắt đầu từ lúc đó, Quý Như Yên trị liệu cho nhị trưởng lão.
Trước tiên dùng nội lực bảo vệ tâm mạch của đối phương, sau đó lợi dụng đấu khí cường đại của trung kỳ võ thánh ép ba cây trâm độc kia.
Độc châm chậm rãi bị nội lực hút ra, dài chừng ba tấc.