Thần Y Thánh Thủ

chương 370: linh vượn tay dài

Truyện Chữ
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ

Đồng thời với việc lùi lại phía sau, Trương Dương đột nhiên cảm thấy có một luồng gió ập đến.

Vừa lùi, Trương Dương vừa cúi xuống gìm, giống như dây cung đã được kéo lên vậy.

"BA~!"

Tuyết tiên của Phong Long cũng đã đến, trên không phát ra một tiếng giòn tan, đánh thật mạnh vào vật vừa rồi tấn công Trương Dương.

Roi này trước hết cản vật thể đối diện kia một chút, Trương Dương cuối cùng lui trở về, một lúc sau mới đứng thẳng người lên được, vẫn chưa hoàn hồn nhìn vào vật đánh lén mình.

Sau khi nhìn thấy vật đó, Trương Dương liền ngẩn người.

Bên cạnh hắn, Phong Long cũng há hốc miệng nhìn vào vật phía trước, đứng sau bọn họ, Lý Vĩ cũng chẳng khá hơn, sớm đã thành phỗng đá rồi.

Mặt đất phía trước, hiện ra một cái hố to, một con vượn cao hơn hai mét đứng bên cạnh, trên người nó đất không ngừng rơi xuống.

Con linh vượn này có cánh tay rất lớn, chỉ cánh tay của nó thôi cũng đã dài bằng cả một người lớn rồi.

Trương Dương và Phong Long nhìn nhau, bọn họ đều nhìn ra sự khinh thường trong mắt của đối phương.

- Linh vượn tay dài, đây là linh thú chỉ có ở đất liền, sao lại xuất hiện ở đây nhỉ?

Trương Dương khó khăn nói ra một câu.

Linh vượn tay dài, là một linh thú có sức mạnh phi thường, không độc, nó không chỉ có sức mạnh phòng ngự mà tấn công cũng vô cùng hùng mạnh.

Nghe nói, linh vượn tay dài có thể mở núi phá đá, cho dù là voi, thì cũng chỉ cần một quyền của nó là bị đánh vỡ đầu.

Loại linh thú có sức mạnh này còn phiền toái hơn nhiều so với những con vật có độc, gặp phải chúng thì căn bản không có biện pháp gì.

Tuy nhiên linh vượn tay dài bình thường ở trong núi sâu, tuyệt đối không xuất hiện ở hải đảo, con linh vượn tay dài này xuất hiện ở đây, thì là một chuyện vô cùng kỳ lạ.

Thời điểm đám người Trương Dương đối mặt với linh vượn tay dài, thì nó cũng đang nhìn bọn họ. Nguồn:

Con linh vượn tay dài này có chút khác biệt so với loại vượn bình thường, nó có bộ lông rất dài, đầu lông đều đã biến thành màu trắng, trên mặt nó cũng xuất hiện rất nhiều nếp nhăn.

Nhìn bề ngoài thì nó giống một con vượn già hơn.

- Chít chit chit…

Tia Chớp, Vô Ảnh cũng nhảy ra ngoài, kêu lên đối với vượn tay dài. Trương Dương có thể cảm nhận được ý của chúng, chúng không ngờ cũng muốn "đàm phán" với vượn tay dài để "xin" một ít cỏ Hoàn hồn.

- Gừ…..

Vượn tay dài đột nhiên ngửa mặt lên trời rống lên một tiếng, còn cánh tay thép của nó thì đập mạnh xuống đất vài cái.

Tia Chớp và Vô Ảnh đều nhanh chóng leo lên người của Trương Dương.

- Bác…bác sỹ Trương, đây là cái gì?

Lỹ Vĩ cuối cùng cũng phản ứng lại, run rẩy hỏi một tiếng, con quái vật quá lớn như vậy, anh ta chưa từng gặp bao giờ.

Đối với anh ta mà nói, linh vượn tay dài chính là quái vật.

Đối mặt với con linh vượn già yếu này, Trương Dương dường như hiểu ra rất nhiều.

Linh vượn tay dài là linh thú có sức mạnh đủ để mở núi phá đá, nói cụ thể hơn thì là nó có thể đập nát được tảng đá trên núi để mở ra một con đường.

Loại sức mạnh này, căn bản không phải là thứ mà con người có thể chống lại được, cho dù hắn đã có nội kình ba tầng nhưng cũng không thể chống đỡ được.

Tuy nhiên con linh vượn tay dài này cũng không phải không có khuyết điểm, khuyết điểm của nó chính là động tác chậm chạp, vừa rồi nếu như không phải nó đánh lén từ dưới đất thì cũng không tạo thành sự nguy hiểm lớn đối với Trương Dương như vậy.

Linh vượn tay dài sức mạnh phi thường, nhưng nhờ tốc độ chậm chạp của nó cho nên năm đó vị tổ tiên của Trương Dương mới thoát được.

Cũng vì vượn tay dài quá mạnh, tổ tiên Trương gia không phải là đối thủ của nó, tự nhiên cũng vì thế mà không lấy được cỏ Hoàn hồn, để lại tiếc nuối.

Dự đoán này của Trương Dương, quả thật là không hề sai, năm đó tổ tiên Trương gia đúng là đã rút lui như vậy.

Con linh vượn này hiện tại rõ ràng già đi rất nhiều rồi. Linh vượn tay dài có tuổi thọ tối đa là khoảng năm, năm trước nó đang trong thời kỳ đỉnh cao về sức mạnh, cho nên mới khiến cho tổ tiên Trương gia lúc đó đã có nội kỳ tầng ba hậu kỳ nhưng vẫn không thể làm gì được.

Thời điểm tổ tiên Trương gia đến, thực lực mạnh hơn của Trương Dương hiện tại nhiều.

- Trương Dương, làm sao bây giờ?

Long Phong vẻ mặt nghiêm trọng, linh vượn tay dài khác với Kim quan mãng. Kim quan mãng sức mạnh cũng rất lớn, nhưng không phải là linh thú có sức mạnh, nói cho cùng nó cũng là loại độc thú.

Kim quan mãng thân thể chống được đạn, con linh vượn tay dài này thì càng không cần phải nói.

- Linh vượn tay dài thân mình không linh hoạt, chúng ta nhiều người, lần này đến mục tiêu là lấy được cỏ Hoàn hồn, tôi sẽ đánh lạc hướng nó, cậu nhổ cỏ, chỉ cần một gốc là đủ rồi.

Trương Dương nghĩ một chút rồi mới nhẹ nhàng nói một câu, ưu thế lớn nhất của bọn họ hiện tại chính là đông người.

Hắn và Phong Long nhiều ít cũng có thể tách ra một chút, chỉ cần có một người đánh lạc hướng của nó, người kia nhổ cỏ, thì việc đoạt được cỏ Hoàn hồn không phải là không có khả năng.

- Tôi đánh lạc hướng nó, còn cậu đi nhổ cỏ, tốc độ nhanh một chút là được.

Long Phong lại nói một câu, còn ngẩng đầu nhìn Trương Dương.

Linh vượn tay dài, đây là loại linh thú mà người có ba tầng nội kình không thể chống đỡ trực tiếp được, bất kể là gã hay là Trương Dương, nếu như bị cánh tay của linh vượn đập trúng thì đều có kết cục bi thảm như nhau cả.

Nhẹ thì trọng thương, còn nặng thì chết luôn.

Nguy hiểm như vậy, Long Phong chủ động tới, khiến Trương Dương cũng cảm thấy có chút cảm động.

Tuy nhiên vừa rồi Trương Dương cũng chủ động gánh vác nhiệm vụ nguy hiểm này, ý tưởng của hai người đều giống nhau.

- Không cần, tôi dù sao cũng đã có nội kình ba tầng, tốc độ còn nhanh hơn của cậu, cậu đi đối phó với nó nguy hiểm hơn nhiều.

Trương Dương mỉm cười lắc đầu, để cho Long Phong đi đối phó với vượn tay dài, căn bản là không thể.

Con vượn tay dài này, tuổi tác rõ ràng là đã già đi nhiều.

Năng lực tất nhiên sẽ bị giảm đi, nhưng ít nhất nó vẫn tương đương với người tu luyện có nội kình tầng thứ ba trung kỳ, hơn nữa chúng còn có lực phòng ngự biến thái, cộng thêm sức mạnh rất lớn, trong lúc giao đấu với người tu luyện thì căn bản là chúng chiếm ưu thế lớn.

Trương Dương là người tu luyện có nội kình tầng thứ ba sơ kỳ, đấu với một con vượn tay dài già thì cũng đều không có hy vọng để chiến thắng.

- Lý Vĩ, anh bây giờ lên trực thăng đi, rời xa khỏi hòn đảo này, đợi sau khi chúng tôi ra thì các anh mới về.

Trương Dương quay đầu lại nói với Lý Vĩ một câu.

- Không, tôi không đi.

Lỹ Vĩ rút từ trong người ra một khẩu súng, lắc đầu nói.

- Thứ này của anh vô dụng thôi.

Trương Dương thản nhiên nhìn khẩu súng lục của Trương Dương, khẽ lắc đầu nói.

Súng săn hai ống còn không thể đâm thủng da của Kim quan mãng, đừng nói đến con vượn tay dài da cứng hơn gấp nhiều lần này, đạn bắn vào nó thì chỉ như giúp nó gãi ngứa mà thôi.

Muốn đối phó với linh vượn tay dài, phỏng chừng đại pháo cũng không được, mà phải trực tiếp sử dụng đạn đạo.

Có thể bọn họ lần này đến mục đích không phải để giết con linh vượn tay dài này, mà là để lấy cỏ Hoàn hồn, cho dù Lý Vĩ có mang đạn đạo đến giết chết con linh vượn tay dài này thì cũng vô dụng.

Nổ chết nó, đồng nghĩa với việc làm nổ cả thung lung này.

Thung lung này bị nổ tung, cỏ Hoàn hồn đương nhiên cũng sẽ biến mất.

- Tôi biết, nhưng tôi không đi đâu, muốn đi thì cùng đi, tôi đợi mọi người.

Lỹ Vĩ rụt thân mình, vẻ sợ hãi của anh ta căn bản không thể che dấu được, cầm khẩu súng lục mà người vẫn lạnh run.

Khẩu súng này, cũng chỉ cho anh ta một chút dũng khí mà thôi.

- Được, anh ra ngoài cửa động chờ nhé, có cái gì bất thường thì phải lập tức đi ngay.

Trương Dương liếc mắt nhìn anh ta một cái nói.

Sự gan dạ của Lý Vĩ này đáng được khen ngợi, không vì xuất hiện một con quái vật mà bỏ đi.

Để anh ta ra ngoài đợi, một lúc nữa nếu như phải chạy thì cũng có thể tiện hơn, linh vượn tay dài chắc chắn sẽ chậm hơn hắn, đến lúc hắn chạy ra ngoài thì cũng có thể dắt theo Lý Vĩ cùng chạy.

Lần này Lỹ Vĩ lập tức nghe theo, một mạch chạy ra bên ngoài sơn động, cầm súng lục đứng ngoài, căng thẳng nhìn vào bên trong.

Lúc Trương Dương nói, Phong Long vẫn đang nhìn chằm chằm vào con linh vượn tay dài, cũng không biết vì sao, con linh vượn tay dài này không ngờ vẫn chưa hề nhúc nhích.

Sau khi trở về, Trương Dương nháy mắt với Phong Long.

Phong Long hiểu ý, nắm chắt tuyết tiên, người khẽ tản ra.

Vô Ảnh chạy ra, Tia Chớp thì nhảy xuống, nhìn linh vượn tay dài một cách đề phòng.

Không biết năng lực kháng độc của con vượn này thế nào, Tia Chớp còn muốn tìm cơ hội để cắn nó một cái, nếu có thể hạ độc được nó thì quá tốt.

- Động thủ.

Trương Dương trực tiếp kêu một tiếng, nắm chặt thanh mã tấu trong tay, xông về phía linh vượn tay dài.

Thời điểm hắn động thủ, Long Phong cũng lập tức tiến hành, thân mình rất nhanh chạy ngược lại, mục tiêu của gã là cỏ Hoàn hồn trên mặt đất.

Lỹ Vĩ chạy đến cửa sơn động, thấy cảnh tượng như vậy thì càng căng thẳng.

Bất kể là Trương Dương hay là Long Phong, tốc độ đều quá nhanh, nhanh đến mức anh ta nhìn không rõ, cái này rõ ràng không phải là tốc độ của người bình thường.

Nhà của Lỹ Vĩ là một gia tộc nổi tiếng, cũng hiểu một số bí mật, anh ta từng nghe nói trong nước có một nhóm người có thể bay trên không, chạy trên tường…

Người như vậy quả thật là có, nghe nói bên cạnh một số nhân vật quan trọng cũng có những cao thủ như vậy âm thầm đi theo để bảo vệ.

Tuy nhiên những điều đó anh ta cũng chỉ nghe nói chứ chưa từng gặp qua.

Hiện tại nhìn thấy tốc độ phi thường của Trương Dương và Long Phong, anh ta liền hiểu được, cao thủ như vậy mình đã được gặp rồi.

Thật ra lúc Trương Dương né tránh linh vượn tay dài đánh lén, cũng đã thể hiện rằng hắn không tầm thường rồi, chẳng qua lúc đó Lỹ Vĩ bị quái vật làm cho sợ hãi nên không để ý mà thôi.

Truyện Chữ
logoLẤY MÃ NGAY
logo
Truyện ChữTruyện Audio