Trương Dương nhìn Đế Vạn Phương kia vặn vẹo mặt, nhẹ nhàng hỏi một câu.
Lúc trước bởi vì phải bố trí trận pháp này, khiến hắn không rảnh phân tâm, thẳng cho đến hiện tại, trận pháp thành lập xong, Trương Dương mới có cơ hội nhẹ nhàng thở ra.
- Đáng chết!!
Đế Vạn Phương hét lớn một tiếng, ông ta không cam tâm bị thất bại như vậy, liên tiếp giơ lên hình quạt thần binh, liên tiếp tấn công, nhưng mỗi lần đều không công mà lui, căn bản không thể đánh vỡ trận pháp phòng hộ trước người Trương Dương.
Điều này chứng minh, Trương Dương lấy Thái Cực Côn bày bố Cửu Cung bát quái trận, giờ phút này mới thành lập, tuy rằng tạm thời không có năng lực tiến công, nhưng phòng thủ thực sự rất chặt chẽ.
- Ông !!!
Ngẩng đầu, nhìn xuống trước mắt, Trương Dương mặt biến sắc, đến bây giờờ hắn mới phát hiện ông cụ bị trọng thương té trên mặt đất.
Trương Dương chỉ cảm thấy ở cổ họng có một dòng nước ấm chảy ra, hung hăng cắn chặt hàm răng, khép kín miệng, mới giữ lại được dòng nước ấm này.
Lập tức, Trương Dương đem Thái Cực Côn trong tay, dịch chuyển về phía trước một bước, trên mặt đất xuất hiện một khe rãnh sâu.
Hai con mắt của Đế Vạn Phương khẽ mở to, ông ta chợt phát hiện, ở xung quanh Trương Dương, năng lượng thiên địa trở nên cực kỳ không bình thường, dường như tất cả năng lượng thiên địa đều bị tám cây côn này hút vào khống chế vậy, thân thể của Trương Dương, thay đổi thất thường.
- Đáng chết!
Lý Kiếm Nhất và Chu Cổ phát hiện Đế Vạn Phương lỡ tay, lúc này sợ rằng Trương Dương cơ bản đã đem trận pháp này bố trí thành công, hai người bọn họ cũng không quan tâm Trương Bình Lỗ nữa, vội vội vàng vàng hiện thân đến.
Hai người liên kết hợp lực, ngưng tụ năng lượng thiên địa bốn phía, ý đồ thừa dịp đại trận của Trương Dương mới thành lập, một kích toàn lực phá trận trước.
Một đạo trắng nhạt màu thiên địa năng lượng ngưng tụ ở trước người hai Đại viên mãn, trong chớp mắt gần như liền chuyển thành sắc hoàng kim chói mắt, năng lượng này hóa thành kiếm quang, xen lẫn hai người vô cùng linh hoạt, công kích sắc bén, nhằm tấn công về phía Trương Dương.
- Đi !
Đối mặt với năng lượng kiếm quang màu vàng vô cùng sắc bén, Trương Dương khẽ quát một tiếng, trực tiếp ấn xuống thân cây Thái Cực Côn này, ước chừng dài khoảng hai mươi cm vừa vặn hợp cùng một khối cùng khe rãnh lúc trước, không xuống dưới đất!
Đạo kiếm quang này của Lý Kiếm Nhất và Chu Cổ hai người hợp lực để đánh ra liền bị chặn đứng ở phía trước của Thái Cực Côn, theo tiếng quát của Trương Dương, đạo kiếm quang sắc bén này đột nhiên thay đổi phương hướng, đánh về phía Đế Vạn Phương.
Đế Vạn Phương phát hiện, năng lượng kiếm quang này chính là đang nhằm vào phía mình, dưới tình huống gấp gáp cũng chỉ có thể dùng quạt binh khí trong tay mình để ngăn cản.
Oanh !!!
Một tiếng vang thật lớn, năng lượng kiếm quang sắc bén kia đang cùng quạt thần binh trong tay Đế Vạn Phương va chạm, trong nháy mắt Đế Vạn Phương chỉ cảm thấy từ quạt thần binh truyền đến một cỗ lực, trong khoảnh khắc làm vỡ nát kinh mạch của ông ta.
Phốc!
Một ngụm máu tươi phun ra, Đế Vạn Phương kêu thảm một tiếng, trực tiếp bay ra ngoài.
Lại là một tiếng nổ mạnh, Đế Vạn Phương trực tiếp đập xuống đất, nháy mắt bùng nổ ra một hố to.
Bản thân Đế Vạn Phương đã bị trọng thương, hai vị Đại viên mãn này hợp lực một kích, ông ta làm sao ngăn cản được, mấu chốt chính là, cho tới giờ khắc này ông ta cũng không nghĩ tới, Trương Dương không ngờ có thể đem một kích này chuyển dời đến người của ông ta.
Cưỡng ép sử dụng đại pháp Ma Môn co đầu rút cổ, Đế Vạn Phương lúc này mới bảo vệ được một cái mạng, hấp hối trong hố to kia.
- Quả nhiên là Cửu Cung bát quái trận!
Lý Kiếm Nhất, Chu Cổ hai người đồng thời biến sắc, trên mặt không biểu cảm được sự kinh ngạc!
- A!
Hoa Phi Thiên đang cùng Trương Hạc Phong hai người hợp lực cuốn lấy con Đại viên mãn tam nhãn thú màu xám, lại vì Đế Vạn Phương hét thảm một tiếng mà phân tâm, quay đầu nhìn về phía Trương Dương, trong nháy mắt, không né tránh khói độc trong miệng con tam nhãn thú phun ra, lúc này hét thảm một tiếng, ngã từ trên không trung xuống.
Trương Hạc Phong vội vàng bỏ qua tam nhãn thú màu xám một bên, nháy mắt bay qua đón được Hoa Phi Thiên đang rơi xuống, sau đó né tránh đi,tạm thời tránh được mũi nhọn của Đại viên mãn tam nhãn thú.
Sắc mặt Hoa Phi Thiên bầm đen, sau khi được Trương Hạc Phong cứu, lập tức co lại tĩnh tọa, toàn lực chống cự kịch độc của tam nhãn thú, nhưng độc của tam nhãn thú đứng đầu thập đại độc sao có thể là độc bình thường, Trương Hạc Phong nhìn mắt Hoa Phi Thiên, liền biết tiếp theo Hoa Phi Thiên chỉ có thể toàn lực chống cự kịch độc của tam nhãn thú mới không bị chết ở chỗ này, đồng nghĩa với việc Hoa Phi Thiên hoàn toàn mất đi sức chiến đấu.
Lý Kiếm Nhất, Chu Cổ hai người liếc mắt nhìn nhau, không ngờ tình huống chợt đột biến, Đế Vạn Phương và Hoa Phi Thiên hai người xem như hoàn toàn mất đi sức chiến đấu, không thể tiếp tục.
Năm Đại viên mãn liên kết tuy nhiên trong nháy mắt liền tổn thất hai sức chiến đấu, tình thế song phương đột biến, điều này làm cho đám người Lý Kiếm Nhất không người nào không khiếp sợ.
Dưới tình huống này Y thánh Trương gia còn có thể bùng nổ uy lực như thế, thật sự là quá kinh khủng.
Thái Cực Côn, cộng thêm linh dược phụ tá, ai biết hay không Y thánh Trương gia còn có thủ đoạn khác hay không, tiềm lực của bọn họ, căn bản không thể phỏng đoán.
- Trương huynh, Lý huynh, chúng ta không còn đường lui rồi, hôm nay nhất định phải giết chết Trương Dương!
Chu Cổ hét lớn một tiếng, hai mắt ông ta đỏ bừng, ông ta là người tích cực đề xướng giết chết hai vị Đại viên mãn, ông ta căn bản không thể tin được nếu hôm nay thất bại, ngày sau sẽ phải đối mặt với sự trả thù của Trương gia như thế nào.
- Đây chính là Cửu Cung bát quái trận, hơn nữa ngoại trừ Trương Bình Lỗ ra, con Đại viên mãn tam nhãn thú kia còn có dư lực, chúng ta căn bản không thể trong thời gian ngắn giết chết Trương Dương.
Lông mày Lý Kiếm Nhất thít chặt lại, lúc này tình huống đột biến, trong lòng ông ta đã nảy mầm thoái ý, hôm nay ngoại trừ Ma Môn Đế Vạn Phương là toàn tâm toàn ý muốn giết chết Trương Dương, ít nhất ngoài mặt ông ta cũng không có nói thẳng muốn giết chết Trương Dương, ngày sau cho dù là Y thánh Trương gia muốn trả thù, Lý gia ông ta cũng sẽ không đứng mũi chịu sào.
- Trương Dương suy yếu như vậy, cho dù có tinh huyết đan kia bổ xung nội công, nhưng thời gian ngắn như vậy, hắn cũng không có khả năng phát huy toàn bộ uy lực của Cửu Cung bát quái trận, chi bằng chúng ta liên kết hợp lực chém chết con tam nhãn thú màu xám kia trước, sau đó lại hợp lực phá trận?
Trương Hạc Phong có chút cân nhắc, quả thật không nỡ bỏ qua cơ hội này, lập tức đề nghị nói.
- Đừng, Trương Dương co đầu rụt cổ bên trong trận pháp này, chúng ta có thể đi công kích Trương Bình Lỗ, buộc hắn phải đi ra!
Chu Cổ bây giờ một lòng muốn có được tam nhãn thú màu vàng, để luyện chế thành cổ thú, cho nên ông ta tuyệt đối sẽ không bỏ qua cơ hội tốt như vậy trước mắt, ông ta nhìn Trương Bình Lỗ bị trọng thương nằm trên mặt đất, lập tức nghĩ ra một kế.
- Cái này…
Lý Kiếm Nhất và Trương Hạc Phong liếc nhau, hơi nghi hoặc một chút.
- Bây giờ tình huống khẩn cấp, các ngươi còn do dự cái gì? Được, các người không đi, ta đi!
Chu Cổ nhìn ra sự do dự của Lý Kiếm Nhất và Trương Hạc Phong, tiếp theo rống lên một tiếng, một mình lần nữa hướng tới Trương Bình Lỗ bị thương nặng dưới mặt đất.
- Rống !!
Con Đại viên mãn tam nhãn thú kia phát hiện trận pháp Trương Dương bày ra, chẳng những đem mình đặt trong trận pháp, mà ngay cả tam nhãn thú màu vàng phía sau, cũng đã ở trong phạm vi trận pháp bảo hộ.
Trong lòng nó sinh ra một nỗi cảm kích, mắt thấy Chu Cổ muốn công kích Trương Bình Lỗ, không có bất kỳ cân nhắc gì, trực tiếp che chắn trước người Trương Bình Lỗ, thay ông cụ đón nhận Chu Cổ.
Chu Cổ không ngờ con Đại viên mãn tam nhãn thú này khó chơi như thế, bị nó nhìn chằm chằm, bản thân căn bản không có cơ hội đi cưỡng ép Trương Bình Lỗ.
- Các ngươi còn đang chờ đợi cái gì? Chờ ngày sau từng người của Y thánh Trương gia tìm tới cửa trả thù các ngươi sao?
Giằng co với Đại viên mãn tam nhãn thú không xong, Chu Cổ hướng về phía Lý Kiếm Nhất và Trương Hạc Phong hét lớn một tiếng, ông ta hoàn toàn đã là được ăn cả ngã về không, tất phải muốn giết chết Trương Dương.
- Đê tiện!
Trương Bình Lỗ vén tay áo, lau sạch sẽ máu tươi tràn ra từ khóe miệng của mình, trừng mắt dưới sự giằng co của Chu Cổ và Đại viên mãn tam nhãn thú, giận dữ mắng nhỏ một tiếng, tiếp theo, ông xoay người nắm lấy thanh hàn tuyền kiếm rơi dưới đất, vượt qua chỗ của mình, hướng Trương Dương la lớn:
- Dương Dương, cháu không được phép đi ra, nếu như cháu đi ra, ta sẽ trực tiếp chết ngay tại đây!
- Ông !!!
Trương Dương hét lớn một tiếng, rốt cuộc chống cự không nổi, giữa lúc nói tiếng kia, dòng nước ấm oa một ngụm máu tươi phun ra, tám cây Thái Cực Côn được hắn bố trí xong, cũng bởi vì cảm xúc dao động của Trương Dương đột nhiên run rẩy lên, trận pháp bảo hộ bên ngoài của Trương Dương cũng theo đó mà dâng lên một tầng dao động!
- A Di Đà Phật!
Vào lúc này, Thích Minh đại sư lúc trước vẫn yên tĩnh đứng một bên, khoanh tay đứng nhìn, rốt cuộc không thể tiếp tục kiên trì nữa, đứng dậy, che trước người Trương Bình Lỗ.
Hành động của Thích Minh đại sư, khiến Chu Cổ đột nhiên biến sắc, vội vàng thoát thân, không hề cùng Đại viên mãn tam nhãn thú tiếp tục giằng co nữa, nhảy qua một bên.
Lý Kiếm Nhất nhìn hướng sang Thích Minh đại sư, lớn tiếng nói:
- Thích Minh, ông không phải là ngồi yên bên cạnh, không tham dự chuyện này sao?
- Thích Minh, lúc này ông ra tay, rốt cuộc là có dụng ý gì!
Trương Hạc Phong nhìn chằm chằm vào Thích Minh, sự tham dự của Thích Minh, khiến cục diện trước mặt một lần nữa lại biến hóa, nếu Thích Minh quyết định trợ giúp Trương gia, vậy thì Trương gia càng khó đối phó hơn rồi.
- A Di Đà Phật, lão nạp kính nể khí phách của Trương thí chủ, không đành lòng để Trương thí chủ tổn lạc như thế, cho nên hôm nay, lão nạp muốn bảo vệ Trương thí chủ chu toàn, kính xin vài vị thứ lỗi.
Thích Minh chắp tay trước ngực, đứng ở trước người Trương Bình Lỗ, nói với Lý Kiếm Nhất và Trương Hạc Phong như vậy, ý tứ của ông, tất nhiên là muốn bảo vệ an toàn cho Trương Bình Lỗ.
- Thích Minh, lúc này ông ra tay, lẽ nào không làm mất mặt Thiếu Lâm sao?
Chu Cổ tức giận đến suýt nữa hộc máu, ông ta nhìn Thích Minh đại sư, cả người khẽ run.
- A Di Đà Phật, chư vị lúc này tranh giành thiên tài địa bảo, không có gì đáng trách, nhưng không cần thiết phải bức ép tính mạng.
Thích Minh nhìn về phía Chu Cổ, khẽ mỉm cười.
Vốn là ông đã giống Phật Di Lặc, lúc này bộ dạng càng thêm giống Phật Di Lặc.
- Nếu như tình huống đảo lộn, ngược lại là Chu thí chủ ở đây nguy hiểm đến tính mạng, lão nạp cũng sẽ làm giống như thế này, đứng ra bảo vệ an toàn cho Chu thí chủ.
Thích Minh đại sư không kiêu ngạo, không siểm nịnh tiếp tục nói, không chút nào để ý đến chỉ trích của Chu Cổ.
- Ha ha, mấy người lão quỷ các ngươi, lần này không còn biện pháp lấy ta để uy hiếp Trương Dương nhà ta nữa rồi chứ! Bạn đang đọc truyện tại Truyện FULL - ện FULL
Trương Bình Lỗ nhìn thấy Thích Minh đại sư đi ra, thở dài một hơi, lập tức buông hàn tuyền kiếm ra, nhìn ba người Lý Kiếm Nhất, Trương Hạc Phong, Chu Cổ, cười ha ha.
- Thích Minh đại sư, tình cảm hôm nay, Trương Dương tôi ghi nhớ trong lòng!
Trương Dương nhìn về phía Thích Minh, lập tức gửi tới lời cảm ơn, bất kể nói thế nào, có Thích Minh đại sư ra tay, vậy thì tính mạng của ông cụ coi như là không cần lo lắng nữa rồi.
- Rống !!!
Lúc này, con Đại viên mãn tam nhãn thú gần như bị bỏ quên kia đột nhiên nhảy hướng lên không trung.