Cuối cùng, anh lấy một bức tranh trong chiếc nhẫn không gian ra. Trong này chỉ có duy nhất một bức tranh, chứng tỏ nó đáng giá với Bình Loạn Hầu đến mức nào. Chất liệu của bức tranh rất quý, dù nhiều năm trôi qua, nhưng trông vẫn y như mới. Ngô Bình mởi tranh ra thì thấy là bức hoạ của một cô gái rất xinh đẹp. Ngô Bình thấy hơi thất vọng, nếu chỉ là một bức tranh chân dung thì không có giá trị lớn. Anh lắc đầu rồi bỏ bức tranh sang một bên, sau đó suy nghĩ cách bày Hoan trận. Anh không có nhiều kinh nghiệm về trận pháp này, đành làm theo ghi chép trong phiến ngọc thôi. Ngô Bình vừa nghiên cứu vừa làm, đến khi trời sáng, cuối cùng anh đã nắm rõ về Hoan trận rồi. Sau khi trời sáng bảnh, Lý Huyền Bá tới tìm anh rồi gãi đầu nói: “Cậu chủ, hình như tôi nặng hơn 100 cân rồi”. Thời gian qua, ngày nào Lý Huyền Bá cũng ăn như hổ đói nên cân nặng tăng vọt. Sáng nay tỉnh dậy, anh ta phát hiện mình đã nặng hơn trăm cân, vượt quá yêu cầu của Ngô Bình rồi. Ngô Bình vui mừng rồi truyền Bá Tiên Quyết cho anh ta ngay, bộ công pháp nay cực kỳ phù hợp với Hoang Cổ Bá Thể, người bình thường không thể tập được, còn Lý Huyền Bá mà luyện thì sẽ tiến bộ thần tốc. Trong một buổi sáng, Ngô Bình chỉ dẫn cho ba người tu luyện, ngoài ra còn phái người đi mua nguyên vật liệu để bày Hoan trận. Giữa chừng, Diệp Huyền nhận được điện thoại của Tả Lang, hắn ta bảo tạm thời không kiếm được 10 tỷ, hi vọng Ngô Bình có thể cho thêm thời gian. Song Ngô Bình không đồng ý mà bắt bố con nhà họ Tả phải gom đủ tiền trong ba ngày, không thị tự gánh hậu quả. Xử lý xong việc của Tả Lang, Vũ Vũ của đội Sấm Sét lại gọi tới nói: “Đội trưởng, Thạch Thần có việc gấp”. Ngô Bình hỏi: “Việc gì thế?” Chu Vũ: “Có mấy thành viên của chúng ta ở Thạch Thành bỗng mất tích, số người cứ tăng dần nên cấp trên lệnh cho chúng ta tới Thạch Thành để hỗ trợ điều tra ạ”. Ngô Bình: “Được, tôi sẽ đi ngay, mọi người chuẩn bị đi, nửa tiếng nữa xuất phát”. Anh vừa lên xe vừa gọi cho Lý Kim Tượng của Giang Nam Đường. Nhưng mãi không có ai nghe máy, Ngô Bình chột dạ, không lẽ có chuyện rồi? Ba phút sau, anh gọi lại, lần này đã có người nghe máy, nhưng lại là giọng của một người thanh niên xa lạ. “Ai?”, hắn hỏi với giọng lạnh lùng. Ngô Bình: “Tôi tìm đường chủ Lý”. “Thông báo thân phận trước đã”, người kia vẫn giữ giọng lạnh băng. Ngô Bình: “Ngô Bình, đội trưởng đội Sấm Sét”. “Cậu là Ngô Bình hả? Tốt, tôi đang tìm cậu đây, mau đến gặp tôi ngay”, người đó nói với giọng ra lệnh. Ngô Bình cau mày: “Anh là ai?” Người đó: “Tống Dịch Tinh - đường chủ mởi của Giang Nam Đường”. Ngô Bình cau mày, sao Giang Nam Đường đổi chủ mà anh không hay biết gì? Anh định hỏi tiếp, nhưng Tống Dịch Tinh đã nói: “Ngô Bình, cậu đến Vân Kinh ngay, tôi có nhiệm vụ cho cậu”. Ngô Bình nói: “Xin lỗi, có thành viên mất tích ở Thạch Thành nên tôi phải đến đó điều tra”.
Tống Dịch Tinh lạnh giọng: “Đây là mệnh lệnh”.